Em Là Tiểu Tinh Quái

Vì lặn lâu nên ngoi lên tặng thêm một chương nữa nè,  mà tự nhiên Ni thấy hai chương này không có chút nào đặc sắc á.  Thôi hứa hén đặc sắc vào chương sau hén.

Hmm để xem nào,  hình như hôm qua là ngày mà nam chính Hiên Viên Tiêu tới đây từ hôn làm cho nguyên chủ mất mặt,  nữ phụ Bạch Liên Như luôn nghen tị với nguyên chủ nên rất là vui mừng,  ma sui quỷ khiến đang cùng Bạch Liên Trang đi dạo quanh hồ thì gặp bạch tuyết sương ngồi ủ rũ bèn qua đâm chọt vài câu.  Bạch Liên Như ganh tị với sắc đẹp của nguyên chủ nên nhân cơ hội đẩy nàng xuông nước rồi nói với hạ nhân là Bạch Tuyết Sương vì bị tam hoàng tử từ hôn nên đã tử tử.

Được lắm Bạch Liên Như - Bạch Liên Trang ta nhất định sẽ để cho các ngươi nếm thử mùi vị uống nước trong hồ là như thế nào.  Mà cũng may thật,  đã từ hôn với cái vị nam chính kia rồi nhất định phải tránh thật xa dàn hậu cung của nữ chính ra mới được,  tốt nhất là không gặp lại thì cảm tạ trời đất luôn. 

Nghe nói là cái cỗ thân thể này rất đẹp nàng nhất định phải xem một cái mới được.

" Tiểu Thư,  em đưa Từ Thái Y tới rồi ạ " Bạch Tuyết Sương tính ngồi dậy xem gương thì giọng Tiểu Uyên xen vào kèm theo đó là tiếng mở cửa,  bước vào là tiểu Uyên và một ông lão có mái tóc hoa râm điểm bạc râu dài xuống cằm ,  trên thân là bộ tử y rộng thùng thình,  tay cầm hòm thuốc đúng chuẩn mấy ông đại phu thời cổ đại luôn.

Thấy hai người bước vào Bạch Tuyết Sương giả bộ mềm yếu nằm xuống.

" Từ thái y,  thứ cho tiểu nữ không đón tiếp từ xa " Đừng thấy đây chỉ là một lão thái y già,  thực ra ông ta rất có tiếng trong cung đấy , không những y thuật cao minh mà đã giúp đỡ không biết bao lần cho hoàng thượng,  rất ít ai biết chuyện này.


" Tam Tiểu thư không cần đa lễ " Mắt từ thái y lóe lên kinh ngạc,  tam tiểu thư này không giống trong lời đồn nha , biết ông chỉ là một lão thái y già nhưng vẫn kính cẩn như vậy. 

Từ thái y bước lại bên giường bắt mạch cho Bạch Tuyết Sương,  hai mắt nhíu chặt.

Bạch Tuyết Sương thấy ông ta nhíu mày thì nghi hoặc,  cỗ thân thể này lại có chuyện gì đây ? Nàng nhớ trong truyện Bạch Tuyết Sương đâu có bị trúng độc hay thân thể bị gì đâu ta?  Hay do nàng xuyên vào nên tạo hiệu ứng bươm bướm rồi. Bỗng nàng run lên sợ hãi,  đừng nói là trúng độc khó chữa thật nhá!!!  Không thể trách nàng nghĩ như vậy vì đọc truyện nhiều quá nên bị nhiễm ấy mà...

" Từ thái y... Ta không sao chứ?  " Bạch Tuyết Sương nhẹ nhàng hỏi,  nghe kỹ sẽ thấy trong giọng nói nhẹ nhang đó ẩn giấu sự sợ hãi.

" Không sao,  chỉ là tiểu thư thân thể suy nhược cộng thêm mấy ngày không ăn gì nên có phần chống đỡ không được. Ta sẽ kê cho người vài thang thuốc bổ uống hết bệnh tự nhiên sẽ khỏi. " Từ thái y vuốt râu cười cười,  thực ra cô tiểu thư này không bị gì chỉ là lúc nãy bắt mạch cảm thấy có phần không giám tin , tối qua chính ông đã kiểm tra mạch đã không còn đập nữa nhưng hôm nay lại đập khỏe mạnh như vậy nên có phần kinh ngạc. 

Bạch Tuyết Sương thở dài , tim ơi đặt xuống đi không sao rồi , nàng còn tưởng mình giống mấy nhân vật trong truyện xuyên không cấy thấy trong người bị trúng độc nặng khó giải gì đó thì chết,  nàng đâu có thông tuệ y thuật hay là tài giỏi gì đâu mà chữa được chứ. 

" Haha,  không có gì thì tốt,  làm phiền từ thái y rồi. " Bạch Tuyết Sương cười cho có lệ rồi quay qua tiểu Uyên

" Tiểu Uyên,  em theo Từ thái y bốc thuốc rồi chuẩn bị một phần điểm tâm cho ta đi " 

" Tam tiểu thư đừng khách sáo,  đây là chức trách của ta " Từ thái y đứng dậy cầm hòm thuốc đi ra khỏi phòng

" Dạ,  Tiểu Thư "  Tiểu Uyên cũng cúi người lui ra ngoài bốc thuốc và kêu hạ nhân làm điểm tâm cho Bạch Tuyết Sương. 

Thấy đã đi hết Bạch Tuyết Sương từ trên giường ngồi dậy,  ai za đúng là đói thật cỗ thân thể này hai ngày chưa được ăn gì rồi,  mà thôi đi xem nhan sắc quan trọng hơn.  Bước tới chỗ chiếc gương lộ ra dung nhanh khuynh quốc khuynh thành,  đôi mắt hạnh nhân to tròn ngập nước như muốn hút hồn người đối diện, môi hơi tái nhợt nhưng vẫn lộ ra đường nét tinh sảo làm cho bất chứ ai nhìn vào đều sinh lòng thuơng tiếc,  làn da trắng bệch..ách cai này là hậu quả của việc ngâm nước nè nàng tin với làn da này khỏi bệnh sẽ trắng hồng mịn màng cho xem, chiều cao tầm 1m59 huhu sao chưa tới 1m6 vậy nè bất công quá đi,  kiểu gì kiếp trước nàng cũng 1m67 đấy nhé ! Không phải cao như người mẫu nhưng cũng đủ đè bẹp người khác rồi , còn ngực ân cũng không tệ bóp rất thoải mái,  nếu mà nó cũng giống y như chiều cao chắc nàng đau lòng chết mất. 


Chậc chậc cái dung nhan yêu nghiệt như vậy lại thua nữ chính chắc chắn nữ chính phải là tiên nữ hạ phàm rồi.  Đúng là ngốc mà với dung nhan họa quốc như này nếu né nam nữ chính ra thì sao không tìm được một nam nhân anh tuấn tiêu sái yêu nàng thật lòng chứ. 

" ọt,  ọt " Bạch Tuyết Sương lấy tay xoa bụng,  ôi đói quá quá đói.  Trước kia nàng cũng được xem là một thánh ăn đấy nhé ! Nhưng tới đây lại bị bỏ đói đúng là bị kịch mà.

Đang ôm bụng than vãn thì mùi thức ăn bay vào,  kéo theo đó là Tiểu Uyên trên tay bưng khay cháo nóng hầm hập.  Nàng nhíu mày sao chỉ có cháo trắng a~ nàng muốn ăn thịt kia kìa. 

" Tiểu thư,  người còn bệnh sao lại xuống giường rồi ! Từ thái y nói tiểu thư cần phải tĩnh dưỡng mới khỏe được " Tiểu Uyên lại bắt đầu lải nhải rồi. 

" Tiểu Uyên bổn tiểu thư muốn ăn thịt kho tàu,  thịt sông khói,  thịt siẻn nướng muối ớt,  thit... "

" Thôi,  tiểu... Tiểu thư từ lúc nào người thích ăn thịt như vậy,  em nhớ người đâu thích ăn thịt lắm đâu.  Với lại từ thái y đã dặn không được ăn đồ mặn trừ khi tiểu thư khỏi bệnh " Tiểu Uyên nghi hoặc cắt lời Bạch Tuyết Sương,  sao tiểu thư lại đột nhiên thích ăn thịt vậy kia chứ,  nàng còn nhớ trước kia nàng phải khuyên mệt cả miệng mới ăn được thêm vài miếng thịt đấy chứ. Hôm nay thấy tiểu thư muốn ăn nàng rất vui nhưng do từ thái y dặn nàng không thể không làm theo được, ai bảo sức khỏe của tiểu thư là quan trọng nhất mà.

Bạch Tuyết Sương xị mặt xuống,  thôi vậy đang đói ăn cháo trước , hừ hừ đời khỏi bệnh nàng nhất định phải ăn thật nhiều để bù vào ngày hôm nay.

" Được rồi,  đưa cháo đây nào "


Thấy tiểu thư nhà mình xị mặt như tiểu hài tử Tiểu Uyên lại thấy buồn cười,  từ lúc nào mà tiểu thư có thể đáng nhiêu như vậy chứ! 

Bạch Tuyết Sương cắn răng đem thìa cháo bỏ vào miệng lập tức thay đổi sắc mặt y như con tắc kè hoa luôn,  không ngờ cháo không ở đây lại ngon tới vậy nha,  ăn  ăn ăn  ta cùng ăn thôi nào.  Thật ra là nàng không biết đây chỉ là món cháo bình thường trên cả bình thường chỉ vì đang đói nên ăn gì cũng thấy ngon mà thôi. 

Ăn xong tô cháo Bạch Tuyết Sương chép chép đôi môi anh đào của mình,  ngon thật nha nhưng mà no mất rồi. Hazz cỗ thân thể này đúng là yếu mà mới ăn có chút đã no rồi. 

Không để Bạch Tuyết Sương đợi lâu bát thuốc nồng nặc đen xì khó uống đã được bưng lên,  phải nói đời nàng ghét nhất là uống thuốc đằng này còn phải uống cái thứ đen xì đắng ngắt kia mới chết chứ.  Nhìn vậy uống vào không chết cũng đau bụng cho xem,  nàng ôm bụng rùng mình nhìn bát thuốc.

" Tiểu... Tiểu Uyên à,  ta không uống được không?  " Bạch Tuyết Sương lên giọng thương lượng.

" Không " Tiểu Uyên kiên quyết không nhún nhường,  tiểu thư nhà nàng cái gì cũng tốt chỉ có cái vẫn rất sợ uống thuốc,  nhìn thấy thuốc là muốn chạy làm nàng mỗi lần uy tiểu thư uống thuốc là gà bay chó sủa,  long trời lở đất.  Tiểu Uyên lắc đầu ngán ngẩm nhìn vị chủ tử của mình mà hết biết nói gì luôn. 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận