Em Là Vợ Của Anh... Mãi Mãi Là Vợ Của Anh

Hạ Băng không mang gì cứ đi thẳng vào ngôi nhà, ngôi nhà có nhiều kỷ niệm về Thái Dương và nó đã vui chơi cùng nhau. Cánh cửa không khoá nên nó bước vào nhà,nhìn lại xung quoanh rồi bắt đầu dọn dẹp khi nó bắt đầu dọn dẹp phòng của nó và Thái Dương thì phòng đã sạch từ lâu rồi.

2 tiếng sau...... 5 giờ 30 phút

Nó dọn dẹp canh nhà xong thì lên lầu nằm xuống giường, nó nhắm mắt một hồi rồi ngủ thiếp đi, và nó đã quên khoá cửa nhà.

..........................

"Tíng tong tíng tong" tiếng chuông reo lên trước cửa nhà của Minh Hoàng, một người con trai bước ra mở cửa, mỉm cười với nhỏ.

"Hello Anh Tuấn, sao lại ở đây???" Nhỏ hỏi

"Anh qua chơi, còn em, em làm gì ở đây vậy?" Anh Tuấn trả lời rồi hỏi lại

"Vào nhà rồi nói"

"Ờ, vào đi"

Nhỏ vào nhà thấy ba của Minh Hoàng ngồi đó xem tivi, liền tới ôm bác rồi nói

"Con chào bác ạ" nhỏ cười

"Ồ, Mỹ Linh hả, chào cháu" bác cười lại rồi nói


"Cháu sẽ ngủ ở đây vài ngày được không ạ??"

"Được chứ, cứ tự nhiên, nhưng......." Bác nhìn xung quoanh rồi nói tiếp

"Băng đâu cháu... Nó không tới à"

"Không ạ.. Chắc ngày mai nó tới đó mà.. Ngày mai con đưa nó tới cho bác nhá" nhỏ nói

"Vậy thì được, con lên lầu chơi với Hoàng và Tuấn nhá" bác cười

"Vâng ạ" nhỏ đáp lại

Nhỏ lên lầu rồi vào phòng, ngồi xuống giường với tư cách thoải mái.

"Nghe nói bà ngủ ở đây à" Minh Hoàng nói

"Ừ, nhưng Băng sẽ ngủ ở đâu nhỉ??" Nhỏ tự hỏi

"Ngủ ở nhà chứ ở đâu" Anh Tuấn nói

"Ờ" Mỹ Linh

Hạ Băng sẽ ngủ ở đâu nhỉ, hay là nó đã biết Thái Dương về rồi nên đi tìm?? Hoặc là nó không muốn ngủ chung nên nó đuổi mình đi -_-(Mỹ Linh)


..........................

10.00 giờ tối Hạ Băng đã thức dậy, mở mắt ra rồi ngồi dậy, trong mắt Hạ Băng bây giờ là bị bóng tối tre phủ không thấy gì, nó đi vài bước thì bị vấp ngã, chân tay đau nhức, nó cảm thấy có cái gì đó đâm vào da thịt nó, nó không thể nào đứng dậy được liền nằm im một chỗ không nhút nhít.

Đau quá, đau quá...... ( Hạ Băng)

Vài giây sau có một người mở cửa ra, bật đèn lên thấy Hạ Băng nằm đó với mảnh vở kính bị bể, hắn nhẹ nhàng bế nó lên rồi nhẹ nhàng đưa nó nằm xuống giường, nó không cử động mở mắt ra rồi thấy Thái Dương đang ở trước mặt mình.

"Dương?... Sao lại ở đây" nó hỏi

"Đi bắt trộm dùng cô đấy.... Ngủ thì phải khoá cửa chứ...thật là" Thái Dương trả lời

Nó không nói gì nữa nhìn hắn lấy đồ y tế ra chăm sóc cho nó, khi làm xong hắn hỏi.

"Có đau không"

"Không"

Có, em đau lắm (Hạ Băng)

"Vậy em nằm nghỉ đi, anh đi dọn mấy cái mảnh kính ở dưới đã" hắn nói xong thì đi lấy đồ hút bụi....

~~Reng reng reng~~ tiếng chuông điên thoài reng lên, Hạ Băng với không được, Thái dương lấy dùng cho nó

"Chồng em gọi nè, chắc đang lo lắng cho em đấy"

"Cảm ơn"

..........


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận