Em Luôn Ở Trong Tâm Trí Anh

Sau trận đòn ngày hôm ấy , Quân và Thúy càng ngày càng thân thiết hơn . Những lúc đi bên cạnh Thúy , nó chỉ muốn thổ lộ hết tất cả suy nghĩ trong lòng mình , ấy thế nhưng cái bản tính nhát gái không đúng lúc ấy lại khiến nó chưa thể nói ra những lời từ đáy lòng mình được .
Những ngày đông cuối năm , cái rét cắt da cắt thịt từ đợt không khí lạnh tràn về . Nằm trong chăn ấm , Quân khó có thể nhấc người dậy được nhưng nghĩ đến Thúy , nó bật dậy như lò xo . Cũng đã gần nửa năm quen Thúy , nó thay đổi hoàn toàn . Không còn những đêm miệt mài cày game , không còn cái thói ngủ đến 5 - 6h chiều mới dậy của nó , tự nhiên Quân biết để ý thời gian hơn , chịu khó đến đúng hẹn hơn . Có thể nói , Thúy như có ma lực mãnh liệt khiến nó phải từ bỏ tất cả các thói hư tật xấu . Đến đón Thúy , câu đầu tiên khi thấy nàng của nó bao giờ cũng là :
- Chào người đẹp .
- Không dám ( như thường lệ Thúy cũng đáp trả lại bằng câu này ) . Mà hôm nay đẹp thật hả ? - Thúy vuốt mái tóc xoăn lọn , mắt hấp háy nhìn Quân như chờ đợi lời khen từ nó .
- Gớm , khen xã giao thế thôi , đừng có tưởng bở nhá .
Dứt lời , nó ăn ngay cái nhéo đau điếng vào má . Lấy tay xoa xoa chỗ đau nó càu nhàu :

- Trời đã lạnh rồi còn nhéo rõ đau , ai mà chịu được .
- Thế à , xin lỗi nhé - Thúy xoa xoa chỗ nhéo ấy và cười .
- Không chơi xin lỗi suông bao giờ cả .
Thúy hiểu ngụ ý câu nói này của Quân , ngập ngừng đôi chút Thúy tiến nhẹ nhàng đến gần nó , khẽ đặt 1 nụ hôn vào chính chỗ bị nhéo ấy , rồi thẹn thùng quay đi .
- Đấy , đền rồi nhá - Thúy bẽn lẽn
Lúc này , Quân đứng đơ người ra như vừa có dòng điện chạy xẹt qua nó vậy . 1 cảm giác khó tả , lâng lâng mà tràn ngập niềm hạnh phúc . Nụ hôn của Thúy dành cho nó như có sức mạnh làm tan cái giá lạnh của mùa đông vậy . Chỉ đến khi , Thúy gọi nó , nó mới bừng tỉnh :
- Này thế anh không định đi à ? Còn đứng làm gì nữa .
Quân gãi đầu , cười trừ . Lần đầu tiên nó được 1 người con gái hôn , khoảnh khắc đó có lẽ cả đời nó sẽ không quên được . Nó vui lắm , cả quãng đường chỉ lẩm bẩm hát 1 câu : " Vì trái tim anh yêu em nhiều lắm , hạnh phúc bên em không thể nào quên .... " khiến Thúy cũng phì cười :
- Hát thì hát to lên cho đỡ mất công hát , anh định hát cho ruồi nghe đấy à ?
- Thế mà em vẫn nghe thấy còn gì , chứng tỏ 1 điều là em cũng không hơn con ruồi là mấy - Quân cười như nắc nẻ mặc kệ Thúy đang đấm bùm bụp vào lưng nó .
Trời đổ mưa , cơn mưa phùn mùa đông làm cho cái rét như cắt da cắt thịt . Nó vừa đi ra khỏi nhà thì trời mưa , quay lại lấy áo mưa thì muộn , nó sợ Thúy đứng chờ 1 mình thì không an tâm . Trời tối , trường vắng nó không muốn vụ việc lần trước lặp lại với cả 2 , nó phóng vội xuyên qua màn mưa phùn giá rét bất chấp cả người nó đang ướt nhẹp , toàn thân run lên vì lạnh . Đến nơi , thấy nó Thúy xót xa kêu lên :

- Sao anh coi thường sức khỏe thế ? Nhỡ ốm thì ai lai em đi học .
- Có tí như này thì nhằm nhò gì , anh khỏe như voi í . Yên tâm đi - người Quân vẫn không ngừng run lên vì lạnh , 2 hàm răng nó va lập cập vào nhau liên hồi . Nó cố nghiến răng , hít thật mạnh 1 hơi dài rồi thở ra cố lấy hết sức bình tĩnh để tỏ ra cho Thúy thấy rằng nó vẫn chịu đựng được . Nhưng những điều đó đâu có qua được mắt Thúy , nó lườm Quân 1 cái rồi thở dài , nó lẩm bẩm : " Đến chết vẫn còn sĩ diện " . Nhưng rồi , nó nghĩ chung quy lại cũng là do mình , nếu như ngày xưa nó với Tùng không bày ra trò này thì bây giờ Quân cũng không phải lâm vào hoàn cảnh như thế .
- Tại sao anh không mặc áo mưa rồi hẵng đi .
- Anh đi nửa đường rồi thì mới sực nhớ ra là quên ở nhà , quay về thì sợ em đứng đợi lâu nên anh đi thẳng chứ ai đâu muốn đâu . Cái lần trước anh vẫn còn nhớ lắm , anh không để nó lặp lại lần thứ 2 đâu .
Đôi mắt Thúy ướt nhoèn đi , Quân lúc nào cũng đối xử tốt với nó , cũng luôn bênh vực bảo vệ nó vậy mà nó chưa làm được điều gì cho Quân cả .
- Anh còn lạnh không ?
- Anh ... anh .... không.... không sao mà - Dường như lạnh quá , Quân nói không thành tiếng mạch lạc như trước được nữa .

Thúy nhẹ nhàng vòng tay qua eo Quân , dựa vào lưng Quân ôm Quân thật chặt . 1 cái ôm giữa trời rét cùng cực của miền Bắc bộ , cái lạnh tan biến đi đâu hết , lúc này Quân chỉ thấy hơi ấm tình yêu từ Thúy đang lan tỏa khắp trái tim nó mà thôi . Còn với Thúy lúc này , nó chờ đợi từ Quân 1 câu nói , 1 câu nói thôi - với nó là quá đủ . Thúy sẽ đồng ý , 1 ngàn lần đồng ý , đã từ lâu Thúy tự nhủ rằng : Chỉ có Quân mới có thể đem lại hạnh phúc ình . Thế nhưng đáp lại sự chờ đợi đó là 1 khoảng im lặng , Quân cũng chả biết phải nói sao trong lúc này , nó biết Thúy cũng yêu nó nhưng có cái gì đó luôn ngăn cản không cho nó thổ lộ hết tất cả , nó tự trách tự rằn vặt mình đã quá nhút nhát , quá yếu đuối không dám nói lời yêu 1 người con gái mà nó thích . Nó hận bản thân mình ghê gớm , nó ước phải chi mình dũng cảm hơn 1 chút thì có lẽ mọi chuyện đã khác nhưng sự thật lúc nào cũng thật cay đắng .
Đến đầu hẻm quen thuộc , nó dừng lại để Thúy xuống xe , 2 đứa nó nhìn nhau nhưng không biết phải nói gì , cũng không biết phải làm gì . 1 người chờ đợi , 1 người rằn vặt bản thân mình không thể nói ra . Quân ngập ngừng đôi chút rồi nó chào tạm biết Thúy định phóng đi , thì Thúy giữ nó lại . Lúc này với Thúy , sẽ không thể đợi chờ được nữa , tự Thúy sẽ nắm bắt lấy hạnh phúc của mình . Nó thì thầm với Quân :
- Anh còn định lảng tránh em đến bao giờ ?
Quân vẫn im lặng , nó đưa mắt nhìn xa xăm . Có lẽ trên đời này hiếm có 1 người như nó , bản tính nhút nhát đến dễ sợ ngay cả khi hạnh phúc gần kề với nó mà nó cũng không thể với tới được . 10 phút trôi qua , nó vẫn im lặng như thế khiến Thúy không còn bình tĩnh được nữa , nó kéo tay Quân , yêu cầu :
- Anh dựng xe , rồi đứng ra đây ?
Quân lật đật dựng chân chống rút chìa khóa xe , nó đứng đối diện với Thúy nhưng đôi mắt không đủ tự tin nhìn thẳng vào khuôn mặt Thúy lúc này : Thúy đang khóc . Bây giờ , nó chỉ muốn né tránh tất cả ; nó sợ , sợ phải nhìn thấy con gái khóc . Bất chợt , Thúy tiến sát lại gần rồi vòng tay ôm lấy nó thật chặt , cảm tưởng bây giờ không có 1 ai ngăn cản Thúy được nữa , rồi cũng thật bất ngờ Quân cũng vòng tay lại ôm siết lấy Thúy .Lúc này 2 đứa nó vỡ òa trong niềm hạnh phúc , sau bao nhiêu năm tháng chờ đợi , bao nhiêu khó khăn , cuối cùng chúng nó cũng đến được với nhau .


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận