Em Luôn Ở Trong Tâm Trí Anh

Quân được đưa vào viện cấp cứu trong tình trạng hôn mê sâu , sau cú ngã vừa rồi nó bị mất khá nhiều máu . Phía bên Công An lập biên bản tạm thu giữ chiếc xe của nó và thông báo về gia đình . Bố mẹ nó vội vã chạy đến nhưng bác sĩ không cho vào , mẹ nó khóc lên khóc xuống vì xót thằng con còn bố nó thở dài , đôi mắt đau đáu hướng về phía phòng cấp cứu như chờ đợi tin tức . Họ hàng nội ngoại nó biết chuyện , nửa đêm cũng lật đật kéo nhau vào xem thằng cháu nó ra sao . 1 không khí u ám bao trùm lên toàn bộ gia đình nó : tiếng khóc lóc , tiếng thở dài , tiếng than vãn .... rộn lên từ phía cuối hành lang của bệnh viện . Phải hơn 1 tiếng sau , cánh cửa phòng cấp cứu mới từ từ hé mở , cả nhà nó xúm lại vị bác sĩ :
- Thưa bác sĩ , cháu nhà tôi có làm sao không ?
- Rất may là não của bệnh nhân không có vấn đề gì , chúng tôi đã tiến hành chụp cắt lớp và không thấy não có bất cứ dấu hiệu nào bị tổn thương cả . Bệnh nhân bị thương chủ yếu ở ngoài da , những chỗ miệng viết thương lớn chúng tôi đã tiến hành tiểu phẫu khâu lại , vai của bệnh nhân cũng đã được cấy 1 lớp da mới thay cho chỗ da cũ bị trầy bóc . Những vết hằn ở lưng do trúng đạn thì cũng không đáng lo ngại lắm , cái chính là tay phải bệnh nhân bị trật khớp khá nặng , nhưng gia đình yên tâm chúng tôi đã tiến hành nắn lại khớp và bó bột rồi , chỉ cần giữ cho bệnh nhân trong vòng 1 tháng không được cử động bàn tay ấy là được .
- Vâng ... vâng chăm sự nhờ bác sĩ vậy . Gia đình chúng tôi đội ơn bác sĩ nhiều lắm - Bố nó khẩn khoản
- Không có gì đâu anh , trách nhiệm của chúng tôi là phải tận tình cứu chữa người bệnh mà . Anh và mọi người có thể vào thăm cháu được rồi.
Cả nhà nó vào trong , nhìn thấy nó nằm bất động với bộ dạng thảm hại ấy là lại không kiềm lòng được . Nó vẫn còn hôn mê và vẫn đang phải truyền 1 lượng máu khá lớn . Cái tin Quân bị tai nạn đang cấp cứu ở bệnh viện rồi cũng đến tai Thúy , người thông báo cho nó không ai khác ngoài Tùng .Có vẻ sự việc xảy ra hôm ấy đối với Thúy như 1 cú sốc lớn , nó suy sụp và đau khổ biết nhường nào nay lại biết hung tin này nữa khiến nó lặng đi như người mất hồn . Nó khóc , lúc này nó không còn giận Quân nữa mà lúc này nó chỉ thấy thương Quân vô cùng , giá như nó nghe Quân giải thích thì mọi việc đâu có ra nông nỗi này . Nhưng cuộc đời là thế , luôn không có chỗ cho những từ " giá như " .
Quân tỉnh sau hơn 1 ngày hôn mê miên man , nó từ từ mở mắt nhìn xung quanh . Lúc này nó thấy đầu đau nhức , toàn thân ê ẩm
- Quân đừng cử động mạnh , bác sĩ vẫn chưa cho Quân làm bất kì điều gì đâu
Nó giật mình , là Trang đang ngồi bên cạnh nó nhìn nó âu yếm .
- Trang .... làm gì ở đây thế ? - Nó định ngồi dậy nhưng Trang đã kịp đỡ nó nằm xuống .
- Đã bảo đừng cử động mạnh rồi mà , người đâu mà bướng thế .
- Trang vẫn chưa trả lời Quân
- Không thấy Quân đi học nên Trang đến nhà Quân tìm thì được biết Quân xảy ra chuyện .
Quân vội đảo mắt xung quanh , ngoài Trang ra nó không còn thấy ai cả :
- Quân nằm đây 1 mình à ?

- Ừ , mẹ Quân vừa đi mua bánh đa cho Quân rồi .
Lúc này , Quân chỉ mong được gặp hơn ai hết nhưng có lẽ giờ này người ấy cũng k biết nó đang phải nằm đây - Quân nghĩ vậy .
- Tỉnh rồi à con ?
Mẹ nó bước vào , trên tay còn xách chiếc cặp lồng đựng món tủ của nó .
- Mẹ .... Bố đâu
- Bố mày đi làm rồi , cả đêm qua bố thức trông mày giờ lại phải đi ngay .
- Con .... con
- Mà mày đi đứng kiểu gì mà để công an người ta phải bắn thế con , cũng may là cái số mày còn lớn đấy con ạ .
Nó vẫn chưa nhớ được những gì xảy ra đêm hôm đó , nó chỉ nhớ bị dính đạn cao su đau rát từ phía sau của mấy ông Cơ động rồi ngã còn sau đó nó không còn biết gì nữa . Nó nhoẻn cười , thì thầm :
- Cũng may là đạn cao su , chứ đạn thật thì giờ này con đang ngồi ngắm gà khỏa thân trên nóc tủ rồi ấy nhỉ .
- Mày bị động cỡn hay sao mà vẫn còn đùa được - Mẹ nó quát .
Trang thấy thế cũng hùa vào :
- Làm cho bố mẹ lo sốt vó mà vẫn còn nhăn nhở được .
- Mà mày có bạn gái sao không nói với mẹ thế , con bé vừa xinh xắn lại vừa chu đáo thế này mà mày cứ giấu mẹ - Mẹ nó quay sang nhìn Trang và nói .

- Ơ ... không phải đâu mẹ ơi , chỉ là bạn bè thôi .
- Bạn bè gì , mày đừng có mà giấu mẹ nhé .
- Con nói thật mà . Mẹ nhìn mặt con nghiêm túc thế này cơ mà .
- Đúng đấy bác ạ , chúng cháu chỉ là bạn thôi , chứ không phải người yêu gì đâu . Cháu mơ còn chưa được ấy ạ - Trang chen ngang .
- Mẹ là mẹ thấy con bé được đấy Quân ạ - Mẹ nó cười , câu nói ấy của mẹ Quân khiến Trang cười thích thú .
- Con đã bảo chỉ là bạn thôi mà , mẹ lằng nhằng quá .
- Đấy là mẹ góp ý vậy , thôi ăn sáng đi con . - Mẹ nó đỡ nó dậy , định bón cho nó ăn thì Trang bảo :
- Bác mệt rồi , để cháu giúp cho Quân ăn cho cũng được , bác về nghỉ ngơi đi ạ .
- Có phiền cháu không ?
- Bác yên tâm , cháu rảnh mà .
- Ừ vậy cháu giúp bác , bác tranh thủ về giặt đống đồ cho nó rồi chợp mắt 1 chút . Suốt gần 2 hôm nay nào có được ngủ đâu .
- Dạ vâng , bác cứ đi đi để cháu lo .
- Vậy cám ơn cháu nhé .
Quân thấy thương mẹ quá , tại nó mà mọi người phải bỏ việc bỏ làm đi chăm sóc cho nó như thấy này , bóng dáng mẹ nó gầy gò khuất dần khuất dần khiến lòng nó đau xót .

- Để Trang đỡ Quân dậy ăn nhé - Trang từ từ đỡ nó dậy rồi chèn tấm gối vào sau lưng cho nó dựa .
- Làm phiền Trang rồi .
- Lại khách sáo rồi , vì Quân thì Trang có thể làm tất cả mọi thứ mà .
- Nhưng Trang phải hiểu là Quân có người yêu rồi chứ .
- Mặc kệ , chỉ cần Quân vẫn còn nhớ đến Trang , vẫn còn để ý đến Trang thì Trang vui lắm rồi .
- Trang định làm người đến sau mãi sao .
- Thì đâu có sao đâu , Trang vẫn luôn hi vọng sẽ có 1 ngày được hạnh phúc bên Quân . Có ai đánh thuế hi vọng đâu mà - Trang cười .
Thực sự lúc này nó rất khó nghĩ , Trang có vẻ rất thật lòng và tốt với nó nhưng nó không thể quên được Thúy dẫu bây giờ tình cảm giữa 2 đứa nó khó có thể hàn gắn lại được như trước nữa , Nó thực sự mệt mỏi khi mỗi ngày cứ phải đối diện với chuyện này .
Trang đang bón cho Quân ăn thì bất ngờ Thúy và Tùng xuất hiện . Lần thứ 2 Quân rơi vào hoàn cảnh trớ trêu như thế này , mắt nó mở to hết cỡ , mồm lắp bắp không nói được câu gì . Nghe tin nó gặp nạn , Thúy bắt Tùng phải lai vào viện thăm nó thì bắt gặp cảnh tượng này .
- Anh làm cái gì đấy , đứa nào đây ? - Tùng gắt
- Tao ... tao ... đây là bạn tao ... không như mày nghĩ đâu . - Nó cố phân bua , giải thích .
- Bạn bè kiểu gì mà bón cho nhau ăn thế này , ông định lừa ai thế - Tùng giận dữ hộ Thúy trong khi lúc này Thúy vẫn chôn chân đứng như trời chồng .
- Đến cả mày cũng không tin anh nữa à .
- Không phải như em nghĩ đi , chị là bạn Quân thật mà - Trang giải thích dùm Quân .
- Không hỏi chị - Tùng nhìn Trang trừng trừng . Tôi thất vọng về ông quá đấy Quân ạ
Quân tức giật hất đổ bát bánh đa trên tay Trang và buông ra 1 câu chửi thề .

- Mày có để tao nói không đây , tao đã bảo chỉ là bạn bè thôi cơ mà , anh em với nhau mà mày còn không hiểu tao là người như thế nào à .
Thúy lẳng lặng đến đặt bên cạnh Quân túi hoa quả :
- Tôi nghe anh bị tai nạn nên đến thăm , có vẻ như đã phá hỏng phút giây riêng tư của 2 người rồi . Xin lỗi tôi đi về , 2 người cứ tự nhiên . Anh nghỉ ngơi cố giữ gìn sức khỏe - Dứt lời , Thúy định quay bước đi thì Quân vội nắm lấy tay kéo lại .
- Đến giờ phút này , em vẫn không tin tưởng anh nữa sao .
- Tôi muốn tin nhưng không thể , những gì tôi nhìn thấy là quá đủ rồi .
- Chả nhẽ , anh phải chết trước mặt em thì em mới chịu tin là anh không thay lòng đổi dạ chứ gì ?
Nói rồi , Quân dựt mạnh ống truyền máu đang cắm trên bàn tay nó ra khiến máu bắn toe toét đỏ lòng cả giường , cả chăn và cả người nó . Nó nhoài người với lấy con dao gọt hoa quả toan định đâm 1 phát vào bụng mình thì Tùng vội giữ tay nó lại .
- Anh bị điên à - cả Tùng và Thúy đều hét lên
- Sống làm gì khi không còn 1 ai tin tưởng nữa , thà cứ để tao chết đi cho rồi . - Quân giật mạnh con dao từ tay Tùng nhưng không được
- Anh đúng là thằng ngốc - Thúy nhìn nó bật khóc .
- Phải , anh là thằng ngốc nên mọi lời anh nói chả có ai tin - Mắt Quân đỏ hoe , giọng nghẹn ngào .
- Nhưng ít ra anh cũng không được làm điều dại dội như thế chứ .
- Biết sống làm gì khi người mình yêu nhất lại không còn tin tưởng mình nữa .
- Đồ đại ngốc
- Yêu em anh sẵn sàng làm 1 thằng ngốc .
Thúy khóc to hơn , nó lao đến ôm chầm lấy Quân trong niềm hạnh phúc vô bờ . Tưởng chừng như tất cả đã chấm hết với Quân nhưng cuối cùng thì tình yêu đích thực giữ chúng nó đã chiến thắng . Quân ôm siết lấy Thúy như thể nó không muốn mình phải rời xa Thúy thêm bất cứ 1 lần nào nữa .


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận