Mặt trời rọi từng tia xuống ấm áp, hôm nay trời đã đổ nắng sau bao nhiêu ngày mưa kết mùa.
Lười biếng nằm trên giường lăn qua lăn lại, điện thoại reo lên tiếng chuông tin nhắn đến, Lan Kim với tay mở tin nhắn trong tình trạng đang ngái ngủ, là Duy Khương nhắn đến:" Em, đừng quên tối nay mình có hẹn nhá!"Cuối tin còn đặc biệt để thêm hình trái tim đỏ.
Cô bừng tỉnh, trong lòng vui lên cảm giác khó tả.
Thực ra con trai nhắn tin cho Lan Kim không thiếu, cũng có khối anh vấn vương, nhưng cô không để ý, bởi cô không có cảm giác rung động, nói thẳng ra cô chỉ coi họ là bạn thôi, còn nếu bàn đến chuyện yêu đương thì cô thấy không phải tiêu chuẩn bạn trai cô mong muốn.
Lan Kim tính vốn trẻ con, pha chút ngổ ngáo tinh nghịch, nhiều anh yêu chiều cô hết mực, không tiếc mà theo đuổi cô vô điều kiện, nhưng Lan Kim cô đã không yêu thì cô sẽ không giả tạo bên họ để tạo thêm hi vọng, thế là đến giờ cô vẫn độc thân như thường.
Thầm nghĩ có nên gặp mặt không nhỉ, nếu như lại không phải gu của cô, nếu như lại thêm một anh chàng làm bạn nữa thì cô thực sự có một bộ sưu tập trai tân đó."Dạ, em nhớ rồi", Lan Kim nhắn xong liền bỏ điện thoại đứng dậy xuống gác tắm rửa, chị Thảo đã đi làm từ sớm, cô cũng muốn về kí túc xá kiếm chút gì ăn, sẵn tiện làm cho xong vài luận văn dở dang để tối còn đi làm rồi đi chơi với Duy Khương.Thoáng chốc cũng tới tám giờ tối, ngày hôm nay sao lâu thế không biết, thấy cô tan ca, mấy chị liền xúm lại níu cô :" Bé con, ở lại chờ tụi chị xíu tan ca đi nhậu cùng không?"" Uiii, sorry mấy chị rồi, nay em có hẹn với bạn mất"" Bạn nào? rủ đi chung luôn cho vui"" Dạ thôi, để khi khác em chiến với mấy chị sau, bạn em nó ngại không dám đi với mấy chị đâu, thôi em về cái nhá, em vội...""Hứa rồi đó nha, mai mốt là phạt, thôi đi đi"Lan Kim vội chào tạm biệt mấy chị chạy ra bắt xe buýt đi về kí túc, cô phải chuẩn bị tắm rửa sửa soạn để gặp mặt anh đẹp trai.
Sửa soạn xong xuôi, vừa bước ra khỏi nhà tắm thì Duy Khương nhắn tới:"Em xong chưa, anh đến rồi""Dạ em xong rồi, anh đợi em chút"Thế là Lan Kim bước ngắn bước dài ra gặp Duy Khương.
Thấy cô từ xa, anh đưa tay lên ám chỉ anh đang ở đây.
Anh mặc áo thun trắng, quần short, ngồi trên chiếc xe Ex black version 2021 bản mới nhất, nhìn anh là thấy vừa soái vừa ngầu, cũng như dễ nhìn ra được anh là một thiếu gia không có gì ngoài điều kiện."Em lên xe đi, anh chở em qua nhà anh chơi nè"Đứng trước anh, Lan Kim có hơi ngại, vốn hoạt ngôn, miệng nhanh hơn não mà từ lúc cô gặp Duy Khương thì chả thấy mồm miệng đâu nữa, e thẹn như một cô thiếu nữ dịu dàng dạ một tiếng rồi bước lên xe, ngoan ngoãn ngồi sau Duy Khương.Chở cô đi mua ít đồ ăn vặt và ít đồ uống, vì cô đã hứa sẽ nhậu với anh, nhưng Lan Kim lại không uống được bia, chỉ uống được nước nho lên men vì chúng ngọt lại dễ uống.
Mua xong, anh chở cô về nhà.Khác với tưởng tượng của cô, cứ tưởng nhà anh là một căn hộ nhỏ hay một phòng trọ nhỏ như bao sinh viên khác nhưng không, nhà anh là một căn nhà to.
Thấy cô đứng mãi nhìn, lại trố mắt hỏi anh:" Đây là nhà anh á?"" Ừ, đúng rồi, nhà tụi anh thuê nguyên căn đấy"Căn nhà rõ to, dù có là nhà thuê nguyên căn thì căn này cũng không phải ít tiền gì ở một nơi thành phố đất chật người đông thế này.
Đứng bất động nghĩ một lúc thì Duy Khương đẩy vai cô"Em vào đi, để anh dẫn em lên phòng anh, rồi em đợi anh đi mua thùng bia nhá, anh rủ bạn anh uống cùng cho vui"" Bạn anh hả, mấy người"- cô hơi hoang mang hỏi, dù sao thân con gái mà nhiều con trai quá thấy cũng có chút lo sợ."Em yên tâm, bạn anh có 3 đứa ở nhà này thôi, tụi anh ở chung nên rủ tụi nó uống chung cho vui"Lan Kim nhẹ gật đầu, rồi theo anh lên phòng.
Căn phòng rộng, trang trí giản dị và gọn gàng.
Cô ngồi bấm điện thoại trong lúc chờ anh ra ngoài.
Nghĩ cô cũng liều, dám về nhà đàn ông, nhưng vì anh cũng nhìn tử tế, lại đẹp trai thế kia, muốn cô trao thân này cô cũng chịu.
Nghĩ thế thôi chứ Lan Kim cũng hơi bất an, cô nghía căn phòng, rồi nghĩ đến ngôi nhà, rồi nhìn đến anh, có vẻ suy đoán cô không sai, anh đúng là cậu ấm một nhà giàu rồi.Nghĩ vẩn vơ một lúc thì Duy Khương cũng về, anh dẫn cô xuống nhà thì gặp thêm một đôi nam nữ vừa đi về.
Duy Khương giới thiệu:" Đây là anh Nguyên, bạn thân của anh, kế bên là chị Bích, người yêu anh Nguyên."Em chào anh chị""Ừa anh chào em"- Anh Nguyên mỉm cười chào Lan Kim, rồi quay qua Duy Khương tỏ ý muốn hỏi đây là ai." Bạn tao mới quen, Lan Kim, năm nhất TM"- Duy Khương giới thiệu với hai người bạn, giải đáp câu hỏi đang thắc mắc, rồi lại nói:" Hai tụi mày ngồi xuống chơi với tụi tao luôn cho vui, càng đông càng vui mà"Thế là mọi người ngồi xuống vừa ăn uống vừa nói chuyện, vốn Lan Kim không bị e dè trước người lạ, cô bắt chuyện với mọi người rất nhanh, chị Bích có vẻ dịu dàng hơn, ngồi im lặng bên anh Nguyên.
Lan Kim và Duy Khương nói được khá nhiều chuyện, kể về nhau cũng nhiều, lát sau có thêm An, một người bạn của Duy Khương cũng sống chung trong nhà từ trên lầu xuống, cũng ngồi chung uống với mọi người cho vui.
Đang cười vui vẻ, Duy Khương ghé sát mặt Lan Kim nói nhỏ:" Em thật xinh đẹp, anh thích mắt của quá"Lan Kim cười nhẹ, cuối mặt xuống ngại ngùng.
Mặt cô bây giờ đỏ ửng lên vì thức uống có men kia.
Duy Khương tiếp lời"Nhìn em bây giờ rất ...cuốn rũ"Nói thế thì con gạ người ta có chết không chứ.
Đầu cô bây giờ cũng hơi loạng choạng , vì nồng độ cồn trong nước nho lên men bằng với lon bia bình thường, cô lại không uống được nhiều, một lon là nóng ran hết cả người, đầu óc hơi choáng."Mấy giờ rồi ạ, anh đưa em về kí túc đi""Bây giờ 11 giờ mất rồi, em về đâu còn kịp, ở lại đây sáng mai anh đưa em về"" Ở lại đây sao?"" Em ở phòng anh, anh sẽ qua phòng khác ngủ"" Vậy cũng được"Bây giờ cô hơi mệt, chỉ muốn nhanh nhanh nằm xuống giường thôi.
Duy Khương dẫn Lan Kim lên phòng, nhẹ nhàng chốt cửa.
Cô chờ một lúc thấy anh chưa ra khỏi phòng , liền hỏi:" Anh không đi ngủ sao?"" Giờ anh đi ngủ đây", nói xong anh ngả lưng lên giường trước con mắt đang trố lên ngạc nhiên của cô." Ngủ chung sao?"" Không được sao, chỉ ngủ thôi mà, anh không làm gì đâu"Cô thực sự rất mệt, nên cũng không đủ sức để thỏa thuận với anh nữa.
Nhưng mà cả hai lại có men trong người rồi, một nam một nữ trong phòng, thực sự không thể có chuyện chỉ đơn giản là ngủ.Bất chợt Duy Khương cởi áo ra, nhoài người qua nằm trên người cô, chưa kịp để Lan Kim phản ứng, Duy Khương đặt nụ hôn lên môi Lan Kim, nụ hôn ấm nóng, phả ra mùi bia, cùng mùi cà phê của thuốc lá anh hút, vô cùng quyến rũ, vô cùng mê hoặc.
Lan Kim như chết lặng nằm dưới thân trần của Duy Khương, cô không kịp nghĩ chuyện gì đang xảy ra, anh và cô tiến triển có hơi vội vàng.
Lan Kim đưa tay đẩy nhẹ Duy Khương, vô tình làm anh thêm ngứa ngáy cả người, kích thích phần nam tính trong anh.
Nụ hôn dài vẫn chưa dứt, anh đưa tay luồn vào áo Lan Kim hết sức thuần thục, nắn nhẹ cặp bồng đào tuổi đôi mươi đang lên xuống cùng nhịp thở.
Đầu óc Lan Kim trống rỗng, phản kháng yếu ớt , đẩy Duy Khương ngồi dậy.
Không ngờ đó lại là thời cơ tốt cho anh cởi phăng chiếc áo vướng víu của cô, thân thể Lan Kim trần truồng trước mặt Duy Khương, cô vội vàng lấy tay che ngực, ngại ngùng quay đi."Anh...biến thái", giọng cô run rẩy xen chút sợ hãi." Anh thật sự rất thích em" nói rồi anh cởi luôn quần của anh và cô, hai con người trần như nhộng đối diện nhau."Anh...!đừng qua đây, chúng ta mới chỉ gặp nhau thôi mà"Cô sợ hãi cầu xin, cô mới lớn, chưa trải tình yêu, anh rất đẹp trai, cô rất thích nhưng con trai phong lưu, đào hoa như thế chắc gì là của cô.
Hơn nữa cả hai đang có men cồn, ngày mai anh chối bỏ thì làm sao, chẳng phải cô mất đi thứ quý giá của con gái một cách dễ dàng ư, nhưng bây giờ, chạy sao được đây.Không để cô chống chế thêm, Duy Khương nắm lấy hai tay Lan Kim ấn xuống giường, nằm đè lên cô, hôm ngấu nghiến, nụ hôn anh ướt át và phong tình.
Hôn đến đâu Lan Kim tê dại đến đó.
Nhịp thở cả hai hòa quyện vào nhau." Không thể đâu, chúng ta chưa là gì cả""Em đã bước vào đây rồi, em muốn thoát cũng không dễ"Nói rồi không để cho Lan Kim phản kháng, Duy Khương nhanh chóng đưa vật to dài kia tiếp xúc với nơi đang ướt át giữa hai chân cô, cọ sát bên ngoài khiến Lan Kim không khỏi khó chịu.
Không những thế, phía trên tay Duy Khương bận rộn nắn bóp đôi hồng đào đang phập phồng, đôi môi lướt trên cổ, xuống xương quai xanh của Lan Kim." Không thể đâu, xin anh đừng..""Không phải chuyện này là chuyện sớm muộn sao?"Nói xong Duy Khương không thương tiếc mà cho vật dài nóng ấy vào, dạo đầu như thế là đủ rồi.
Một cách dứt khoát, đi vào nơi thầm kín nhất của Lan Kim."Á..anh ơi..đauu.."" Sao của em chật quá, thả lỏng đi"Cô khó khăn thở dốc, cảm thấy nửa thân dưới được lấp đầy bởi nam tính của một người đàn ông, hic, lần đầu của cô...đi tong.Nước mắt bỗng chực trào, Duy Khương cẩn thận quan sát cô, hỏi nhỏ:"Đau sao, là lần đầu?"Lan Kim nhẹ gật đầu, là lần đầu, là cái cô ráng giữ gìn cho phu quân cô sau này, không nghĩ sẽ mất đi dễ dàng như vậy.
Duy Khương hài lòng gật đầu, bên dưới tiếp tục ra vào, nhịp điệu càng ngày càng nhanh, nhịp thở càng gấp gáp hơn, nơi giao hòa hai người, chất dịch ấm từ cô bé tuôn ra, khiến Duy Khương bị kích thích, lật cô lại tiếp tục ra vào mạnh mẽ hơn.
Hòa theo nhịp điệu của anh là tiếng rên rỉ của cô, loại cảm giác mây mưa này cô chưa từng trải qua, không kìm chế được khẽ phát ra:"Ư..ưmm..ưmmm..Á aaaa...!anh ơiii"Tiếng rên dâm đãng của Lan Kim khiến Duy Khương càng thêm ham muốn chiến đoạt cô, động tác càng ngày càng bạo lực hơn.
Sau một lúc, anh vội rút ra, bắt hết chất dịch trắng lên người cô." Đáng lẽ lâu hơn đấy, tại em la dữ quá"" Lần đầu của emm", cô yếu ớt nằm trên giường, nước mắt chực rơi, cảm thấy bản thân thật nhục nhã." Ban đầu sao? sao không có máu?", Duy Khương lên tiếng hỏi, anh trải qua nhiều lần ân ái rồi, phụ nữ anh cũng gặp qua khá nhiều, anh không tin có người còn trong trắng.
Bị nghi ngờ, lại không biết giải thích làm sao, cô bất lực đáp anh, có chút gắt :" Tin hay không tùy anh, không phải cô gái nào cũng chảy máu lần đầu"" Được rồi, anh tin, của em thực sự rất khít, anh rất thích"Lau người cho Lan Kim xong, Duy Khương mặc lại đồ, Lan Kim cũng vô hồn mặc lại quần áo, run run nằm bên cạnh Duy Khương.Anh bỗng quay qua cô, ánh mắt chân thành đến nỗi trái tim đang tủi thân của cô cũng vì thế mà nguôi ngoai:" Làm bạn gái anh đi, anh sẽ tốt với em"" Không"Đến lúc này cô còn giá gì nữa chứ, chuyện cũng còn nước còn tát gì nữa đâu." Làm bạn gái anh đi, bây giờ anh có công việc ổn định,có nhà ở thành phố, em không phải lo gì đâu"Cô im lặng thay cho sự đồng ý, anh nhẹ nhàng quay Lan Kim ôm vào lòng, vỗ về cho sự lỗ mãng lúc nãy."Anh là badboy, anh thiếu một goodgirl, người ấy chỉ có thể là em"" Anh lên giường với bao nhiêu người rồi?", Lan Kim hiếu kì hỏi.Ánh mắt Duy Khương chau màu tỏ vẻ khó chịu:"Sao lại hỏi chuyện này, em không cần biết, sau này anh chỉ ngủ với mỗi em".
Nói rồi anh ôm chặt Lan Kim, hôn lên trán cô, nhắm mắt âm thầm " Ngủ đi".Anh nói thế thì cô biết nói gì nữa, thế là qua mười mấy năm không yêu đương gì, bây giờ cô bất ngờ có người yêu, là một anh chàng badboy, lại trong hoàn cảnh này nữa chứ, đúng là không gì qua được chữ "Ngờ"..