“A phải rồi, lúc nãy bọn hộ chỉ vừa doạ Mạc Lệ một chút thôi chứ chưa làm gì quá đáng”.
Mạc Lệ liền phản bác:“Triệt đừng tin cô ta, cô ta cùng đám người này là một giuộc cả”
CỐ Minh Triệt liền nhìn Kha Nguyệt cúi đầu nghĩ cô bị bọn năm sinh này doạ sợ, liền tức giận kêu Lý Quang Tông và Trạch Dương xử lí bọn chúng và còn cảnh cáo đến gia đình chúng một chút nữa
Ngay cả anh cũng giật mình khi bản thân lại để ý Kha Nguyệt đến vậy.
Lúc này lớp trưởng cùng thầy cô đến, lớp trưởng lo lắng bước đến hỏi Kha Nguyệt:“Cậu không sao chứ?”
Kha Nguyệt chưa kịp trả lời thì Cố Minh Triệt đen mặt một tay kéo Mạc Lệ đến trước mặt cô, cố ý chọc tức
“Này Kha Nguyệt, cô tưởng tôi không biết những trò mèo này đều là của cô sao, cô làm tôi phải nhìn bằng ánh mắt khác đó.
Nhìn cô là thấy buồn nôn rồi, đừng có gây chuyện với Mạc Lệ nữa, dù cô có bắt chước cô ấy càng làm tôi thấy ghê tởm cô thôi.” nói xong liền không nhìn Kha Nguyệt mà quay lưng đi
Nhưng anh không biết những lời nói vô tình lúc tức giận của anh lại làm tổn thương sâu sắc đến Kha Nguyệt
[ Lời Tác Giả :Ôi anh Cố ơi là anh Cố ơi, ghen thì ghen đi còn nói mấy lời gai nhọn thế là sao vậy.
Đến lúc Kha Nguyệt bỏ anh, anh đừng ôm chân tôi mà khóc đó nha ]
Gần cuối tháng sáu là kỷ niệm ngày thành lập trường của cao trung A.
Dựa theo thông lệ năm ngoái, sau khi kỳ thi đại học kết thúc vào đầu tháng sáu thì đám học sinh rất rảnh, chỉ
là những học sinh xuất sắc của khóa sẽ phải tham gia kỷ niệm ngày thành lập trường.
Đầu tháng năm đám học sinh lớp mười hai đã bắt đầu chuẩn bị các tiết mục văn nghệ của mình.
Ngay từ đầu Kha Nguyệt đã đi đăng ký tiết mục.
Lý do của cô vô cùng đơn giản, cô muốn nhảy một điệu nhạc vì Cố Minh Triệt.
Hoạt động lớn thế này, cả trường sẽ bắt buộc đều sẽ phải tham gia
Tô Đan Đan nói, cô là “Biết rõ trên núi cỏ hổ, còn hăng hái lên núi gặp hổ..
Kha Nguyệt đầu quan tâm đến suy nghĩ của người khác, cô chọn một khúc nhạc, muốn mượn dịp này liếc mắt đưa tình với Cố Minh Triệt, nếu ánh mắt Cố Minh Triệt có thể nhìn cô vài giây, cô đã mãn nguyện rồi.
Muốn chọn thể loại vũ điệu cũng hơi khó.
Kha Nguyệt túm tóc lên, soi mình trong gương hồi lâu
Cô đã rất cố gắng giảm cân, cuối cùng thì đã có thể nhìn rõ xương quai xanh rồi, mấy ngày nay, ngày nào cô cũng nhịn ăn lúc nào sắp bỏ cuộc liền tự nhủ
Đợi sau này bắt được hắn rồi, cô nhất định sẽ nhảy một điều thật quyến rũ cho hắn xem.
Tốt nhất là có thể khiến hắn mê mẩn cô muốn buông mà không được.
Chuyện tiết mục đó, Kha nguyệt suy nghĩ nguyên một buổi tối.
Ngày hôm sau cô lại vùi đầu vào luyện đề thi.
Thời gian để cô học hành không còn nhiều lắm, từ giờ đến kỳ thi đại học cũng chỉ còn lại một tháng nữa.
Trước kỳ thi đại học ba ngày, cao trung A thông báo cho cả khối mười hai nghi.
Trong những ngày ấy, nói thêm gì nữa có vẻ cũng đều là thừa.
Các giáo viên cũng chỉ nhắc nhở các học sinh phải kết hợp học và chơi sao cho tâm lý thoải mái.
Cùng với khẩu hiệu Cố lên, cố lên, cố hơn nữa!
Tình cảm thanh xuân ngây ngô có lẽ luôn ngốc như vậy đấy.
Mấy ngày thi đại học của con gái, ba Kha mẹ Kha thật sự rất lo lắng, cả hai đều ngừng hết công việc và các buổi xã giao, ở nhà hầm thuốc bổ cho con gái.
Sau đó an ủi con gái phải thật thoải mái để ứng chiến.
Kỳ thi đại học hồ đồ của Kha Nguyệt cuối cùng cũng trôi qua thuận lợi.