Em Yêu Anh, Đồ Đáng Ghét !

Part 1.
Dạo gần đây, nó rất vui. Tuy không thể hiện ra nhưng mỗi khi đi cạnh hắn, nó luôn cảm thấy hạnh phúc.
- Dạo này cậu sao vậy?
- Sao là sao? - Nó giật mình khi nghe nhỏ hỏi.
- Ngắm tên đấy say sưa thế. Muốn yêu rồi hả? - Phương chọc, hướng ánh mắt về phía hắn.
- Không ... không có! - Nó ấp úng.
- Hai lần không có bằng một lần có nha chị hai! - Trúc Anh cũng hùa vào với đám kia trêu nó. Cậu và Phong cũng định châm chọc vài câu nhưng thấy hắn ngóc đầu khỏi máy tính, cậu lo lắng kêu mọi người.
- Nói xấu gì thế? - Chất giọng lạnh lùng của hắn làm ai cũng nổi hết cả da gà.
- Không có gì. Bọn này đi chơi trước đây. - Phong nói rồi kéo mọi người đi.
- Này ... - Nó ngượng ngùng nhìn hắn. Hắn thấy nó như vậy thì khỏi mỉm cười. Hắn gấp máy tính rồi xê lại gần nó.
- Sao thế? - Hắn hỏi và ôm lấy nó.
- Buông ra! - Tuy ngoài miệng nói vậy nhưng trong lòng nó lại muốn được hắn ôm như thế này.
- Anh không buông! - Hắn liền thay đổi cách xưng hô.
- Sao lại xưng anh, chúng ta bằng tuổi mà! - Nó ngạc nhiên nhìn hắn. Tên này muốn gì đây hả trời.
- Em nên nhờ anh sinh trước em một tháng nha! - Hắn nham hiểm nhìn nó. - Vậy nên, em buộc phải gọi anh là anh.
- Vô duyên! - Nó cố đẩy hắn ra.
- Nếu em không nghe lời thì anh sẽ phạt em bằng cách này! - Hắn nói xong liền hôn môi chạm môi. Việc này làm nó đứng hình.
- Anh ... - Nó lắp bắp khi hắn đã rời môi mình.
- Cuối cùng em cũng chịu kêu anh là anh rồi! - Hắn cười.
Nó im lặng nhìn hắn, mặt nó lúc này từ trắng bệch chuyển sang đỏ ửng. Hắn bèn lên tiếng để phá bỏ sự ngượng ngùng của nó.
- Em có muốn đi chơi không?
- Đợi em một chút! - Nó vô thức buông ra một câu rồi bỏ một mạch lên phòng và đóng cửa lại.
- " Trời ơi, sao bang chủ bang Angels như mình mà lại sợ tên đó chứ? " - Nó nghĩ thầm rồi bỏ đi thay đồ.
Khoác trên mình chiếc quần đùi jean cùng một chiếc áo thun trắng in hình Kagamine Rin và Len (Mọi người thông cảm nha. Tại dao này Trân bị nghiện Vocaloid cùng cặp đôi Rin và Len nên cho thêm vào thôi!) cùng mái tóc dài thả tự nhiên và đôi giày Converse màu đen cá tính, nó đã hớp hồn được hắn.
* Vũ' s POV *
Tôi đứng dưới lầu chờ cô ấy. Sao mà thay đồ lâu thế không biết. Đúng là con gái. Tôi cứ đi lại liên tục. Chừng năm phút sau, tôi nghe tiếng cô ấy đi xuống và tôi như bất ngờ khi thấy cô ấy khác hẳn ngày thường. Ôi trời đất quỷ thần ơi, con có phải đang nằm mơ không? (Ông trời *cười hiểm* Con không mơ đâu con trai!).
- Anh làm sao thế? - Cô ấy đập vào vai tôi.
- Ờ đi thôi! - Tôi giật mình tỉnh lại và kéo tay cô ấy đi.
* Lam' s POV *
Biết ngay là anh ấy sẽ như thế mà. Tôi cười thầm trong lòng. Suốt đường đi, anh ấy lại quay sang nhìn tôi. Đến nơi, anh dẫn tôi đi chơi rất nhiều trò, anh ấy tạo cho tôi cảm giác an toàn.
Sau khi chơi xong, anh bảo tôi đứng đợi anh đi mua nước. Lúc đó, tôi liền nhận được một tin nhắn.
" Không quên chuyện của ba năm trước chứ. Chỉ còn gần một năm nữa cho thỏa thuận thôi. Và bắt đầu từ bây giờ, cuộc vui sẽ chính thức bắt đầu.
Kí tên
J. "
Đọc được tin nhắn này, tôi cảm thấy bàng hoàng. Không lẽ hạnh phúc của tôi lại trôi qua nhanh như vậy ư?
* Tác giả' s POV *
Có chuyện gì đã xảy ra vậy? Liệu nó sẽ giải quyết chuyện này thế nào đây?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui