Part 2.
* Vũ's POV *
Tôi đi mua nước về thì thấy cô ấy đang cầm điện thoại trên tay, vẻ mặt thì bần thần. Tôi liền chạy lại chỗ cô ấy.
- Lam, em sao vậy? - Tôi lo lắng hỏi.
- À, em không sao đâu. Anh mua nước xong rồi hả? - Cô ấy cười trấn an tôi.
- Nước của em này! - Tôi đưa ly trà sữa chocolate cho cô ấy.
- Cảm ơn anh! - Lam vui vẻ lấy ly nước. Thấy nụ cười tự nhiên của cô ấy, trong lòng tôi cũng bớt lo lắng. Có lẽ tôi đã quá đa nghi rồi.
* Tác giả' s POV *
Chơi đã đời, cả hai mới chịu về nhà. Lúc này trời cũng đã chạng vạng tối. Vừa bước vào nhà, nó đã thấy vẻ mặt lo lắng của mọi người.
- Có chuyện gì vậy mọi người? Trúc Anh đâu? - Nó liền hỏi khi không thấy cô em gái của mình đâu.
- Vừa mất tích cách đây 5 phút! - Nhỏ mệt mỏi nói làm nó muốn ngã quỵ. Cũng may hắn đứng gần đó nên kịp đỡ nó.
- Ai ... ai bắt? - Nó lắp bắp hỏi nhưng thực ra cũng đã biết câu trả lời.
- Là J. - Câu trả lời của Phương làm nó ngã phịch xuống đất. Tại sao J lại bắt đầu sớm như vậy chứ? Tại ... tại sao?
- Lam! - Hắn lo lắng gọi tên nó nhưng nó không nói gì cả mà vội chạy lên phòng thay quần áo rồi xuống nhà.
- Cho em đi với! - Hoàng nhìn nó cũng đủ hiểu là nó đi đâu.
- Hoàng, chị khuyên em không nên đi theo! - Phương kéo Hoàng ngồi xuống.
- Nhưng ... - Hoàng định nói gì đó nhưng đã bị cậu ngăn lại.
- Mọi người đều biết em lo cho Anh nhưng em cứ để Lam lo đi. - Cậu nói.
Nó không nói gì mà đi thẳng ra gara và phóng xe đi. Chiếc xe của nó lao vun vút trên đường khiến những chiếc xe khác phải tránh. Nó dừng lại ở một nhà kho. Phía trước đang có người chờ sẵn.
- Thả con bé ra! - Nó lạnh lùng nhìn người đó.
- Bình tĩnh! - Người đó cười rồi ra hiệu cho đàn em mang con bé đến chỗ nó. Trong lòng nó cũng thở phào nhẹ nhõm khi thấy Anh không sao.
- Nếu muốn mọi người xung quanh cô an toàn thì hãy tránh xa tên Vũ ra đi! - Người đó nói rồi quay lưng đi.
- Ngươi bên phe của Hà Mai sao J? - Nó hỏi làm J chợt khựng lại.
- Không phải! - J nói rồi cùng đàn em đi mất.
Nó không nói gì nữa mà đưa Trúc Anh về nhà. Mọi người ai cũng vui vẻ khi hai người về nhà an toàn.
- Chăm sóc Anh giùm tôi! - Nó giao Trúc Anh cho Hoàng rồi về phòng.
Lúc nó về tới thì hắn đã ngủ. Nó ngồi xuống ngắm khuôn mặt hắn và đặt lên trán hắn một nụ hôn cùng một lời nói thầm chỉ mình nó nghe.
- Em yêu anh và cũng xin lỗi anh, Lâm Vũ!
P/S:Phần này hơi ngắn nhưng mong mọi người ủng hộ nha. Part 3 nhất định sẽ rất hấp dẫn.