Anh trở về thì nhanh chóng dọn dẹp nhà cửa.
Anh rửa bát đĩa, anh đi khá nhanh, anh về đến nhà bây giờ đã gần bẩy giờ, anh học lúc bảy rưỡi.
Anh dọn dẹp chuẩn bị sách vở để đi học.
Đồng hồ chỉ còn nửa tiếng nữa thì Hoàng Anh tới rủ anh đi học cùng.
Anh hỏi Hoàng Anh: "Mày biết học ở đâu chưa? ".
Anh ấy nói: "Tao chưa, mày đưa tao đi học cùng mày được không? ".
Anh nghe xong, bảo: "Ừ, tao đèo mày đi, đi xuống cùng tao".
Hoàng Anh xuống cùng Khôi.
Khôi đưa anh bằng con xe phân khối lớn nhìn trông rất chất.
Mười phút sau hai anh đã có mặt tại trường.
Anh lên thư viện của máy anh để xem thông tin lịch học ngày hôm nay.
Xem xong anh thấy chỉ còn năm phút nữa là vào học.
Anh bảo Hoàng Anh chạy theo anh cuối cùng hai anh đã vào được lớp.
Anh thấy là lạ không phải lớp mình phát hiện nhầm lớp.
Hai anh chạy sang lớp bên cạnh mới đúng.
Hai anh vào lớp, lớp như tươi sáng hơn.
Lớp anh thì khá ít nữ, vì trường này lấy điểm khá cao.
Trừ những bạn đủ điều kiện thì xin vào trường này bằng học bạ thật sự rất khó.
Hai phút sau thầy đã vào lớp.
Thầy gọi anh với Hoàng Anh lên để giới thiệu.
Thầy nói: "Đây là hai bạn học sinh hôm trước xin thầy nghỉ vì có công việc của gia đình".
Thầy hướng tay về Khôi giới thiệu: "Đây là bạn Nguyễn Hữu Khôi, là học sinh ưu tú của trường cấp ba năm ngoái, vì đạt rất nhiều giải thưởng".
Khôi nghe xong mặt anh đỏ ửng.
Anh nói: "Mình rất mong được các bạn giúp đỡ".
Thầy tiếp tục hướng tay về Hoàng Anh.
Thầy nói: "Đây là bạn Nguyễn Ngọc Hoàng Anh, học hành tuy không có gì nổi trội, nhưng lại có tinh thần học hỏi cố gắng vươn lên".
Anh ấy nghe xong cũng nói câu y chang Khôi.
Sau đó hai anh về chỗ của mình.
Thầy sau khi sắp xếp chỗ ngồi thì hai anh ngồi cạnh nhau.
Tiếp đó, thầy bắt đầu bài giảng của mình.
Hai anh chăm chú lắng nghe và ghi những cái cần thiết.
Đúng thật là hai anh em, hai người có cách viết giống nhau, viết khá nhanh.
Thầy giảng tới đâu, họ đã viết những thứ cần phải ghi nhớ ngay tới đó.
Anh ấy vì học Khôi nên cách viết cũng khá giống anh.
Buổi học hôm nay kéo dài trong ba tiếng đồng hồ.
Thầy giảng anh cảm thấy khá dễ hiểu.
Hoàng Anh có một số chỗ không hiểu anh ấy ngay lập tức hỏi Khôi.
Khôi chỉ cho anh ấy, anh được Khôi chỉ thêm những lời thầy giảng anh đã hiểu bài hơn.
Thầy giảng được một lúc, nhìn thấy các bạn sinh viên mệt mỏi, uể oải.
Thầy cho các bạn sinh viên nghỉ Hai mươi phút, để ăn sáng hoặc nghỉ ngơi.
Từ lúc thời gian nghỉ bắt đầu nhiều bạn hơi tò mò về Hoàng Anh.
Họ hỏi anh rất nhiều, họ hỏi anh là: "Khôi, cậu với Hoàng Anh là gì của nhau vậy, hai người có phải người yêu của nhau không vậy? ".
Anh mỉm cười nói: "Không phải đâu là anh em tốt của mình à, chứ mình có người yêu rồi ".
Anh đang nói chuyện với bạn thì Trang gọi: "Anh yêu à, hôm nay em xin cô về sớm, thì em gọi xe về trước".
Anh nói:"Thôi, để anh gọi đàn em anh ra đón em, để em đi một mình anh không yên tâm".
Cô nói: "Dạ, vâng anh".
Anh liền gọi cho đàn em của anh: "Em đón chị dâu ở địa chỉ anh gửi cho em rồi đó".
Cậu ta khi nghe anh nói thì bảo:"Dạ, em sẽ cố gắng hoàn thành nhiệm vụ".
Anh nghe rất hài lòng liền cúp máy.
Mấy bạn học cùng lớp cùng anh, thấy vậy liền thấy anh là một người không hề tầm thường chút nào..