Quả đúng như lời ông quản gia dự liệu.
Chỉ mấy ngày sau đó, lời đồn về việc thiếu tướng Enigma bảo vệ một beta tầm thường tại khu ổ chuột lan rộng trên báo chí đế quốc.
Mọi người ai nghe tin cũng kinh ngạc, không ngờ cái chuyện vô lí như này lại có thật.
Các quý tộc đứng ngồi không yên, liên tục cho người đi tìm hiểu.
Các phóng viên lòng như lửa đốt, từng tốp rình mò trước cổng biệt thự của thiếu tướng nghe ngóng, hòng muốn công khai danh tính beta may mắn kia.
Người qua đường cũng hóng hớt, tò mò muốn biết beta nào lại có mị lực câu dẫn được cả enigma duy nhất đế đô.
Làn sóng dư luận được đẩy cao, thông tin này mấy ngày vẫn chưa hết hot.
Những Omega trội từng ước ao được gả cho ngài thiếu tướng càng chấn kinh, đố kị cùng ganh ghét, không hiểu sao mình lại bị một beta xấu xí đánh bại.
Thiếu tướng bố trí những cảnh vệ dũng mãnh to cao đứng canh gác trước cửa, một đội bảo an nhanh nhạy đi tuần xung quanh không cho bất cứ phóng viên bén mảng lại gần.
Danh tính beta bí ẩn kia được bảo mật nghiêm ngặt, những tay nhà báo thức mấy đêm rình mò cũng không tra ra được cái gì.
Tin tức này được đưa đến cung điện, hoàng đế nghe xong cũng ngã ngửa.
Enigma này không gần Omega ghét bỏ Alpha, bây giờ lại đi yêu một Beta?
Chấn động thật chứ.
Ở trong tòa biệt thự khổng lồ xa hoa dát vàng của Thiệu gia, lão phu nhân nghe người hầu tường thuật lại tin tức làm mưa làm gió của cháu trai mình, tức đến mức ném vỡ ly thủy tinh, những nếp nhăn trên mặt ép lại vào nhau làm mặt bà thêm nhăn nhúm khó coi.
Giọng bà khản đặc, chứa đầy tức giận:
"Ta không cho phép.
Đời thuở nào lại có việc quý tộc đi lấy thường dân, hơn nữa làm gì có chuyện Enigma yêu đương với beta cơ chứ.
Nó quên mất mình là người thừa kế à? Nó định làm Thiệu gia tuyệt tự à!?"
Thiệu phu nhân ở bên cạnh an ủi:
"Mẹ đừng nóng giận ảnh hưởng đến sức khỏe.
Chắc Thiệu Trầm chỉ là chơi qua đường thôi, sau này nó nhận ra tầm quan trọng của Omega là sẽ chán ghét beta kia ngay."
Cả người lão phu nhân run run, tay siết chặt cây gậy bằng bạc, quát:
"Ba ngày nữa đến buổi tiệc gặp mặt, bằng mọi giá phải ép nó đến!"
23.
Sở Hi ngồi trên ghế sofa êm ái chải tóc cho Thiệu Trầm, để Enigma cao lớn nằm trên đùi, tai nghe tin tức trên tivi đang nói về mình, chớp chớp mắt, hỏi nhỏ:
"Thiệu Trầm, bây giờ tôi cứ ở trong nhà thế này sao? Nhỡ bọn họ biết được beta đó là tôi thì sao?"
Thiệu Trầm xoa nắn bàn tay y, khuôn mặt điển trai thoáng có vẻ hài lòng, điềm tĩnh trả lời:
"Biết thì càng tốt.
Ta muốn công khai với toàn đế quốc em là phu nhân tương lai của ta."
Sở Hi xoắn xuýt nói:
"Nhưng tôi chắc bọn họ sẽ để yên đâu.
Ngài biết đấy, tôi không có nhan sắc, không có gia cảnh giàu có, không nghề nghiệp còn học thức cũng tệ nữa.
Khác một trời một vực so với ngài, không xứng..."
Y chưa nói xong hắn đã bất ngờ ngồi dậy.
Thiệu Trầm đè beta xuống, mạnh mẽ hôn môi.
Hôn đến khi y thở dốc, cả mặt đều đỏ ửng mới thôi.
Enigma hung hăng bảo:
"Lần sau không được nói những lời này nữa.
Không được tự ti như thế, em là định mệnh của ta, hiểu chưa?"
Sở Hi ngoan ngoãn ngồi trong lòng hắn, ngại ngùng gật đầu.
Thiệu Trầm xoa mái tóc bù xù của y, ngứa răng cắn một cái in dấu lên cần cổ trắng nõn, vùi mặt vào hõm vai beta hít hà.
Sở Hi bị hắn cọ nhột, bật cười, nhỏ nhẹ bảo:
"Sao ngài thích tôi thế?"
"Vì nụ cười của em chăng?" Thiệu Trầm đáp lại "Hoặc có thể, em là định mệnh ông trời sắp đặt, ngay lần đầu gặp mặt tim ta đã thuộc về em rồi."
Hai má beta hồng hồng, khuôn mặt bình thường không có gì nổi bật vào lúc này lại có chút ưa nhìn.
Trái tim thiếu tướng rung động.
Hắn bế y lên, hùng hổ bảo:
"Không cần biết.
Em là của ta, sẽ không có ai có thể ngăn cản việc này."
Đôi mắt đen láy của Sở Hi nhìn Thiệu Trầm, chậm rãi gật đầu.
24.
Đến ngày diễn ra buổi tiệc gặp mặt của giới quý tộc tại biệt thự của Thiệu gia.
Sảnh vào được trang trí lộng lẫy với thảm đỏ và những món đồ điêu khắc điệu nghệ, dọc hai bên là những bó hoa nở rực rỡ đủ màu, trên trần treo đèn pha lê lấp lánh.
Vô số quý tộc khoác lên người bộ quần áo sang trọng đắt tiền, dắt theo con cái đi vào chào hỏi nhau.
Hòa vào khung cảnh là bản nhạc violin trầm lắng cùng những vũ công xinh đẹp đang nhảy múa.
Lão phu nhân Thiệu gia chống gậy đứng trong phòng, đôi mắt nhìn xa xăm qua khung cửa sổ chờ đợi, kế bên là Thiệu phu nhân nhu mì cười hòa ái.
Gia chủ hiện tại của Thiệu gia - Thiệu Hoàn đang ở cung điện diện kiến hoàng đến nên hiện không có mặt.
Tiếng nói chuyện ồn ào vang vọng khắp đại sảnh.
Cho đến khi một chiếc chiến hạm toàn thân đen bóng xuất hiện trước cửa cổng lớn, sự náo nhiệt mới biến mất, mọi người tự động im bặt, không khí lặng đi, tĩnh như tờ, ngay cả tiếng đàn violin cũng dừng lại.
Thiệu Trầm mặc quân phục, huy hiệu thiếu tướng màu đỏ sẫm cài trên ngực trái, mái tóc vuốt ngược ra đằng sau, khuôn mặt vô cảm lạnh lùng bước xuống, chân dẫm lên mặt đất.
Uy áp tỏa ra từ người hắn khiến người khác kinh sợ.
Enigma khủng bố này lại nhẹ nhàng đỡ lấy một beta mặc vest trắng từ trong chiến hạm bước ra, cẩn thận giúp y đứng vững rồi mới buông ra, bàn tay thô to từng bẻ gãy thanh kiếm lại dịu dàng nắm lấy tay beta trấn an.
Cả hai ăn ý nhìn nhau, cùng bước vào trong đại sảnh.
Mọi ánh mắt đổ dồn về phía này.
Sở Hi trở thành tâm điểm sự chú ý.
Lúc đầu y còn hơi rụt rè, sau khi thích nghi với không khí và quang cảnh nơi đây mới tự tin bước bên cạnh Thiệu Trầm.
Đám đông xôn xao, đủ mọi biểu cảm diễn ra trên từng khuôn mặt, có kinh hãi, ngạc nhiên, lo lắng, và ghen tị.
Ai cũng nghĩ rằng beta có khả năng câu dẫn được thiếu tướng Enigma kiểu gì cũng có nhan sắc đỉnh, xinh đẹp quyến rũ hoặc thanh tú ngây thơ, ai mà ngờ lại bình thường không có gì nổi bật như vậy.
Hơn nữa nhìn phong thái có vẻ cũng không phải người giàu có gì.
Mọi người đều sốc, tiếng xôn xao vang lên trong đám đông, vì không dám đắc tội với thiếu tướng nên chỉ có thể xì xầm với nhau.
Enigma này điên rồi hay sao lại chọn một beta cơ chứ, không thể đánh dấu cũng chưa chắc có thể mang thai.
Mà nếu mang thai được tỷ lệ sinh ra Alpha hay Omega đều thấp.
Các Omega trội nhìn Sở Hi hồi lâu, nghiến răng nghiến lợi.
Không ngờ bản thân mỹ lệ như vậy, mang tin tức tố ngọt ngào như thế mà không bằng một kẻ bình thường không có gì thu hút.
Thiệu Trầm không để tâm đến ánh mắt soi mói của những kẻ quý tộc kia, cái hắn để ý là Sở Hi có cảm thấy ổn hay không.
Hắn hơi cúi người, khẽ thì thầm:
"Nếu em không thích thì ta đi về.
Ở đây chẳng có gì vui cả, cái lũ người bất lịch sự kia cứ nhòm ngó em, ta thấy khó chịu thật."
Sở Hi dùng ngón cái xoa xoa lòng bàn tay hắn, nhoẻn miệng cười biểu thị bản thân không sao.
25.
Một lát sau Thiệu Trầm bị lão phu nhân gọi vào phòng nói chuyện.
Sở Hi đứng một mình, không ai dám lại nói chuyện hay gây sự với y, vì thế beta ngoan ngoãn ngồi ăn chút bánh ngọt chờ người quay lại.
Thiệu Trầm bước vào phòng đã thấy lão phu nhân mặt hằm hằm ngồi trên ghế bành.
Thiệu phu nhân mỉm cười với hắn, nàng thân thiết gọi:
"Thiệu Trầm, lại đây, bà nội có chuyện muốn nói với con.
Có muốn ăn chút gì không?"
Hắn ngoảnh mặt đi, không đáp.
Thiệu phu nhân xấu hổ cúi đầu xuống.
Hai người là mẹ kế con chồng, quan hệ không được tốt mấy.
Lão phu nhân không dịu dàng như Thiệu phu nhân, bà chống gậy đứng lên, gằn giọng quát:
"Con có biết mình đang làm cái gì không? Con muốn bôi tro trát trấu vào mặt gia tộc ta à? Omega mềm mại xinh đẹp không tốt hơn một beta xấu xí vô tích sự hay sao?"
Thiệu Trầm nhíu mày khó chịu, hắn đáp lại:
"Con yêu ai là quyền của con."
Lão phu nhân mắng:
"Phải chi con yêu Alpha thì ta không nói, đằng này là một beta, beta đó biết chưa hả? Không thể đánh dấu, sinh sản kém, huống hồ người con dắt về còn xấu xí tầm thường.
Sau này con là người kế nghiệp chức vị gia chủ, làm thế này khác nào muốn đoạn tử tuyệt tôn? Còn nữa, con sắp không khống chế được tinh thần nữa rồi, không có Omega thì ai sẽ bên cạnh an ủi con? Vào kì phát tình phải làm sao? Dựa vào beta kia, hừ..."
Lão phu nhân nói một tràng dài, cuối cùng phải dừng lại ho khan.
Khuôn mặt Thiệu Trầm ẩn ẩn tức giận.
Thiệu phu nhân thấy tình hình căng thẳng, vội hòa giải:
"Mẹ đừng mắng nữa.
Thiệu Trầm, con nói cho bà nội nghe, con với beta kia chỉ là chơi qua đường thôi đúng không?"
Thiệu Trầm gắt gỏng đáp lại:
"Không có chơi đùa gì hết.
Kia là beta định mệnh của ta, là phu nhân tương lai của thiếu tướng."
Lão phu nhân tức đến mức lồng ngực phập phồng lên xuống, giọng khàn khàn quát lên:
"Nói nhẹ không nghe.
Đồ hư đốn, xem ta làm sao trị con!"
Bà vừa dứt lời, cánh cửa mở ra, một luồng tin tức tố ngọt ngào ập vào trong phòng, một Omega xinh đẹp mềm mại bước vào, cậu ta mặc mỗi áo lụa mỏng manh, đôi mắt đong đầy nước mê hoặc nhìn hắn.
Thiệu Trầm cau mày, trán nổi gân xanh, hung tợn muốn rời khỏi phòng thì Omega kia đã nhào đến ôm lấy người hắn.
Chết tiệt, Omega này đang trong kì phát tình.
Lão phu nhân đã sớm rời khỏi, trước khi đi còn đóng chặt của phòng lại.
Lượng tin tức tố của Omega này giống như chất kích d.ục, lan tỏa khắp phòng, cậu ta mê man sờ lên quân phục của Thiệu Trầm, hông uốn éo khó chịu, làm đủ mọi hành động dụ dỗ quyến rũ.
Đây là mưu kế của lão phu nhân, muốn lợi dụng lúc Omega phát tình lan tỏa hương khiến hắn mất lí trí, trói buộc hắn với Omega này.
Tinh thần đang trên bờ vực sụp đổ của Thiệu Trầm bị mùi hương ngọt ngào khiêu khích, hoàn toàn mất khống chế, phát điên đạp Omega ngã lăn xuống sàn.