Thi Ngọc sợ hãi vô cùng, liên tục lắc đầu.
Cô có cảm giác, người đàn ông sau lưng cô chuyện gì cũng làm ra được: “Đừng...!Đừng mà.”
“Vậy cô cầu xin tôi đi.”
“Cầu xin anh.” Thi Ngọc vội vàng nói.
“Tôi còn chưa nói xong, cô gấp gì chứ?” Hắn đứng sau lưng cô, đột nhiên dừng lại.
Thi Ngọc còn chưa kịp thở phào nhẹ nhõm thì đã nghe thấy giọng nói ác độc không chút ý tốt nào của hắn: “Cầu xin tôi đụ cô mạnh hơn.”
Cô lập tức nghiêng đầu, nhìn hắn bằng ánh mắt không thể nào tin được: “Đồ điên.”
Đôi mắt của Quý Tranh như con rắn độc, hắn lập tức thay đổi phương hướng, đè cô lên cửa, tay phải đặt lên chốt cửa, giống như muốn mở cửa ra.
“Đừng!” Cô lập tức đè tay hắn lại, lo lắng nói: “Tôi sai rồi, anh đừng mở cửa.”
Hắn cũng không nói chuyện, cứ thế mặt không đổi sắc nhìn cô.
Thi Ngọc chống lại ánh mắt của hắn, khuất phục cúi đầu: “Cầu xin anh...” Cô nuốt nước mắt vào trong, gian nan nói: “Chơi tôi.”
“Không đủ dâm đãng, không gợi được hứng thú của tôi.”
Thi Ngọc á khẩu, trong trạng thái thanh tỉnh, nói ra những lời như vậy đã là cực hạn của cô rồi.
Quý Tranh thấy cô không nói gì thì chuẩn bị mở cửa, Thi Ngọc kinh hãi nói: “Tôi sai rồi, cầu xin anh...!Cầu xin anh chơi tôi mạnh hơn.”
“Không đủ, làm như ba năm trước đây đi, nói cho tôi nghe.
Tôi chỉ cho cô một cơ hội cuối cùng nữa thôi, nếu không làm cho tôi hứng thú thì...”
“Tôi nói, tôi nói...” Thi Ngọc sợ hãi đến mức đôi môi cũng phát run.
Cô khó khăn mở miệng: “Cầu xin anh...!Cắm vào bên trong...!Tiểu huyệt của tôi...!Tiểu huyệt của tôi...!Muốn ăn dương vật của anh...”
Quý Tranh cười một tiếng: “Đúng là dâm đãng.”
Lục Cảnh Giai đã đi tới cửa phòng vệ sinh rồi, anh ta vặn chốt cửa nhưng không vặn được, thế là gõ cửa một cái: “Ngọc Nhi, em đang ở bên trong à?”
Quý Tranh không nói lời nào, Thi Ngọc càng không dám nói lời nào, cô nhìn về phía hắn, trong ánh mắt đều là sự khẩn cầu.
Người đàn ông rút một nửa dương vật ra, không tiếp tục di chuyển nữa.
Thi Ngọc thoáng an tâm, trạng thái căng thẳng cũng hơi thả lỏng một chút.
“Ngọc Nhi? Ngọc Nhi? Em có ở bên trong không?”
Thi Ngọc căng thẳng đến mức gần như quên cả hô hấp, hạ thể cũng không nhịn được mà thít chặt lại.
Quý Tranh kêu lên một tiếng đau đớn, lúc này hắn đột nhiên lại tiếp tục di chuyển.
Côn thịt to dài giống như một con cự mãng dùng sức đâm vào trong tiểu huyệt của cô, hắn thì thầm bên tai cô: “Ở trước mặt chú rể nên cô hưng phấn như thế à? Kẹp tôi chặt như vậy?”
Thi Ngọc suýt chút nữa kêu lên thành tiếng, cô vội vàng vươn tay bịt chặt lấy miệng mình, lông mày nhíu chặt, tất nhiên là cô không có ý định trả lời người đàn ông này.
Quý Tranh hừ lạnh một tiếng: “Xem ra côn thịt của tôi không đủ làm cô hưng phấn.”
Hắn nói xong thì giống như trừng phạt cô vậy, dương vật nóng hổi dùng sức đam mạnh vào trong tiểu huyệt của cô, một tay hắn bắt đầu bóp nhẹ âm đế của cô.
m đế là nơi mẫn cảm nhất, sức lực của hắn vừa phải, làm cho cô vô cùng thoải mái.
Thi Ngọc vừa sợ hãi vừa rối bời, nhưng đồng thời cô cũng bị hắn làm cho càng chảy nhiều nước hơn, điều này khiến cô cảm thấy bị sỉ nhục vô cùng.
Nhưng cô không khống chế nổi.
Người đàn ông di chuyển mang theo tiếng nước lép chép, Thi Ngọc rất sợ bị Lục Cảnh Giai nghe được, thế là chỉ có thể kẹp chặt thân thể, cố gắng ngăn cản tiếng nước.
Nhưng mà kết quả lại hoàn toàn ngược lại, người đàn ông ở phía sau cô càng thêm dùng sức hơn.
Hắn giống như một chiếc máy đóng cọc không biết mệt mỏi, dùng sức điều khiển hoa huyệt của cô.
Hô hấp của cô càng lúc càng trở nên dồn dập, khoái cảm cũng càng lúc càng mãnh liệt.
Hai chân cô bắt đầu không đứng vững được nữa, chỉ có thể dựa vào hắn mới có thể không ngã sấp xuống.
“Ưm...!Chặt quá...” Người đàn ông thở hổn hển: “Muốn lên cao trào sao? Ở ngay trước mặt chú rể của cô à?”
m thanh lạnh lẽo của hắn vang lên bên tai, còn thuận tiện liếm lên vành tai của cô.
Cảm giác được tiểu huyệt của cô bắt đầu co giật, dương vật của hắn càng lớn hơn, Thi Ngọc thậm chí còn có thể cảm giác được đường gân xanh trên thứ đó của hắn, điên cuồng ma sát thông đạo của cô.
Khoái cảm liên tục ập tới, đầu óc cô trống rỗng, toàn thân run rẩy.
Thi Ngọc dùng sức cắn lên mu bàn tay của mình, ngăn cản bản thân không phát ra âm thanh, quằn người vì cao trào.
Cách một cánh cửa, bên ngoài là chú rể của cô, thế mà cô ở bên trong lại có thể quần áo không chỉnh tề, rồi còn bị người đàn ông khác đụ, thậm chí còn đạt tới cao trào.
Sau khi lên đến cao trào, nước mắt của cô không nhịn được là rơi lã chã.
Nhìn thấy dáng vẻ khóc lóc của cô, cuối cùng Quý Tranh cũng hờ hững lên tiếng, hắn đơn giản nói ra hai chữ: “Không ở.”
Lục Cảnh Giai nghe được âm thanh của đàn ông thì nghi hoặc: “Vừa rồi cô ấy bảo vào nhà vệ sinh mà? Xin hỏi anh là ai?”
Giọng nói của Quý Tranh lạnh đi: “Có cần tôi mở cửa mời anh cùng vào nhà vệ sinh với tôi không?”
Lục Cảnh Giai nghe ra được giọng nói của người đàn ông bên trong không vui: “Xin lỗi, tôi hơi nóng lòng nên mới thế, anh cứ tự nhiên.”
Nghe được tiếng bước chân của Lục Cảnh Giai đi xe dần, thân thể đang căng cứng của Thi Ngọc cũng hơi buông lỏng.
"Trò chơi kết thúc." Quý Tranh đột nhiên cảm thấy mất hứng.
Hắn nâng chân cô lên, đè cô lên ván cửa, thô bạo đâm vào mấy lần, sau đó rút ra.
Hắn bắn tinh dịch đặc sệt lên váy cưới của cô, sau đó còn tùy ý cầm khăn trùm đầu của cô lau dương vật của mình.
Thi Ngọc ngơ ngác nhìn vết bẩn trên váy cưới, chân tay luống cuống muốn lau sạch sẽ.
Người đàn ông kéo quần lên, cài lại thắt lưng.
Sau đó, hắn ngồi xổm xuống, cầm lấy cằm cô, bắt cô phải nhìn mình: “Đừng lo lắng, hôn lễ hôm nay của cô sợ là không tiến hành được nữa.”