Cô liếm môi, ánh mắt mê ly nhìn về phía Quý Tranh.
“Đồ chơi của người xưa đúng là rất diệu kỳ.” Quý Tranh ngậm điếu thuốc, ánh mắt nhìn dáng vẻ phát tình của cô, sau đó lại cầm một khối ngọc được mài thành hình dương vật: “Đây là hàng nhập khẩu, cứng rắn hơn thứ kia, cũng thoải mái hơn thứ kia, tiện nghi cho cô quá rồi.”
Nói xong, hắn nhét khối ngọc vào hạ thể của cô.
Chiếc chuông lập tức bị dội vào bên trong, hoa tâm của Thi Ngọc bị chấn động đến mức tê dại, dương vật giả lập tức nhét đầy thông đạo của cô.
“A...!Trướng quá...!Thoải mái quá...” Thi Ngọc bị khoái cảm lấp đầy tâm trí, hai bắp đùi dạng rộng ra, giữa hai chân cắm một cây dương vật giả, nhìn dâm đãng vô cùng.
“Có muốn thoải mái hơn không?” Người đàn ông đứng bên cạnh cô, nhìn thấy dáng vẻ thần trí không rõ này của cô thì khẽ hỏi.
“Muốn...!Muốn thoải mái hơn...!Cho tôi...”
“Cạch” một tiếng vang lên, Quý Tranh cởi trói một tay cho cô.
Một tay của Thi Ngọc được tự do, cô lập tức vươn tay xuống chạm lên hạ thể của mình, nhưng lại chạm tới cây dương vật giả kia.
Cô sợ hãi rụt tay lại.
Quý Tranh lại giữ chặt lấy tay cô, bắt cô nắm chặt lấy dương vật giả, kéo tay cô đâm vào rút ra hai lần.
Ma sát mang đến khoái cảm khiến cô nghẹn ngào, dâm thủy càng tràn ra lợi hại hơn: “A...!Thoải mái quá...” Cô rên rỉ giãy dụa, cô còn muốn nhiều hơn như thế.
Nhưng ngay tại lúc cô gần như đạt tới cao trào thì người đàn ông lại dừng tay lại.
Hắn ném điếu thuốc xuống đất, phun khói lên tiểu huyệt nhớp nháp của cô: “Muốn thoải mái thì tự mình làm.”
Thi Ngọc bị hắn làm nửa vời như vậy, tiểu huyệt ngứa ngáy đến phát điên, chiếc chuông nhỏ vẫn còn đang nhấp nhô trong cơ thể cô.
Hoa tâm của cô tê dại, không tự chủ được mà nắm lấy dương vật giả kia.
Trong đầu cô lúc này không còn nghĩ được điều gì khác, chỉ muốn tiếp tục cảm nhận khoái cảm kia, cô nắm lấy dương vật giả, dùng sức đâm chọc, đâm đến mức dâm thủy chảy ròng ròng.
Cô vừa cảm thấy hổ thẹn, vừa cảm thấy sung sướng.
Quý Tranh kéo một cái ghế, ngồi đối diện cô, nhìn dáng vẻ dâm đãng của cô.
Tiểu huyệt phấn nộn của cô sưng đỏ, nhưng vẫn tham lam phun ra nuốt vào dương vật giả của hắn.
Cổ họng Quý Tranh nhúc nhích, hắn cảm giác hạ thể của mình cứng đến mức phát đau.
Hắn rất thích nhìn dáng vẻ phát tình của Thi Ngọc, bình thường cô dịu dàng động lòng người như vậy, nhưng lúc phát tình lại hoàn toàn ngược lại.
Cuối cùng, khoái cảm tích lũy đã lâu cũng bùng phát, toàn thân Thi Ngọc run rẩy, co quắp người lại, đạt tới cao trào.
“A a a...”
Cô ưỡn người lên, hai đầu vú dựng thẳng đứng, khẽ run lên trong không khí.
Ngay sau đó, cô giống như kiệt sức, mệt mỏi ngã xuống.
Lư hương cũng sắp cháy hết rồi.
Không biết qua bao lâu, Thi Ngọc tỉnh lại, sau khi cao trào qua đi thì cô hình như cũng khôi phục lại được một chút ý thức, cảm thấy trạng thái của mình không đúng.
Cô thở hổn hển, muốn tìm lại lý trí của mình.
Chân cô lúc này vẫn còn dạng ra, người đàn ông ngồi đối diện cô, mặt không đổi sắc mà nhìn nơi đó của cô đang mút chặt lấy chiếc dương vật giả.
Mặt Thi Ngọc đỏ bừng lên.
Cô lập tức nhớ tới dáng vẻ vừa rồi của mình, cô dâm đãng như bị Diễm quỷ nhập vào người vậy.
Thi Ngọc đang không biết phải đối mặt với chuyện này thế nào thì người đàn ông đã đứng lên.
Hắn vươn tay bóp lấy một bên ngực của cô, tay kia nắm cằm cô.
“Cô thoải mái rồi chứ?”
“Vậy thì tới phiên tôi.”
Lời nói của hắn như ác ma vang vọng trong đầu Thi Ngọc.