Ép Khô Nam Phụ

《Game online thực tế ảo ( 15)》

MỘT CÂU HAI Ý NGHĨA

Editor: Dương Gia Uy Vũ

🍀🍀🍀🍀🍀🍀🍀🍀🍀🍀🍀🍀🍀

“Xoa bóp toàn thân cho gia đi nào.” Dung Ly dùng ngón tay cọ cọ thân thể nhỏ bé của cô, vẻ mặt cười xấu xa: “Nhớ rõ là phải【 xoa bóp toàn thân 】.” Hàm ý của hắn không cần nói cũng biết, là muốn cô dùng thân thể mát xa côn th*t cho hắn…

Mộc Khanh Khanh nổi giận với ngữ khí sắc tình lưu manh này của hắn, ghé vào côn th*t sưng to hung mãnh của hắn, oán hận cắn lên thân gậy đầy gân xanh.

Dung Ly cũng che dậy ý xấu, nửa thật nửa giả gọi loạn, “A ưm… Thoải mái lắm, nếu em có nhiều thêm mấy cái miệng nữa thì càng tốt… Sướng quá ư…”

Dung Ly rên rỉ cực kỳ nhộn nhạo trêu người, tuy mang theo vài phần giả đối cố tình khuếch đại, nhưng trong lòng Mộc Khanh Khanh cũng run lên, bị sự cố ý dụ hoặc dễ như trở bàn tay của hắn kích thích đến. Lập tức càng hận thân thể nhỏ bé này của mình, cũng càng thêm sốt ruột muốn ăn tinh dịch đặt sệt của Dung Ly, mau chóng thăng cấp để lớn lên.

Vì thế, Mộc Khanh Khanh liền trực tiếp dùng hết tứ chi linh hoạt quấn quanh thân gậy hắn, một cái miệng nhỏ gấp gáp dán lên quy đầu của Dung Ly, hết hút lại liếm, còn đặc biệt hướng tới chổ lỗ nhỏ nhạy cảm kích thích.

Dung Ly bị cô làm cho vừa thoải mái vừa bất mãn, đầu nấm lớn được phục vụ hoàn mỹ, nhưng côn th*t chỉ có thể dán lên thân thể mềm mại hơi lạnh muốn động cũng không thể động, nhịn rồi nhịn, Dung Ly vẫn có chút chịu không nổi duỗi tay bọc lên thân thể của cô, xoa nắn vài cái.

“Đau… Anh nhẹ chút…” Hiện tại da thịt của thân thể này non mịn hơn rất nhiều, khung xương nhỏ thân thể nhỏ, bị người đàn ông đang dục hỏa đốt người xoa bóp vài cái liền có chút chịu không nổi.

Dung Ly khống chế lực đạo trên tay, dùng ngón tay vỗ nhẹ một chút lên mông nhỏ đang nhếch lên của cô, cười mắng cô một câu: “Cơ thể yếu ớt bé tí này của em không thỏa mãn được tôi, còn không cho tôi tự lực cánh sinh hay sao?”

Mộc Khanh Khanh bị lời này của hắn nghẹn đến trong lòng không cam, căm giận cắn một ngụm lên cái miệng nhỏ đang rỉ nước của hắn, dùng hàm răng liều mạng cắn chặt không buông, hai bàn tay nhỏ cũng điêu ngoa đấm đánh cấu véo quy đầu đã trở nên sáng lấp lánh.

Chỉ tiếc hành động báo thù cho hả giận này của cô đối với Dung Ly mà nói cũng không phải trừng phạt. Nếu Mộc Khanh Khanh dùng thân thể thành thục đối đãi với côn th*t của Dung Ly như vậy, nhất định sẽ khiến Dung Ly đau đớn sắp chết, nhưng chỉ tiếc cô đã thu nhỏ, làm ra động tác như vậy lại làm Dung Ly hưởng thụ sung sướng dục tiên dục tử. Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad @DuongGiaUyVu. Lúc này Dung Ly cũng không cố tình nhẫn nại, dung túng dục vọng bắn tinh của mình nữa, tùy ý để tinh dịch nóng bỏng một giọt cũng không lọt bắn về phía cô, mà những bạch trọc đậm đặc đó tất cả đều bị một loại lực hấp dẫn kì dị điều khiển, bay về phía miệng nhỏ của Mộc Khanh Khanh, một giọt cũng không rơi ra ngoài.

Tinh dịch vốn dĩ luôn mang theo hương vị giống đực nồng nặc hiện giờ đối với Mộc Khanh Khanh mà nói, toàn bộ đều biến thành quỳnh tương ngọc nhưỡng, vừa vào đến miệng liền không thể chờ kịp mà nuốt xuống cổ họng, tựa như một người đói bụng rất lâu vừa lúc gặp được một bữa tiệc mỹ vị thịnh soạn, ra sức ăn ngấu nghiến, dịch trắng mang theo nhiệt độ theo cổ họng của cô vào đến bên trong thân thể, toàn bộ bị hấp thu hầu như không còn.

Dung Ly nhìn thấy dáng vẻ đói khác đó của cô, trong lòng lại bị cô khiêu khích hơi ngứa ngáy, nhịn không được mở miệng trêu đùa cô một câu: “Thèm như vậy sao? Em không sợ nghẹn à? Cũng chẳng có ai giành với em…”

Mộc Khanh Khanh từ từ nhắm hai mắt, vẻ mặt thoả mãn vây quanh côn th*t xoay hắn xoay tròn nhảy lên một vòng, rộng lượng lựa chọn tạm thời bỏ qua lời Dung Ly nói.

Thân thể sau khi no bụng mang lại cảm giác nhẹ nhàng uyển chuyển khó có thể lý giải, Mộc Khanh Khanh múa may đôi cánh trong suốt, linh hoạt bay đến bả vai Dung Ly, rúc vào cổ hắn, thổi khí vào tai nhọn của hắn: “Em đây không phải vì muốn để anh có thể sớm cắm vào tiểu nhục huyệt dâm đãng nhiều nước, để anh có thể tùy ý chơi, cắm, thao, làm hay sao?”

“Xuống ngay!” Dung Ly đen mặt, chỉ riêng đôi tai nhọn đã đỏ rực đến gần như trong suốt.

Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad @DuongGiaUyVu

“Sao vậy? Bây giờ anh cũng không thể cắm em được…” Mộc Khanh Khanh lắc lư đôi chân, rất không hài lòng.

Hắn cũng không đáp lại lời cô nói, chỉ dùng đôi ta thon dài trắng nõn rất không biết xấu hổ duỗi đến ngay dương v*t lại lần nữa đứng thẳng giữa hai chân, tự lực cánh sinh, hơi hung tàn loát động xoa bóp.

Trong tay Dung Ly nắm chặt côn th*t thô to, tưởng tượng ra cảnh Mộc Khanh Khanh đang quấn lấy thân thể mình, bị chính mình thao đến run rẩy lay động vô cùng dâm đãng, hô hấp không tự chủ được bắt đầu trở nên dày nặng trầm thấp. Cự vật trong tay nóng lên, tựa như dục hỏa đang rào rạt thiêu đốt thân thể hắn, giống như cảm giác mừng như điên khi mất mà tìm lại được.

Mộc Khanh Khanh ngồi trên vai hắn dĩ nhiên thu hết động tác tự an ủi của hắn vào đáy mắt, ánh mắt u oán nhìn chằm chằm côn th*t bị ngũ chỉ cô nương câu mất tâm hồn. Khó trách vừa rồi bắn nhanh như vậy, thì ra chỉ là có lệ với cô, hiện tại mới là món chính a…

Trong lòng bất mãn, mắt thấy động tác trên tay của Dung Ly càng lúc càng nhanh, biểu tình càng ngày càng nhộn nhạo, Mộc Khanh Khanh liếm liếm khóe miệng, xông thẳng đến côn th*t lớn long tinh hổ mãnh, nghênh đón mỹ vị phong phú chỉ thuộc về riêng mình.



Chỉ mới qua ba ngày, Mộc Khanh Khanh cũng đã trở thành dáng vẻ cô bé năm sáu tuổi, tất cả công lao đương nhiên là nhờ vào… côn th*t lớn đã hy sinh rất nhiều của Dung Ly.

Mộc Khanh Khanh dùng một bàn tay nhẹ nhàng câu lấy cổ Dung Ly, ngồi trên cánh tay kiên cố hữu lực của hắn, một bộ dáng tiểu loli nhuyễn manh ngon miệng, chỉ là mông cô lại vô cùng không thành thật nhích tới nhích lui.

Dung Ly hít sâu một hơi, duỗi tay nắm lấy một cái tay khác của cô, hơi cảnh cáo nói: “Nếu còn muốn ăn cái gì thì an phận một chút.”

Một câu hai ý nghĩa.

Miệng Mộc Khanh Khanh còn sưng đỏ khả nghi, nhưng vẫn nhỏ giọng nỉ non oán giận: “Cứng quá à… Anh làm mông em đau…” Nếu không phải lần này trải qua, cô cũng sẽ không biết, da thịt trẻ con vậy mà lại mềm mại non nớt như vậy, bị cấn một chút đã khó chịu đến mức chịu không nổi.

Trang bị cố định trên người cung tiễn thủ đều là áo giáp da, đều sẽ mang theo chút độ cứng, cũng khó trách cô sẽ oán giận.

Dung Ly xoa xoa cánh tay nhỏ xúc cảm cực tốt của cô, cũng không dây dưa với cô nữa, trực tiếp giơ cô lên cao, tách hai chân cô ra, đặt ngay hai bên cần cổ hắn, nói với Mộc Khanh Khanh đang ngồi trên cổ mình: “Như vầy được rồi chứ?” Trong giọng nói dịu dàng tràn đầy cưng chiều ngọt ngào, không hề thấy được dáng vẻ gấp gáp để cô liếm láp mút vào ba mươi phút trước đâu cả.

“Cũng tàm tạm…” Mộc Khanh Khanh lẩm bẩm lầu bầu, nhưng hưng phấn vui sướng trong mắt có sao cũng không ngăn được.

Chính là như vậy… Bàn tay to ấm áp rắn chắc trên mắt cá chân, cánh tay rắn chắc đỡ lấy thân thể, cao đến đỉnh cao nhất, độ ấm kề sát ấm áp nhất.

Nguyện vọng tâm tâm niệm niệm thời thơ ấu lại dễ dàng đạt được trong thế giới nhiệm vụ. Chỉ là một động tác nhỏ trong lúc vô tình của Dung Ly, lại bồi đắp ấm áp cho thời thơ ấu thiếu hụt của cô, tuy nhiều năm đã trôi qua, nhưng Mộc Khanh Khanh vẫn có thể nhớ rất rõ ràng vẻ mặt đã từng khát vọng của một cô bé, tất cả đều khắc sâu trong đầu, không thể tiêu tan.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui