Ép Yêu 100 Ngày (Mạnh Mẽ Yêu Nhau 100 Ngày)

Một lúc lâu, Tô Tình mới thu lại tầm mắt, chuyển hướng nhìn sang Tần Gia Ngôn, người đàn ông vẫn duy trì trạng thái nhìn chằm chằm ngoài cửa sổ.

Đêm khuya, xung quanh trường học không một bóng người, toàn thế giới đều trở nên yên tĩnh đến rối tinh rối mù.

Tô Tình mơ hồ cảm nhận được tim mình đập nhanh hơn, cô nhìn chằm chằm Tần Gia Ngôn, vừa giật giật môi nhưng lại không nhìn hắn nữa: “Gia Ngôn, anh tìm em có chuyện sao?”

Tiếng nói của cô vang lên, lông mi Tần Gia Ngôn khẽ động, hắn vẫn bình tĩnh nhìn một khoảng đất trống trước mặt, mở miệng nói chuyện lại không hề liên quan đến câu hỏi của cô: “Năm đó em chê tôi nghèo, chia tay với tôi, nói khi đó hoàn cảnh gia đình tôi liên lụy đến em, em nói theo tôi rất mệt mỏi, không có tương lai, em không muốn lãng phí tuổi thanh xuân của mình bên cạnh tôi, em còn nói, em hối hận vì trước đây đã quá ngốc mà tốn nhiều thời gian với tôi như vậy…”

Tô Tình nghe lại những chuyện năm đó, không lên tiếng, đầu lại cúi thấp xuống.

“Cuối cùng em còn nói với tôi, em gặp một người đàn ông khác, người đó có tiền hơn tôi, nhà hắn tốt hơn tôi nhiều lắm, có thể để cô làm thiếu phu nhân, cho em cuộc sống giàu sang phú quý, để em ăn ngon mặc đẹp, tôi cầu xin em, tôi xin em cho tôi chút thời gian, tôi cũng sẽ cho em cuộc sống ăn ngon mặc đẹp, có thể em không tin tôi, cho rằng những câu nói kia của tôi là gạt người, muốn chia tay với tôi, sau đó bỏ rơi tôi, lên một chiếc xe sang trọng trị giá trăm vạn, em không biết, lúc tôi nhìn thấy em leo lên chiếc xe đó chạy càng lúc càng xa, tôi đã hận em đến thế nào đâu!”

Cho dù đã qua nhiều năm như vậy, lúc này khi nhắc lại chuyện cũ, ngữ khí của Tần Gia Ngôn lại tăng lên rất nhiều.


Tô Tình dùng sức nắm lấy vạt áo theo bản năng, đầu ngón tay nhẹ nhàng run lên.

“Những năm gần đây, tôi vẫn luôn nghĩ, có phải em đang sống một cuộc sống tốt, có thể bây giờ đã có con rồi không…”

Trong những năm tháng dài đằng đẵng đó, hắn từng nhớ cô không dưới một lần, càng hận cô không ít hơn một lần.

Hắn thật sự tin rằng cô gặp được một người tốt, không ngờ, cô lại sống đáng sợ hơn trong sự tưởng tượng của hắn cả ngàn cả vạn lần!

Hắn vốn tưởng rằng nhìn thấy cô sống cuộc sống chật vật như vậy, hắn sẽ rất vui mừng, nhung mà trong lòng hắn lại có vô vàn khổ sở và không nỡ.

Kỳ thật, hắn vẫn luôn không nỡ, không phải sao?


Chỉ là cho đến nay, hắn vẫn chưa đối mặt với cảm giác đó mà thôi!

Nếu không, những năm gần đây tại sao mẹ và chị cứ liên tục hối thúc hắn cưới vợ sinh con, hắn lại không động lòng với bất cứ đối tượng xem mắt nào chứ?

Người ngoài hỏi hắn lẽ nào gặp nhiều người xinh đẹp như vậy, chẳng lẽ không có ai lọt vào mắt xanh của hắn sao?

Hắn nói, có thể là do duyên phận chưa tới.

Nhưng kỳ thực chẳng phải là duyên phận chưa tới, mà là từ nhiều năm trước duyên phận của hắn đã tiêu tốn toàn bộ trên một người phụ nữ tên là Tô Tình rồi.

Chỉ có một mình hắn biết, tuy rằng cô đã gả cho người khác nhưng hắn vẫn còn ở một chỗ, ngây ngốc ngóng trông, mong đợi sẽ có một ngày cô về lại bên hắn.

Nghĩ đến đây, trong mắt Tần Gia Ngôn bỗng nhiên nổi lên một tầng sương mù.

“Tô Tình.”

Tần Gia Ngôn lại bỗng nhiên mở miệng, tiếng gọi của hắn kết thúc, tầm mắt từ ngoài cửa sổ của hắn lại rơi lên mặt Tô Tình


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận