Ép Yêu 100 Ngày (Mạnh Mẽ Yêu Nhau 100 Ngày)

    Tiểu Vương tuy không đành lòng để Tần Chỉ Ái chật vật như vậy, còn bị Lương Đậu Khấu liều mạng ép buộc, bắt cô phải quét dọn vệ sinh, nhưng nếu hiện tại hắn còn tiếp tục bảo vệ Tần Chỉ Ái, chỉ sợ là sẽ khiến tình cảnh Tần Chỉ Ái càng thêm gian nan, hắn âm thầm cắn chặt răng, vừa ở một bên giải thích, vừa ở một bên đi về phía Tần Chỉ Ái: "Sở dĩ tôi nói đến, là sợ Tần bí thư vừa mới phạm lỗi sai, nếu ở trong này, sẽ khiến ngài và Cố lão tiên sinh chướng mắt, nếu ngài không chê, vậy thì Tần bí thư sẽ tới dọn dẹp."

Nói xong, Tiểu Vương chạy tới trước mặt Tần Chỉ Ái, thừa dịp Lương Đậu Khấu và Cố lão tiên sinh không chú ý, mấp máp miệng không tiếng động với Tần Chỉ Ái một câu "Ủy khuất cô", rồi sau đó đưa khăn và cây lau nhà từ trong tay cho Tần Chỉ Ái, ý bảo cô quét dọn sớm.

Tần Chỉ Ái không ngốc, biết Tiểu Vương muốn tốt cho mình, cô càng không thể phụ lòng với lòng tốt của Tiểu Vương, cho dù cổ tay và chân rất đau, nhưng cô vẫn cắn chặt răng, đi đến trước bàn trà, ngồi xổm xuống, cố gắng quét dọn.

Lương Đậu Khấu nhìn chằm chằm vào cô như nữ quét vệ sinh, dưới đáy mắt lại hiện lên một luồng ánh sáng lạnh.

Cô ta nghĩ nếu cô ta nhường nhịn, thì cô sẽ từ bỏ ý đồ sao?

Làm sao có thể?

Ngày gặp lại, cô ở trong phòng khách sạn đợi Cố Dư Sinh lâu như vậy, nhưng Cố Dư Sinh lại không trở về!


Chuyện này chưa tính, ai ngờ, lúc cô muốn đi ra, thì cửa phòng bị hỏng, bên trong còn bị cúp điện, ước chừng cô bị nhốt trong đó không ăn không uống suốt hai mươi bốn giờ!

Sau khi cô đi ra, mới biết được, Cố Dư Sinh mang theo cô ta và Tiểu Vương, đi Hải Nam công tác!

Làm sao cô có thể nuốt xuống được?

Cố Dư Sinh không để cô thoải mái, thì cô cũng sẽ không để cho hai người bọn họ thoải mái!

Vẻ mặt Lương Đậu Khấu, hiện lên một mặt âm ngoan, theo sau, cô liền hồi thần cười yếu ớt, nhìn Cố lão tiên sinh, bỗng nhiên như nhớ tới chuyện gì, mở miệng gọi một tiếng "Ông nội", sau đó nói: "Có chuyện, con quên nói cho ông, Tần bí thư là giáo sinh ở Tây Đại, hiện tại đến Hối thị thực tập."

Xong đời, xong đời! Chuyện này thật sự xong đời!


Tiểu Vương nhịn không được kêu rên dưới đáy lòng.

Cố Dư Sinh dùng một bí thư mới, lúc trước ngay cả hắn cũng đều kinh ngạc, chứ đừng nói là Cố lão tiên sinh!

Vừa mới đó nếu hắn không nói giúp thì hoàn hảo rồi, chỉ là lời vừa nói, hơn nữa những lời này, hiển nhiên là thật, Tần Chỉ Ái nhìn như là bí thư của Cố Dư Sinh, kì thực là tiểu tình nhân Cố Dư Sinh nuôi dưỡng ở bên ngoài.

Âm hiểm, thực âm hiểm!

Hắn ngàn cẩn thận, vạn cẩn thận, ngàn nhường nhịn, vạn nhường nhịn, không nghĩ tới, vẫn bị Lương Đậu Khấu ăn một quân.

Cố lão tiên sinh nghe được câu nói của Lương Đậu Khấu, vẻ mặt rõ ràng rất khó nhìn, nhưng Lương Đậu Khấu lại không ngừng thêm mắm thêm muối  nói Tần Chỉ Ái thêm câu: "Tần bí thư, con biết cô ấy, là người thứ nhất thực tập được xem như bí thư chủ tịch, hẳn là trong trường học nhất định cô ấy học rất giỏi? Nếu không Dư Sinh làm sao có thể tuyển cô ấy làm bí thư chứ?"

Dừng một chút, Lương Đậu Khấu còn nói: "Con còn nghe nói, lúc ấy thông báo tuyển dụng bảy thực tập sinh, trong đó có người lưu học ở Mĩ trở về, có hai bằng với bằng bác sĩ, nhưng hắn cũng chưa được tuyển, thật là đáng tiếc!"

"Được rồi!" Cố lão tiên sinh vốn không mở miệng nói chuyện, ngữ khí nặng nề mở miệng: "Tiểu Khấu, không phải là con đã biết trước chút gì rồi?"

Tay Tần Chỉ Ái nắm khăn lau, tăng thêm khí lực.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận