Ép Yêu 100 Ngày (Mạnh Mẽ Yêu Nhau 100 Ngày)

Tần Chỉ Ái nhíu nhíu mày, đáy mắt không thể chấp nhận được hành động của một giáo viên như vậy.

Hành vi gian lận thật sự là một chuyện rất nghiêm trọng.

Nhưng Tần Gia Ngôn là một học sinh xuất sắc, tình hình này đối với những trường học bình thường cũng sẽ không làm căng như vậy, lại không một mực quy học sinh của mình gian lận.

Mà phòng giáo vụ chắc chắn sẽ không có thù oán gì với Tần Gia Ngôn,… hà tất lại không để cho một sinh viên không còn đường sống?

Trên đường đến đây, Tần Chỉ Ái đã từng hoài nghi có phải chuyện này là do Lương Đậu Khấu ra tay hay không, lúc này cô khá là chắc chắn rồi.


Tần Chỉ Ái rũ mi mắt, không để ý đến mẹ Tần và Tần Gia Ngôn mà trực tiếp quay người, đi ra khỏi phòng giám thị, tìm một chỗ gọi điện thoại cho Lương Đậu Khấu.

Lương Đậu Khấu dường như đang chờ điện thoại của cô, vừa reo lên, cô ta đã bắt máy, âm thanh mượt như vải satanh: “Alo?”

“Chuyện của em tôi là cô làm sao?” Tần Chỉ Ái đi thẳng vào vấn đề.

Lương Đậu Khấu cũng không vòng vo, nghe thấy cô hỏi liền thoải mái thừa nhận: “Đúng vậy, không sai, là tôi làm, thì sao? Cô gọi cho tôi làm gì?”

Lương Đậu Khấu cũng không cho Tần Chỉ Ái nói gì, lại nói: “Muốn tôi buông tha cho em trai của cô sao?”


“Tần Chỉ Ái, cô cũng quá ngây thơ rồi? Cô cho rằng tôi sẽ để ý đến cô sao?”

Cách điện thoại, Tần Chỉ Ái vẫn có thể cảm giác được giọng nói của Lương Đậu Khấu có chút chế giễu, cô nhắm hai mắt lại, hít một hơi thật sâu, mới nói: “Lương Đậu Khấu, cô có chuyện gì thì cứ tìm tôi, đừng làm ảnh hưởng đến những người vô tội.”

“Tôi thích!” Lương Đậu Khấu cười khanh khách vài tiếng, làm như rất vui vẻ: “Lại nói, tôi đối phó với cô chán rồi, đối phó với những người mà cô quan tâm mới khiến cô mệt được chứ?”

“Ôi…” Lương Đậu Khấu giả mù sa mưa thở dài một hơi: “… Cô xem cô kìa, giống như sao chổi vậy, hại em trai của cô bị trường kỷ luật còn không nói, lại khiến cho cậu ấy không tìm được việc làm, ảnh hưởng đến công việc và tương lai cả đời luôn đó nha!” nói xong, Lương Đậu Khấu lại cười hì hì.

“Lương Đậu Khấu, cô không sợ bây giờ tôi sẽ đi tìm Cố Dư Sinh nói hết mọi chuyện sao?”

“Sợ nha… có điều cũng chẳng có gì đáng kể, chỉ cần cô dám đi tìm, tôi liền lập tức phát tán những tấm ảnh của cô và Cố Dư Sinh, để khắp thiên hạ đều biết cô là con hồ ly tinh giật chồng người khác,… Bởi vậy, tôi không chỉ đơn thuần phá em trai của cô, mà còn phá hoại cả cuộc sống của cô, cho cô hài lòng, không phải sao?” Lương Đậu Khấu trầm ngâm trong điện thoại một lát, lại làm như không có chuyện gì quan trọng, lại nói: “Như vậy đi, muốn em của cô qua chuyện cũng được, nhưng điều kiền đầu tiên là cô phải làm hai chuyện.”

Lương Đậu Khấu chẳng cần hỏi xem cô có đồng ý không, liền nói: “Chuyện thứ nhất, tìm đại một người nào đó giả làm tình nhân của cô, hoặc là đi khách sạn, làm thế nào cho Cố Dư Sinh nhìn thấy thì làm.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận