Sau khi Hứa Ôn Noãn cúp máy xong lại tiện tay nhét điện thoại di động vào túi, đi vào ven đường ba bước, cô m vừa đứng lại thì có một người đàn ông trung niên đi từ trên cầu xuống.
Hứa Ôn Noãn không quá để ý, bởi vì trời lạnh, cô chôn mặt vào trong cổ áo.
Người đàn ông trung niên hình như đang tìm đường, vừa mờ mịt nhìn bảng tên đường vừa đi đến trước mặt Hứa Ôn Noãn hỏi: “Tiểu thư, xin hỏi đi về phía tỉnh Vương Phủ thì đi đường nào?”
Tỉnh Vương Phủ… Hứa Ôn Noãn vừa nhìn bên phải vừa giơ tay lên, cô vừa định mở miệng trả lời người đàn ông thì bỗng nhiên người đàn ông trung niên lại che mặt cô lại.
Người đền ông trung niên kia cầm một miếng vải có thuốc nước, Hứa Ôn Noãn còn chưa kịp có bất cứ phản ứng nào liền hôn mê.
.........
Cô vừa mới chỉ chỗ cho hắn nói sẽ chờ rồi, sao lại đi đâu mất chứ?
Lục Bán Thành nhíu mày, liền móc điện thoại di động trong túi ra tìm số của Hứa Ôn Noãn gọi cho cô.
Chờ trong mấy giây, lại có tiếng của tổng đài viên: “Xin lỗi, số điện thoại quý khách vừa gọi hiện đang tắt máy.”
Tắt máy? Sao lúc nãy còn gọi được mà bây giờ lại tắt máy?
Trong lòng Lục Bán Thành có dự cảm không lành, có một loại hồi hộp không thể nói thành lời trong nháy mắt bò toàn thân hắn.
Sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?
Nghĩ nghĩ, Lục Bán Thành chuyển động tầm mắt, cẩn thận nhìn xung quanh cầu kiều, lại không thấy có gì khác thường.
Cũng đúng, lúc nãy hắn mới nói chuyện với cô xong cách lúc này cũng chỉ mới năm sáu phút, trong thời gian ngắn ngủi như vậy thì có thể xảy ra chuyện gì chứ?
Hay là sau khi cô vừa cúp máy xong thì đúng lúc điện thoại của cô lại hết pin nê tắt nguồn hay là cô không muốn gặp mặt hắn nên cứ như vậy gọi taxi đi rồi, dù sao cô vẫn luôn chống cự hắn âm thầm mà.....
Lục Bán Thành khẽ mím môi thành một đường thẳng, đè ép ảm đạm trong lòng mình, quay đầu vừa mới chuẩn bị quay lại vàng song lộng lẫy, dư quang lại nhìn thấy trên đường đối diện có một người đàn ông đang lén lút vác một người phụ nữ trên vai, chạy về phía một chiếc xe màu trắng đang đậu trên đường.
Cửa xe mở ra, người đàn ông nhanh chóng nhét người phụ nữ vào
Một loạt những hành động của hắn vô cùng nhanh, vì khoảng cách quá xa mà đường thì lại tối, Lục Bán Thành không nhìn thấy rõ ràng lắm, nhưng hắn vẫn ngờ ngợ thấy được màu sắc quần áo mà người phụ nữ bị vác trên vai kia giống bộ đồ lúc nãy mà Hứa Ôn Noãn mặc.....
Không phải là Hứa Ôn Noãn chứ?
Lục Bán Thành rối bời một hồi trong lòng, sau đó liền nhìn thấy chiếc xe 16 chỗ đó bị đóng cửa lại, ngay sau đó xe bắt đầu lăn bánh rất nhanh, liền lái đến đường chính, Lục Bán Thành tinh tường nhìn thấy được xe đó không có biển số.
Không có biển số, người đàn ông kia lại có nhiều hành động đáng ngờ như vậy, hai ý nghĩ này quét qua não Lục Bán Thành một cái, giây sau hắn liền bước nhanh về phía xe mình, đuổi theo chiếc xe kia.
Mặc dù hắn không chắc chắn người bị nhét vào xe kia có phải là Hứa Ôn Noãn hay không nhưng những hành động đáng ngờ của người đàn ông kia thật sự rất bất thường, hắn cứ theo sau đã, không phải là Hứa Ôn Noãn thì tùy theo tình hình...... Lục Bán Thành đột nhiên tàn nhẫn đạp chân ga, tăng tốc.
Lục Bán Thành đuổi theo chừng 10 phút, mới thấy được bóng dáng của chiếc xe 16 chỗ không biển số kia