Giải thế giới mùa S10 cuối cùng cũng hạ màn, toàn bộ đội viên Thiên Hoàn ngồi máy bay trở về nước vào ngày hôm sau.
Tại sân bay quốc tế Đế Đô, fans đến đón sân bay biển người tấp nập, mọi người cầm banner thật lớn có ghi "Hoan nghênh quán quân thế giới về nước", còn có không ít người mua hoa tươi tặng cho các tuyển thủ.
Diệp Thiếu Dương nghe tiếng hô hào chói tai từ trong đám người, thân thiết mà cảm nhận được sự nhiệt tình của các fan Thiên Hoàn.
Huấn luyện viên Lâm một bên nói "Cảm ơn", một bên giúp các đội viên mở đường, mọi người ngồi lên xe mà câu lạc bộ phái tới, cùng nhau trở lại căn cứ Thiên Hoàn.
Nhân viên công tác của Thiên Hoàn đã sớm chờ sẵn ở cửa, ngay cả ông chủ lớn của câu lạc bộ cũng tự mình tới, mọi người nhiệt tình vỗ tay cho các tuyển thủ, Trì Sóc lấy chiếc cup quán quân màu vàng kim từ rương hành lý ra, mọi người rất ăn ý mà đi vào phòng trưng bày cup của Thiên Hoàn tại lầu 1, ngẩng đầu nhìn lên chỗ cao nhất.
Phòng trưng bày cup bày đủ loại giải thưởng trong vòng 10 năm thành lập của Thiên Hoàn, bao gồm ba lần quán quân trong nước, á quân giải thế giới, còn có Cup Ngân Long, Cup Nữ Thần thần,...v.v..., cùng với hai chiếc cup quán quân thế giới giải cá nhân của Trì Sóc và Diệp Thiếu Dương.
Mỗi một chiếc cúp đều ghi lại một đoạn lịch sử xuất sắc.
Mà vị trí cao nhất kia, trước sau đều trống.
Mọi người đều biết đây đại biểu cho điều gì, cũng đều biết, chỉ có chiếc cup quán quân thế giới mới có tư cách đặt ở nơi đó, đó là chấp niệm của từng thế hệ Thiên Hoàn.
Huấn luyện viên Lâm ngẩng đầu nhìn về phía quầy trưng bày, cười nói: "vị trí trống này cuối cùng cùng có thể điền vào, các cậu tự mình đặt lên đi!"
Trì Sóc nhìn về phía Diệp Thiếu Dương: "Cùng nhau?"
Diệp Thiếu Dương gật đầu: "được."
Trì Sóc kéo kệ thủy tinh ra, hai tay Diệp Thiếu Dương đỡ chiếc cup quán quân thế giới màu vàng kim, thật cẩn thận mà đặt nó vào quầy trưng bày.
Xung quanh vang lên một trận vỗ tay.
Nhìn một màn này, rất nhiều đội viên kích động đến rơi nước mắt.
Mười năm, cuối cùng mộng cũng thành.
Về sau, mọi người có thể đúng lý hợp tình mà nói: Thiên Hoàn bọn tôi là quán quân thế giới!
A Ninh nhìn về phía lão Nhiếp mắt chứa lệ nóng bên cạnh, không khỏi trêu chọc nói: "Lão Nhiếp, cậu sắp mua nữ trang chưa?"
Lão Nhiếp sờ sờ mũi, mặc kể tất cả nói: "Mua! đêm nay tôi liền phát sóng trực tiếp, thực hiện hứa hẹn."
Lúc trước khi say rượu Lão Nhiếp đã đặt flag "mặc nữ trang", hắn căn bản không nghĩ tới Thiên Hoàn có thể đoạt giải quán quân, thời điểm hắn xuất ngũ chính là thời kỳ tụt dốc của Thiên Hoàn, ngay cả trận quý hậu tái thứ hai trong nước cũng không vào nổi, nói gì đến quán quân thế giới?
Không nghĩ tới, Dương Dương gia nhập đã hoàn toàn thay đổi Thiên Hoàn.
Thiên Hoàn cũng trợ thành một con ngựa đen lớn nhất mùa S10!
Là một đội viên cũ của Thiên Hoàn, hắn rất vui cho mọi người, mặc nữ trang thì tính là cái gì?
Vào ban đêm, tại nền tảng livestream Kình Ngư, một vị ID là streamer "Lão Nhiếp" đột nhiên phát sóng. Cư dân mạng đều biết hắn là Nhiếp Thành- xạ thủ cũ của Thiên Hoàn, sau khi nghe được tin này đều sôi nổi vọt tới phòng phát sóng trực tiếp vây xem.
Kết quả vừa vào liền thấy, tức khắc cười đến điên rồi ——
Chỉ thấy một người con trai thân hình cao lớn mặc một bộ váy liền màu sắc rực rỡ, trên đầu đeo một chiếc nơ bướm, trên mặt còn tô má hồng kỳ quái, ngồi ở trước máy tính cười ngây ngô chào hỏi với người xem.
【 tình huống gì thế này? Lão Nhiếp cậu có điều gì luẩn quẩn trong lòng sao? 】
【 mặc nữ trang không tồi, lần sau không được mặc nữa! 】
【 phong cách trang điểm cô gái thôn quê này thật là cay mắt 】
【 câu có phải có hiểu lầm gì với má hồng của con gái tụi tui rồi không? Ai tô cho cậu một cặp mông khỉ vậy? 】
【 cái váy hoa hoè loè loẹt này không phải là do Tiểu Tinh mua cho cậu đấy chứ! 】
【 thẩm mỹ của Thiên Hoàn tiêu rồi 】
Đúng lúc này, phòng phát sóng trực tiếp liên tục hiện lên mấy cái thông báo ——
[ Thiên Hoàn Liệt Dương đã tặng một quả ngư lôi biển sâu cho streamer[ lão Nhiếp ]! ]
[ Thiên Hoàn Sóc Nguyệt đã tặng một quả ngư lôi biển sau cho streamer[ lão Nhiếp ]! ]
......
Theo đuôi tổ hợp Nhật Nguyệt lên sân, các đội viên khác của Thiên Hoàn khác cũng sôi nổi tặng ngư lôi.
Lão Nhiếp cười nói: "Cảm ơn các huynh đệ đã tặng ngư lôi! Thật ra là thế này, lúc trước vào thời điểm xuất ngũ, lúc tạm biệt tôi uống hơi quá chén, tôi đã lập flag nếu tương lai Thiên Hoàn đoạt giải quán quân thế giới, tôi sẽ phát sóng trực tiếp mặc nữ trang! hôm nay tôi là đang thực hiện lời hứa, chúc mừng Thiên Hoàn đoạt được quán quân thế giới!"
Cư dân mạng lúc này mới hiểu ra, sôi nổi chụp hình, ghi hình, lưu lại trang " lịch sử đen" này của lão Nhiếp".
Có người hỏi: "Nhiếp ca, bộ quần áo này của cậu là ai chọn vậy?"
Lão Nhiếp nói: "tôi tự lên mạng mua đó, có đẹp không?"
Cư dân mạng dùng dấu ba chấm lấp kín màn hình.
【 thẩm mỹ kỳ quái của cạ thủ Thiên Hoàn hoá ra là là di truyền? 】
【quả cầu bảy màu, bàn phím bảy màu của Tiểu Tinh Tinh và chiếc váy xanh đỏ loè loẹt của lão Nhiếp 】
【 vị trí xạ thủ của Thiên Hoàn hết cứu rồi, chỉ thích màu sắc rực rỡ 】
【 lão Nhiếp, về sau cậu ngàn vạn đừng có mua quần áo cho vợ, cầu xin cậu đó 】
【 thẩm mỹ của Trì đội và Dương Dương cùng đừng bị kéo theo nhaaa! 】
Lúc này, Diệp Thiếu Dương, Trì Sóc cũng đang xem phát sóng trực tiếp.
Bọn họ về nước, mở phát sóng trực tiếp ngay trong ngày chỉ là muốn đáp tạ những người đã ủng hộ bọn họ từ trước tới giờ. Nhìn đến đây, Diệp Thiếu Dương không khỏi cười nói: "Yên tâm, tôi vẫn luôn thích màu trắng."
Trước cameras phòng trực tiếp là mèo Ragdoll đã lâu không gặp.
Một đoạn thời gian không gặp, mèo trắng nhỏ béo lên một vòng, khuôn mặt vẫn đáng yêu như cũ, ngồi trên trên ghế nghiêm túc chơi bóng. Rất nhiều người cảm thấy thời gian dường như lại về tới năm ngoái, thời điểm Tiểu Bạch vẫn là một streamer mới vào nghề.
Mỗi ngày, cậu đều sẽ mang mèo của mình tới mở phát sóng trực tiếp, còn vui đùa nói: "Thi đấu là mèo nhà tui đánh."
Thời gian một năm ngắn ngủi, streamer ma mới mà bọn họ chú ý vậy mà đã trở thành quán quân thế giới!
Rất nhiều người sôi nổi tặng lễ vật cho Tiểu Bạch tỏ vẻ chúc mừng.
Có người quan tâm nói: "Tiểu Bạch đang được nghỉ sao? tiếp theo có tính toán gì không?"
Diệp Thiếu Dương nói: "từ ngày mai câu lạc bộ sẽ chính thức cho bọn tôi nghỉ, tôi hẳn là sẽ mang Tiểu Bạch trở lại Tinh Thành nghỉ ngơi một đoạn thời gian, năm nay quả thật là quá mệt mỏi."
Mọi người sôi nổi phụ họa: "trong nửa năm đầu tại thi đấu thường nghịch tập từ tổ B đến tổ S, giữa năm tham gia giải cá nhân thế giới, đánh xong giải cá nhân lại ngựa chạy không ngùng mà chuẩn bị đấu giải quý hậu, giải thế giới, quả thật là vội cả một năm!" "Đúng vậy, cậu cũng nên nghỉ ngơi cho tốt!" "Nếu rảnh thì phát sóng trực tiếp nhiều chút, bọn tui phải tặng đồ hộp cho mèo nhà cậu!"
Diệp Thiếu Dương nói: "Sẽ, trong kỳ nghỉ nếu tôi rảnh sẽ mang Tiểu Bạch tới mở phát sóng trực tiếp."
Cách vách cũng có người đang hỏi: "Trì đội cũng muốn về nhà sao?"
Trì Sóc nói: "đúng vậy, tôi và Dương Dương cùng nhau trở về, đã đặt xong vé máy bay rồi."
Những người theo dõi Thiên Hoàn đều biết, quê của Trì Sóc và Diệp Thiếu Dương đều ở Tinh Thành, câu lạc bộ đã đặt vé máy bay trước cho bọn họ.
Nhưng điều mà mọi người không biết chính là, lần này Trì Sóc trở lại Tinh Thành còn muốn thực hiện lời hứa với những người bạn cũ.
—— mời cơm.
Sáng sớm hôm sau, Diệp Thiếu Dương và Trì Sóc mang theo hành lý tới sân bay, Tiểu Bạch sẽ đi theo đường vận chuyển hàng không, sau khi tới Tinh Thành, Trì Sóc tự mình đưa Diệp Thiếu Dương và Tiểu Bạch về nhà, hai người cùng nhau dàn xếp tốt cho mèo nhỏ, cho nó một chén thức ăn đầy, lúc này mới xoay người đi tới nhà hàng nổi tiếng của thành phố Tinh Thành.
Lúc tới nhà hàng, 4 vị bạn cũ của Trì Sóc là Phương Chính Thanh, Tạ Viễn, Trần Khiêm Hoa, Từ Trác đã tới, huấn luyện viên Hứa của doanh trai huấn luyện thanh thiếu niên cũng ở đó, Tạ Vi Vũ cũng được Diệp Thiếu Dương mời tới, 8 người gặp mặt, cùng ôm một chút.
Huấn luyện viên Hứa thở dài, cảm khái nói: "6 năm rồi a! Lúc trước khi mọi người rời doanh trại Tinh Thành, một đám đều là mấy nhóc con, trong nháy mắt đã lớn như vậy."
Tạ Viễn nhẹ giọng phản bác: "Huấn luyện viên, hiện tại thật ra tụi em cũng rất trẻ tuổi mà."
Huấn luyện viên Hứa vội vàng sửa miệng: "Hắc hắc, đúng thế đúng thế, các cậu cũng mới đầu 2, chỉ là thành thục hơn lúc trước rất nhiều. Về sau, tôi cũng có thể kiêu ngạo mà nói, tôi đã từng dẫn dắt quán quân thế giới!"
Trì Sóc hơi mỉm cười: "Hôm nay tôi mời khách, mọi người cứ ăn uống nhiệt tình."
Để tránh bị người ngoài quấy rầy, Trì Sóc đã bao trọn tầng cao nhất của nhà hàng Sao Trời, 8 người vừa ăn vừa nói chuyện, Tạ Vi Vũ và Diệp Thiếu Dương ngồi cạnh nhau, hắn thò qua nhỏ giọng hỏi: "Dương Dương, cậu với Trì đội có suy xét qua khi nào thì xuất ngũ không?"
Hiện giờ Trì Sóc 24 tuổi, Diệp Thiếu Dương cũng đã hơn 23.
Độ tuổi này quả thật nên suy xét tới vấn đề xuất ngũ. Nhưng tốc độ tay và trạng thái của Diệp Thiếu Dương thật ra cũng không kém, đại khái là bởi vì cậu phân hoá tương đối trễ, cũng có thể bảo trì thời kỳ đỉnh cao tương đối lâu?
Khoảng thời gian trước, Diệp Thiếu Dương còn tự mình làm thí nghiệm áp lực, trang thái của cậu khi sắp 24 tuổi không khác biệt lắm với 20 tuổi ở kiếp trước, cậu cảm thấy mình còn có thể đánh thêm hai năm.
Cậu đam mê sân thi đấu này, cho dù đã lấy được quán quân, cậu cũng không nghĩ sẽ vội vã rời đi.
Hơn nữa rời khỏi sân khấu eSports mà nói, cậu hình như cũng chẳng có chuyện gì khác để làm?
Diệp Thiếu Dương nhìn về phía Trì Sóc, bắt gặp ánh mặt của người sau.
Trì Sóc không biết Dương Dương tại sao lại mình liền tự giác mà giúp Diệp Thiếu Dương lột một con tôm gắp tới.
Diệp Thiếu Dương nhẹ nhàng cười cười, nhỏ giọng nói với Tạ Vi Vũ: "tôi hẳn là sẽ cùng Trì Sóc cùng nhau xuất ngũ. Khi nào anh ấy đi, khi đó tôi cũng sẽ rời đi."
Tạ Vi Vũ tò mò hỏi: "Các cậu có phải đang yêu đương hay không?"
Diệp Thiếu Dương gật đầu: "cậu là bằng hữ tốt nhất của tôi, tôi cũng không nghĩ sẽ lừa cậu. Hai bọn tôi đúng là đã ở bên nhau."
Tạ Vi Vũ vẻ mặt "tôi đã sớm đoán được", nhỏ giọng nói với Diệp Thiếu Dương: "Chúc phúc cho các cậu nhé, tương lai nếu kết hôn tôi nhất định sẽ tham gia hôn lễ."
Omega và Beta ở chỗ này nói nhỏ, Trì Sóc nghi hoặc nói: " hai người nói gì vậy?"
Hai người đồng thời mở miệng: "Không có gì."
Trì Sóc: "??"
Từ Trác ở bên cạnh chủ động giơ chén rượu, hào sảng mà nói: "Tới tới, vì tình nghĩa nhiều năm như vậy của mọi người, cũng vì quán quân Thiên Hoàn mà cụng ly!"
Mọi người đều đứng lên, nâng chén chạm vào nhau.
Trên sân thi đấu tuy bọn họ đua đến ngươi chết ta sống, nhưng quan hệ vẫn là những người bạn tốt nhất.
Quán quân chỉ có một.
Nhưng trên đường đoạt giải quán quân, đối thủ cường đại sẽ thúc giục bản thân không ngừng tiến lên.
Mùa S10, Thiên Hoàn không thể nghi ngờ là người thắng cuối cùng. Nhưng các chiến đội như Kinh Trập, Nguyệt Ảnh, Băng Hồn, Bắc Mục,..v.v..., cũng đánh ra phong thái của bản thân, những tuyển thủ không thể bắt được quán quân đó, đồng dạng cũng đáng để kính trọng.
......
Sau khi kết thúc bữa tiệc, mọi người từng người về nhà.
Trì Sóc lái xe đưa Diệp Thiếu Dương về đến nhà, lại không nỡ tách ra, hai người lại đỗ xe, đi ra từ tiểu khu, đến công viên gần đó tản bộ tiêu thực.
Trời đã tối, người đi dạo trong công viên rất ít, Trì Sóc nhẹ nhàng dắt tay Diệp Thiếu Dương đi dưới hàng cây, Diệp Thiếu Dương cũng không giãy giụa, nắm lấy tay hắn, mười ngón tay đan vào nhau.
Tuy là mùa đông cuối tháng 12, tay đan vào nhau, một chút cũng không cảm thấy lạnh.
Hai người đi một đoạn đường, Diệp Thiếu Dương đột nhiên hỏi: "Trì Sóc, anh có nghĩ tới vấn đề xuất ngũ chưa?"
Trì Sóc dừng lại bước chân, nhìn về phía cậu nói: "đã nghĩ tới. Tuyển thủ đời sau của Thiên Hoàn trước mắt còn chưa đủ thành thục, nếu anh lấy được quán quân liền chạy lấy người, anh sợ Thiên Hoàn sẽ lại xuất hiện đứt gãy. Cho nên anh nghĩ sẽ chờ mấy người Nhan Bân, Tạ Tiểu Thiên,... của đội hai đều trưởng thành, có thể nối tiếp chúng ta, lúc đó mới rời đi cũng sẽ yên tâm hơn."
Thiên Hoàn sở dĩ từ đỉnh ngã xuống thung lũng, chính là bởi vì thời điểm mùa S6, Minh Thăng xuất ngũ quá mức vội vàng, trực tiếp ném chức đội trưởng cho đồ đệ mới 18 tuổi, dẫn tới Thiên Hoàn rơi vào thời kỳ trượt dốc, tuyển thủ xuất hiện đứt gãy.
Đương nhiên, Minh Thăng có nỗi khó xử của mình, có áp lực lớn đến từ gia tộc, hắn đưa ra lựa chọn xuất ngũ, gia nhập vào ban quản lý của Thiên Hoàn, đã đem tổn thất ép tới mức thấp nhất.
Trì Sóc chưa từng trách cứ sư phụ.
Chỉ hắn không muốn giẫm lên vết xe đổ, hắn muốn trước khi rời đi sẽ có một đội ngũ có thể tiếp nhận tốt.
Diệp Thiếu Dương cười nói: "em đã đoán được anh sẽ như vậy."
Bởi vì Trì Sóc là đội trưởng có trách nhiệm nhất mà Diệp Thiếu Dương từng gặp qua.
Diệp Thiếu Dương nắm tay Trì Sóc tiếp tục đi phía trước, vừa đi vừa nói: "Tạ Tiểu Thiên của đội 2, anh cảm thấy thế nào? Thiên phú cũng không tệ lắm đúng không?"
Trì Sóc gật đầu: "ừm, thiên phú không tồi. Lúc trước khi em nhập đội, nhóc đó còn không quá phục, chủ động solo với em, bị em ngược đến biến thành fan cứng của em luôn rồi."
Diệp Thiếu Dương cười khẽ ra tiếng: "Tuổi còn nhỏ, khó tránh khỏi tâm cao khí ngạo, nhưng cũng may năng lực học tập của nhóc đó rất mạnh, những thứ em dạy cho cậu ấy, cậu ấy đều là vừa học liền biết. Cho nên, em muốn chính thức thu cậu ấy làm đồ đệ, để trở thành người nối nghiệp đời sau của Thiên Hoàn, anh cảm thấy thế nào?"
Trì Sóc kinh ngạc mà nhìn về phía Diệp Thiếu Dương: "tại sao lại đột nhiên nghĩ đến chuyện nhận đồ đệ?"
Diệp Thiếu Dương nói: "Cũng không phải đột nhiên nghĩ đến, bởi vì em muốn cùng anh cùng nhau xuất ngũ, trước khi xuất ngũ khẳng định phải sắp xếp tôt. Đường giữa vẫn là rất quan trọng, chờ em bồi dưỡng tốt Tiểu Thiên, về sau, Tiểu Thiên đường giữa, Tiểu Tinh xạ thủ, vị trí song chủ lực đều rất mạnh, Thiên Hoàn cũng sẽ không sợ thành tích tụt đốc."
Trong lòng Trì Sóc kích động, không nghĩ tới Dương Dương cũng vẫn luôn suy xét cho Thiên Hoàn, giống như một đội trưởng khác của Thiên Hoàn. Hắn xoay người, nhẹ nhàng ôm lấy Diệp Thiếu Dương, thấp giọng nói: "Cảm ơn em. Em thật sự muốn dẫn dắt ra một đồ đệ, sau đó cùng anh cùng nhau xuất ngũ?"
Diệp Thiếu Dương thản nhiên thừa nhận: "đúng vậy. Anh không có ở đó, em ở lại Thiên Hoàn cũng không thú vị. Cho nên, chờ tuyển thủ đời sau có thể chống đỡ được, chúng ta sẽ cùng nhau rời đi."
Trì Sóc nghe thấy câu trả lời này, đáy lòng dâng lên một dòng nước ấm.
Tại thời điểm hắn lo lắng cho Dương Dương, Dương Dương cũng đang lo nghĩ cho cảm thụ của hắn, lại còn nguyện ý cùng hắn dẫn dắt ra tuyển thủ đời sau, sau đó cùng nhau xuất ngũ.
Có một người yêu như vậy, còn cầu gì hơn nữa?
Dương Dương tốt như vậy, hắn cần phải buộc ở bên cạnh bản thân, tuyệt không thể nhường cho bất kỳ kẻ nào!
Diệp Thiếu Dương cũng không nghĩ nhiều, xuyên qua đến thế giới này, mục tiêu lớn nhất của cậu là "quán quân thế giới" đã thực hiện, khi nào xuất ngũ, cũng không sao cả.
Chỉ là Trì Sóc tốt với cậu như vậy, các đội viên Thiên Hoàn cũng rất đáng yêu, hắn muốn tận trách một chút, thu một đồ đệ, bồi dưỡng ra đường giữa đời sau, sau đó mới cùng Trì Sóc xuất ngũ.
Có thể do kiếp trước cậu cũng làm đội trưởng rất nhiều năm, cậu biết, thời kì thay đổi hạt giống có bao nhiêu tổn thất đối với một chiến đội. Huấn luyện viên có thể quyết định đội hình, chiến thuật, nhưng ý thức trên sân thi đấu, lựa chọn khi thi đấu, phản ứng vào thời khắc mấu chốt vẫn là tuyển thủ chuyên nghiệp hiểu rõ hơn.
Là quán quân giải cá nhân mùa S10, cậu vẫn là rất có niềm tin vào thực lực của bản thân, cũng muốn đem những thứ mà mình lý giải, dạy cho tuyển thủ đường giữa đời sau của Thiên Hoàn.
Cho dù cậu có xuất ngũ, phương pháp đánh đường giữa của cậu cũng sẽ không thất truyền.
......
Ngày hôm sau, Diệp Thiếu Dương đột nhiên nhận được một tin nhắn của Trì Sóc: "Hôm nay em có rảnh không?"
Diệp Thiếu Dương trả lời: "Có a. Nghỉ ở nhà, trừ bỏ cho mèo ăn thì chính là ngủ và chơi game."
Trì Sóc nói: "Buổi tối 7 giờ, tới trung tâm eSports Tinh Thành nhé, anh ở nơi đó chờ em. Vé vào cửa là mã QR anh vừa gửi cho em, quét mã liền có thể đi vào."
Diệp Thiếu Dương trả lời: "được."
Cậu cho rằng, Trì Sóc kêu cậu tới trung tâm eSports là hẹn cậu đi xem thi đấu. Trừ Liên Minh Chuyên Nghiệp ra, trong nước còn có rất nhiều cup lớn lớn bé bé, dù sao ở nhà cũng nhàn rỗi, đi một chuyến coi như là thả lỏng tâm tình.
Diệp Thiếu Dương thu thập tốt mọi thứ, ngồi tàu điện ngầm tới trung tâm eSports Tinh Thành.
Khiến cậu ngoài ý muốn chính là, bên ngoài trung tâm cũng không có khán giả xếp hàng, còn tưởng rằng mình đến trễ, câuh lập tức đi vào cổng soát vé, quét mã tiến cào trong.
Toàn bộ hội trường một mảng đen kịt, lặng ngắt như tờ.
Chỉ có ánh đèn chỉ thị sáng trên mặt đất ở hành lang.
Diệp Thiếu Dương cúi đầu nhìn điện thoại, phát hiện số ghế ngồi của mình là ghế thứ ba của khu VIP, A3-51.
A3-51?
Trong đầu cậu đột nhiên xuất hiện vô số ký ức ——
Một năm trước, khi cậu vẫn còn là một streamer mới ra mắt, lần đầu tiên đi tới trung tâm eSports Tinh Thành xem thi đấu, Trì Sóc cho cậu vé vào cửa VIP, số ghế chính là A3-51.
Trùng hợp? Hay là tình huống gì khác?
Diệp Thiếu Dương nghi hoặc mà nhìn quanh bốn phía, toàn bộ thính phòng vậy mà không có một bóng người!
Trì Sóc rốt cuộc đang làm gì vậy? Là mình tới quá sớm sao? Vì sao toàn bộ hội trường đều không có người xem?
Diệp Thiếu Dương nhanh chóng nhắn tin cho Trì Sóc: "anh đang chơi đại mạo hiểm sao? Thính phòng sao lại trống không vậy nè?"
Điện thoại rất nhanh liền nhận được tin nhắn: "em tới chỗ ngồi ngồi xuống đi."
Diệp Thiếu Dương mang theo nghi hoặc đi về phía trước, cậu đi đến ghế A3-51 ngồi xuống, màn hình phía trước đột nhiên sáng lên, màn hình lớn ngày thường dùng để chiếu video thi đấu xuất hiện một đoạn video.
First Blood!
Âm thanh hệ thống khích động lòng người, hình ảnh quen thuộc, Diệp Thiếu Dương lập tức xem hiểu ——
Đây là trận thi đấu xuất đạo của cậu, hình ảnh xuất sắc [ Chúa Tể Vực Sâu] bắt lấy mega kill!
Tiếp theo không ngừng hiện lên hình ảnh, giống như một bộ phim điện ảnh nhanh chóng chiếu lại.
Diệp Thiếu Dương và Trì Sóc trung dã liên kết vô số lần khi đấu thường quy, hoặc là ván thuận gió chiến thắng đối thủ, hoặc là ván ngược ngăn cơn sóng dữ......
Cái video này tất cả đều là edit hình ảnh Trì Sóc và Diệp Thiếu Dương thi đấu.
Từ BGM kích động lòng người cùng hình thức cắt nối biên tập tới xem, hẳn là bút tích của Khúc Giang?
Nhìn còn rất nhiệt huyết.
Diệp Thiếu Dương nhìn từng màn quen thuộc này, trong mắt không khỏi hiện lên ý cười.
Đoạn video giống như tổng kết nhìn lại mùa S10, trong bất tri bất giác, cậu và Trì Sóc một đường đi tới, đánh nhiều trận thi đấu như vâyh, từng nhiều lần phối hợp xuất sắc như vậy.
Hiện giờ, ở góc nhìn của thượng đế xem những tuyển tập thi đấu này, Diệp Thiếu Dương cũng nhịn không được mà cảm khái ——
Hai người bọn họ mỗi một lần phối hợp đều ăn ý như vậy, tuyệt đối có thể được xưng là trung dã liên kết cấp thế giới.
Có thể gặp được đồng đội như Trì Sóc, thật là niềm hạnh 3 kiếp!
Một khắc video chiếu đến hình ảnh Trì Sóc [ Huyết Y Thích Khách ] của Trì Sóc bắt được Mega kill tại trận chung kết thế giới, Diệp Thiếu Dương dùng [ Huyết Ma lĩnh chủ ] tốc biến ép mở giao tranh đẩy rớt cao điểm kia, trên màn hình xuất hiện một hàng chữ Victory màu vàng kim quen thuộc!
Diệp Thiếu Dương kích động mà vỗ tay.
Cậu cho rằng, Trì Sóc kêu cậu tới đây xem đoạn video cắt nối biên tập này chỉ là vì dư vị xuất sắc của mùa S10.
Không nghĩ tới vỗ tay được một nửa, trên sân khấu lớn đột nhiên xuất hiện vô số đèn huỳnh quang với tạo hình ánh trăng, mặt trời, đó là vật phẩm tiếp ứng mà các fan Thiên Hoàn thường xuyên mang tới hiện trường, đại biểu cho Sóc Nguyệt và Liệt Dương.
Lúc này, đèn huỳnh quang tạo hình Nhật Nguyệt đang dâng lên trên sân khấu, toàn bộ sân khấu sáng như ban ngày. Bên canh mỗi một chiếc đèn hình mặt trăng cạnh đều có một mặt trời, bên cạnh mỗi một mặt trời cũng đều có mặt trăng làm bạn.
Đây mới là"Nhật Nguyệt Đồng Huy" chán chính!
Đôi tay Diệp Thiếu Dương cương cứng tại chỗ, ngơ ngác mà nhìn cảnh như trong mơ trước mắt.
Đúng lúc này, thanh âm ôn nhu của Trì Sóc phóng lớn truyền qua microphone, ở bên tai chậm rãi vang lên.
"Dương Dương, chúng ta đã quen biết một năm 4 tháng lẻ 7 nhày, trên sân thi đấu từng có vô số lần phối hợp xuất sắc, anh rất biết ơn trời cao đã để em tớ bên cạnh anh, trở thành đồng đội của anh."
"Ngay từ đầu, anh cho rằng anh động tâm đối với em là bởi vì tin tức tố và đánh dấu tạm thời tác động, hiệu quả đánh dấu qua đi sẽ lại ổn thôi. Nhưng sau này anh biết răng anh thích em không liên quan tới việc em có phải là Omega hay không."
"Anh thích tính cách của em, mỗi lần ở cạnh em tim anh đều sẽ đập mất kiểm soát. Trước kia anh chỉ nghĩ tới thi đấu, chưa từng nghĩ tới yêu đương, cũng không nghĩ tới sẽ cùng người như thế nào chung sống cả đời......"
"Thẳng đến khi anh gặp được em."
"Anh mới biết, em chính là 'duy nhất' mà anh muốn tìm kia."
Diệp Thiếu Dương nghe hắn bày tỏ, trái tim càng nhảy càng nhanh.
Tuy Trì Sóc giáp mặt nói những lời này rất sến súa, nhưng Diệp Thiếu Dương có thể cảm giác được sự chân thành của hắn.
Alpha độc thân từ trong bụng mẹ cũng không nổi những lời kịch lãng mạn.
Mỗi một câu đều là biểu đạt từ nội tâm của hắn.
Trì Sóc dừng một chút, nói tiếp: " Trước 24 tuổi mộng tưởng lớn nhất của anh là đoạt giải quán quân thế giới. Sau 24 tuổi, mộng tưởng lớn nhất của anh chính là có thể ở cạnh em, cùng nhau trải qua phần đời còn lại."
"Cho nên hôm nay, anh lựa chọn ở trung tâm eSports Tinh Thành nơi chúng ta gặp nhau lần đầu tiên chính thức cầu hôn em."
"Anh yêu em, Diệp Thiếu Dương, chúng ta kết hôn đi."
Trì Sóc đứng ở giữa sân khấu, mặc một bộ tay trang rất chính thức, trong tay hắn ôm một bó hoa hướng dương, thần sắc nghiêm túc mà ôn nhu.
Diệp Thiếu Dương ngồi ở dưới đài, da đầu tê dại, không biết phải làm sao.
Con mẹ nó!
Đây là được nam nhân cầu hôn?
Cậu nằm mơ cũng chưa nghĩ tới bản thân sẽ có một trải nghiệm như vậy!
Trì Sóc, anh làm nghi thức chính thức cầu hôn như vậy để làm gì chứ?
Hốc mắt Diệp Thiếu Dương có chút ướt, vừa muốn cười vừa muốn khóc.
Cậu chưa từng được một người đối đãi ôn nhu, dụng tâm như vậy.
Trước khi gặp được Trì Sóc, cậu cũng chưa từng yêu đương, cũng không trải nghiệm qua thích một người là cảm giác gì. Nhưng sau khi gặp được Trì Sóc, lần đầu tiên cậu biết cái gì gọi là tâm động.
Ở bên cạnh Trì Sóc trái tim sẽ khống chế không được mà đập gia tốc.
Rõ ràng không thích con trai, chỉ là khi bị Trì Sóc hôn môi, cậu lại rất hưởng thụ, rất vui vẻ.
Cậu vì Trì Sóc mà cong thành nhang muỗi.
Cậu thích Trì Sóc.
Tính cách của Diệp Thiếu Dương luôn luôn thẳng thắn, không muốn lừa bản thân, liền đồng ý yêu đương với Trì Sóc. Chỉ là, cậu không nghĩ tới, Trì Sóc sẽ nhanh như vậy đã cầu hôn cậu?
Diệp Thiếu Dương kinh hoảng thất thố mà đứng lên, không biết nên làm gì để đáp lại.
Nằm mơ cũng chưa mơ thấy cảnh được nam nhân cầu hôn, đây quá kích thích rồi đó!
Nhưng ở góc nhìn của Trì Sóc, hắn đã sớm não bổ ra hôn lễ với Diệp Thiếu Dương. Sớm từ lần đánh dấu thứ hai, thứ ba khi trước, hắn đã hạ quyết tâm phải phụ trách với Dương Dương, cùng Dương Dương kết hôn.
Hiện giờ quán quân tới tay, mộng tưởng đã được thực hiện, cũng tới thời điểm cầu hôn.
Trì Sóc đi về phía Diệp Thiếu Dương, quỳ gối trước mặt Diệp Thiếu Dương đang cứng đờ, ngẩng đầu nhìn về phía người yêu, ánh mắt ôn nhu: "Dương Dương, đáp ứng anh được không? Anh muốn trở thành Alpha của em, bảo hộ em một đời một kiếp."
Diệp Thiếu Dương lúng túng nói: "có nhất thiết phải như vậy không? Chúng ta hiện tại yêu đương không phải cũng rất tốt sao?"
Trì Sóc nghiêm túc nói: "yêu đương và kết hôn không phải cùng một chuyện, giống như đánh dấu tạm thời khác với đánh dấu vĩnh viễn. Đánh dấu tạm thời có thể sửa, yêu đương cũng có thể tùy thời chia tay. Nhưng sau khi Alpha và Omega kết hôn, đánh dấu hoàn toàn đối phương, đây đại biểu cho lời hứa một đời một kiếp."
Diệp Thiếu Dương nghĩ thầm, đánh dấu tạm thời có thể đổi, đánh dấu cả đời không thể đổi.
Trì Sóc kết hôn với cậu chính là vì muốn "Khóa chết" cùng cậu sao?
Nghĩ như vậy hình như cũng có thể lý giải.
Bên tai Trì Sóc hơi hơi đỏ lên, dường như có chút ngượng ngùng, hắn rũ lông mi, ôn nhu nói: "đánh dấu vĩnh viễn của Alpha cả đời chỉ có thể dành cho một người, anh cũng chỉ muốn dành cho em."
Nghe Trì Sóc nói như vậy, nghĩ đến hình ảnh "đánh dấu vĩnh viễn" trong sổ tay tuyên truyền, Diệp Thiếu Dương không khỏi đỏ hết cả mặt, lắp bắp nói: "đánh... đánh dấu vĩnh viễn?"
Trì Sóc ngẩng đầu nhìn về phía cậu nói: "Nếu em chưa chuẩn bị tốt tâm lý, anh có thể chậm rãi chờ em. Hôm nay anh cầu hôn chỉ là muốn cho em thấy thái độ của anh—— anh yêu em, anh muốn cùng ngươi kết hôn, bên nhau cả đời."
Trái tim Diệp Thiếu Dương khẽ run lên.
Bên nhau cả đời?
Cậu cũng từng mơ mộng tới một người yêu săn sóc mình, lý giải mình, có thể vui vui vẻ vẻ mà ở bên nhau cả đời. Đời trước cậu chưa từng trải nghiệm yêu đương, một đời này trừ Trì Sóc, cậu cùng không có hứng thú với những người khác.
Dù sao, hai người bọn họ ở bên nhau trừ không có làm đến một bước cuối cùng, hôn môi gì đó đã sớm tập mãi thành quen, cậu không thể tưởng tượng đến việc thân mật như vậy với Alpha khác.
Nếu cần phải cùng một Alpha ở bên nhau......
Người mà lòng cậu có thể tiếp thu cũng chỉ có Trì Sóc.
Ở thế giới này, Alpha và Omega ở bên nhau là hết sức bình thường.
Mình cũng là thích Trì Sóc, vì sao phải cự tuyệt, khiến người mình thương tâm chứ?
Nhìn đôi mắt nghiêm túc của Alpha đang quỳ gối trước mặt, đầu óc Diệp Thiếu Dương nóng lên, nhanh chóng tiếp nhận bó hoa hướng dương trong tay Trì Sóc, nói: "được thôi, khóa chết thì khóa chết, dù sao em cũng không nghĩ tới việc sẽ chia tay với anh."
Trì Sóc: "......"
Vị Omega này quả nhiên hào sảng.
Trì Sóc kích động mà đứng lên, từ trong túi lấy ra cái hộp, mở ra đeo chiếc nhẫn trong đó lên tay Diệp Thiếu Dương: "Đây là anh tìm bạn là nhà thiết kế định chế riêng, bên trong nhẫn có khắc tên của chúng ta."
Diệp Thiếu Dương mặc cho hắn nắm tay đeo nhẫn lên.
Gương mặt đột nhiên có chút nóng lên.
Khụ, lần trọng sinh này của cậu cũng coi như là trải nghiệm phong phú ha?
Thi đấu lấy quán quân, thuận tiện tìm được một anh bạn trai, hiện giờ vậy mà lại được nam nhân cầu hôn, mình còn đáp ứng đối phương, còn để Trì Sóc đeo nhẫn lên.
Đây quả thật là khóa chết.
Diệp Thiếu Dương nhìn chiếc nhẫn trên ngón tay, ho nhẹ một tiếng nói: "Chúng ta hiện tại chỉ xem như đính hôn? Kết hôn, đánh dấu vĩnh viễn gì đó, không vội đâu ha? Em phải xây dựng tâm lý thêm một chút."
Trì Sóc ôm cậu vào trong lòng ngực: "Không vội, anh chỉ là muốn cho em thấy tâm ý của anh."
Diệp Thiếu Dương nhẹ nhàng thở ra: "ừm. Việc kết hôn chờ xuất ngũ rồi nói sau, dù sao chúng ta còn trẻ, anh thấy sao?"
Trì Sóc gật đầu: "được, đều nghe theo em."
Hai người liếc nhau, Trì Sóc nâng cằm Diệp Thiếu Dương lên, hôn xuống thật sâu.
Trung tâm eSports Tinh Thành to như vậy chỉ có hai người bọn họ.
Trên sân khấu treo đầy đèn huỳnh quang hình mặt trăng, mặt trời, tuy trông hơi ngốc nhưng lại đại biểu cho tâm ý "Nhật Nguyệt vĩnh không chia lìa" của Trì Sóc.
Nơi đây là nơi gặp nhau lần đầu tiên của bọn họ, là nơi duyên phận của bọn họ bắt đầu.
Hiện giờ, Trì Sóc ở chỗ này nghiêm túc cầu hôn, chỉ muốn khiến loại duyên phận này luôn tiếp tục kéo dài.
Diệp Thiếu Dương ôm lấy Trì Sóc, nhiệt tình mà đáp lại nụ hôn của Trì Sóc.
Cậu đang dùng nụ hôn để tỏ vẻ: Dứt khoát một chút, đời này em cũng nhận định anh rồi!
Trước 24 tuổi, mộng tưởng chung của bọn họ là đoạt quán quân thế giới.
Sau 24 tuổi, bọn họ lại có mộng tưởng mới.
—— chính là cùng người yêu đi tiếp đoạn đường sau này.
Nhật Nguyệt Đồng Huy, vĩnh không chia lìa.
【 chính văn kết thúc 】
____________________
Editor: lắp mô tơ vô mông để ủi nhanh mấy chap cuối 😎
Mình sẽ nghỉ ngơi vài ngày rồi quay lại chiến tiếp với 17 chương ngoại truyện nhé ❤️