Esports Đường Giữa Toàn Năng

Sau khi cầu hôn thành công, Trì Sóc liền bắt đầu quy hoạch vì tương lai sau này của đôi chồng chồng.

Sớm từ lần thứ hai đánh dấu Diệp Thiếu Dương khi trước, hắn đã nghĩ tới, nếu tương lai kết hôn với Dương Dương thì nhất định sẽ phải mời tất cả bạn bè trong Liên Minh đến hôn lễ uống ly rượu mừng. Tuy cách thời gian chính thức kết hôn còn xa, nhưng lập kế hoạch trước cũng là điều đúng đắn.

Ví dụ như mua nhà tân hôn, chọn công ty tổ chức tiệc cưới, chọn địa điểm tuần trăng mật,...v.v...

Tưởng tượng đến sinh hoạt sau khi kết hôn với Dương Dương, Trì Sóc liền nhịn không được mà cong khóe miệng.

Minh Duyệt nhạy bén phát hiện, con trai từ sau khi đấu xong giải thế giới được nghỉ trở về nhà liền mỗi ngày trốn trong phòng mình không ra ngoài, thần thần bí bí, cũng không biết đang làm cái gì, tươi cười trên mặt cũng nhiều hơn một cách kỳ lạ.

Hôm nay khi ăn cơm, Minh Duyệt không khỏi hỏi: "con gần đâu tâm tình rất tốt sao?"

Trì Sóc thu hồi nụ cười, nhàn nhạt nói: "cũng bình thường ạ."

Cha mẹ quay sang hai mặt nhìn nhau.

Trì Sóc đột nhiên buông đũa, nghiêm túc mà nhìn về phía hai người nói: "Đúng rồi ba mẹ, con có một chuyện muốn tuyên bố. Còn đã tìm được Omega mà mình thích, là loại thích mà muốn cùng em ấy kết hôn ấy ạ. Hôm nào đó con sẽ chính thức dẫn em ấy về giới thiệu với mọi người, hy vọng có thể được ba mẹ ủng hộ và chúc phúc."

Ba ba của Trì Sóc là Trì Phong Ngôn vẻ mặt nghi hoặc: "Tiểu tử, con yêu đương từ khi nào vậy?"

Minh Duyệt cười khẽ nhìn về phía Trì Sóc hỏi: "Omega mà con nói, là Dương Dương nhỉ?"

Trì Sóc giật mình: "sao mẹ lại đoán được vậy ạ?"

Minh Duyệt nói: "Lần trước khi mẹ đến hiện trường xem thi đấu liền cảm thấy ánh mắt con nhìn cậu nhóc ấy không quá thích hợp. Từ trước tới nay con chưa từng dùng ánh mắt này để nhìn các đồng đội khác."

Trì Sóc chột dạ mà dời tầm mắt: "rõ tới vậy sao?"

Minh Duyệt cười nói: "từ góc độ của mẹ thì quả thật rất rõ, mỗi lần con nhìn về phía Dương Dương, ánh mắt đều rất ôn nhu, không nghiêm khắc giống như lúc con nhìn đồ đệ Tiểu Tinh của con đâu."

Trì Sóc: "......"

Nếu mẹ đã có thể nhìn ra, vậy vừa lúc này nói thẳng tất cả ra, Trì Sóc ho khan một tiếng, nghiêm túc nói: "con rất thích em ấy, còn đã cầu hôn em ấy."

Minh Duyệt kinh ngạc: "Nhanh như vậy đã cầu hôn?"

Trì Sóc nói: "xác định sớm một chút sẽ an tâm hơn. Huống hồ, em ấy là người mà con đã sớm nhận định, đời này con cũng chỉ muốn cùng em ấy kết hôn."

Trì Phong Ngôn tiến đến bên tai Minh Duyệt: "Tiểu tử này độc thân hơn hai mươi năm, một lần yêu đương cũng không có, sao lại đột nhiên muốn kết hôn? Em thấy thế nào?"

Minh Duyệt cười nói: "Chỉ có thể chứng minh rằng thằng bé đã gặp đúng người."

Trì Phong Ngôn cẩn thận nghĩ lại, tán đồng mà nói: "vậy cũng đúng". Ông ngẩng đầu nhìn về phía Trì Sóc: " Ba mẹ của cậu ấy đã đồng ý chưa? Có cần chúng ta tới cửa cầu hôn không?"

Trì Sóc nói: "ba mẹ em ấy đã qua đời, việc của em ấy em ấy có thể làm chủ. Dương Dương đã đáp ứng lời cầu hôn của con, ngày cưới thì để con và em ấy cùng thương lượng là được, nếu ba mẹ tham gia, ngược lại em ấy sẽ rất áp lực."

Minh Duyệt cười gật đầu: "Xem ra con đã suy xét tốt mọi thứ."


Trì Sóc nói: "vâng ạ, con sẽ chọn thời gian thích hợp dẫn em ấy tới gặp hai người, chính thức giới thiệu. Hy vọng ba mẹ không làm khó em ấy."

Trì Phong Ngôn dở khóc dở cười: "Còn chưa có kết hôn liền đã khắp nơi che chở thằng bé rồi! Làm sao? ba mẹ con là hổ dữ, có thể ăn mất thỏ trắng nhỏ nhà con sao?"

Minh Duyệt nói: "Dương Dương mới không phải thỏ trắng nhỏ, thằng bé thi đấu đều ngũ sát, có thể giết sạch đối diện. Ai giống như anh, đánh cái cục đồng thau cũng có thể chết 8 lần."

Trì Phong Ngôn: "Khụ khụ khụ!" Một ngụm nước phun lên trên bàn.

Trì Sóc lập tức bắt lấy mấu chốt: " cục đồng thau?"

Minh Duyệt cười nói: "ba của con từ lần trước tới hiện trường xem các con thi đấu cũng sinh ra hứng thú với trò chơi mà các con chơi, nhàn rỗi liền lập tài khoản để chơi, trước mắt vẫn còn ở cục đồng thau."

Trì Sóc: "............"

Vào ban đêm, Trì Sóc gửi một tin nhắn cho Diệp Thiếu Dương: "anh đã nói với ba mẹ về tình huống của chúng ta, ba mẹ đều rất thích em, hôm nào có thời gian rảnh thì cùng nhau ăn một bữa cơm được không?"

Diệp Thiếu Dương trả lời: "được a."

Nếu đã đáp ứng lời cầu hôn, chuyện gặp gia trưởng này cũng không tiện kéo dài.

Diệp Thiếu Dương nhớ rõ trận chung kết trong nước lúc trước, ba mẹ Trì Sóc tới hiện trường xem thi đấu, hai vị phụ huynh nhìn qua khá dễ ở chung, dù sao da mặt dày lên, miệng ngọt hơn, cậu tin đây sẽ không phải là việc gì quá khó.

Nhưng dù sao cũng là lần đầu tiên "Tới cửa gặp gia trưởng", Diệp Thiếu Dương cũng không tiện tới tay không, cậu không biết nên chuẩn bị gì, liền lén hỏi Trì Sóc: "chú và dì thích gì vậy anh?"

Trì Sóc nói: "Không cần lo, anh đã chuẩn bị tốt, ở trong cốp xe của anh, đến lúc đó em trực tiếp cầm lên, cứ nói là em mua."

Không nghĩ tới Trì Sóc còn tri kỷ như vậy, an bài tất cả rất thỏa đáng.

Đáy lòng Diệp Thiếu Dương g ấm áp, gõ chữ nói: "sao có thể làm vậy được, lần đầu tiên gặp ba mẹ anh sao em có thể để anh bỏ tiền mua quà chứ? Như vậy đi, nếu ngươi đã mua rồi, xài bao nhiêu tiền, em chuyển cho anh, coi như là em mua. Về sau ngày lễ ngày tết, đã biết được thứ bọn họ thích, em lại tự mình mua."

Trì Sóc hồi phục: "được, nghe em."

Ngày hôm sau, Diệp Thiếu Dương được Trì Sóc dẫn vào trong nhà. Vừa vào liền nghe thấy trong thư phòng truyền đến âm hiệu "Double kill" "Triple kill" quen thuộc, hình ngư có người đang chơi game.

Minh Duyệt ra cửa nghênh đón, Diệp Thiếu Dương lễ phép mà chào hỏi: "con chào dì ạ."

Minh Duyệt mời Diệp Thiếu Dương vào nhà: "Dương Dương tới đây nào, mau vào trong đi cháu. Sao lại khách khí như vậy, còn mang cả quà tới nữa?"

Diệp Thiếu Dương mỉm cười nói: "Lần đầu tiên đến gặp chú và dì, là điều nên làm thôi ạ. Da của dì trắng như vậy, con mua cho dì một chiếc vòng cổ, chờ lát nữa dì thử xem sao, nếu như không thích cũng có thể tới cửa hàng đổi kiểu dáng khác ạ."

Là một " quan ngoại giao" trong miệng các fan Thiên Hoàn, mỗi lần phỏng vấn sau thi đấu Diệp Thiếu Dương đều trả lời vấn đề một cách tích thủy bất lậu ( một giọt nước cũng không để nhỏ ra ngoài), có được bản lĩnh "Gặp người nói tiếng người, gặp quỷ nói tiếng quỷ", dăm ba câu đã chọc mẹ Trì Sóc tươi cười đầy mặt, chạy tới bên cạnh thử vòng cổ.

Trì Sóc nhìn về phía Diệp Thiếu Dương, thấp giọng hỏi: "Lần đầu tiên gặp gia trưởng, không căng thẳng sao?"

Diệp Thiếu Dương nhỏ giọng nói: "Lần này có chút căng thẳng!"

Ngày thường khi thi đấu, cho dù là trận chung kết giải thế giới, cậu cũng chưa bao giờ căng thẳng. Nhưng hôm nay, Diệp Thiếu Dương quat thật không thể trấn định như trước, dù sao kiếp trước cậu sống hơn hai mươi năm cũng chưa từng gặp gia trưởng bao giờ, lại còn là ba mẹ của bạn trai.


Trong lòng khó tránh khỏi căng thẳng, gượng gạo.

Nụ cười đều là cố bày ra, mặt đều sắp biến dạng luôn rồi.

Trì Sóc nhẹ nhàng nắm lấy tay Diệp Thiếu Dương tay, nói: "Đừng lo, ba mẹ anh đều rất dễ nói chuyện. Huống chi có anh ở đây, nếu em cảm thấy gượng gạo, cơm nước xong anh liền đưa em trở về."

Diệp Thiếu Dương nhẹ nhàng thở ra, cười nói: "Không sao đâu, em đã khá hơn nhiều rồi."

Tại thư phòng cạnh đó, bên tai lại lần nữa vang lên âm hiệu của hệ thống: "penta kill! ACE!"

Diệp Thiếu Dương nghi hoặc: "Ai đang chơi game sao?"

Trì Sóc bất đắc dĩ: "chắc là ba anh, vừa mới vào một ván còn chưa có đánh xong."

Diệp Thiếu Dương kinh ngạc nói: "chú cũng biết chơi 《 thần chiến 》sao? Vậy mà còn có thể quyét sạch đối diện, thật lợi hại!"

Trì Sóc sáp lại gần thấp giọng nói: "cục đồng, ông ấy khẳng định là bên bị quét sạch."

Diệp Thiếu Dương: "............"

Một lát sau, Trì Phong Ngôn đi ra, chào hỏi với Diệp Thiếu Dương: "Dương Dương tới đây nào, mau ngồi!"

Minh Duyệt cũng đeo xong vòng cổ đi tới phòng khách, vẻ mặt tươi cười: "vòng cổ này hợp với dì quá, cảm ơn Dương Dương nhé."

Diệp Thiếu Dương nói: "dì khách khí rồi ạ."

Đồ ăn đã sớm chuẩn bị xong, cả nhà ngồi vây quanh bàn ăn ăn cơm.

Khiến Diệp Thiếu Dương ngoài ý muốn chính là, ba mẹ Trì Sóc cái gì cũng không hỏi, chỉ lo nhiệt tình gắp đồ ăn cho cậu. Vốn dĩ cậu còn lo lắng đối phương sẽ hỏi về người nhà mình, kế hoạch kết hôn,...v.v...., sẽ không dễ đối đáp, kết quả, lo lắng vô ích, ba mẹ Trì Sóc rất đúng mực.

Thẳng đến sau khi ăn cơm xong, mẹ Trì Sóc mới đưa cho Diệp Thiếu Dương một bao lì xì lớn. Diệp Thiếu Dương ngại nhận, Trì Sóc thấp giọng nói: "Nhận lấy đi, đây là đại biểu cho việc ba mẹ anh đã đồng ý em đó."

Diệp Thiếu Dương nhận lấy, lúc xem trộm liền thấy, 10001, là ý ngàn dặm mới tìm được một.

Có thể được cha mẹ đối phương ủng hộ, Diệp Thiếu Dương cũng rất vui.

Tuy sau khi cậu và Trì Sóc kết hôn sẽ không sống chung với ba mẹ, nhưng hai vị này là người thân nhất của Trì Sóc ở trên đời này, nghe nói năm đó Trì Sóc vì trở thành tuyển thủ eSports, còn cùng ba mẹ nháo tới không quá thoải mái. Diệp Thiếu Dương cũng không hy vọng ở việc kết hôn Trì Sóc lại xảy ra mẫu thuẫn với người nhà.

Sau khi ăn xong, Trì Sóc vốn định đưa Diệp Thiếu Dương trở về, kết quả Trì Phong Ngôn đột nhiên nói: "hai đứa có thể kéo bố mấy trận được không?"

Trì Sóc giật giật khóe miệng: "cục đồng?"

Trì Phong Ngôn cười nói: "bố đã đánh lên cục bạc rồi nha."


Trì Sóc vừa định cự tuyệt, Diệp Thiếu Dương lại rất hào phóng mà nói: "Không thành vấn đề, để con kéo chú."

Vì thế, hai người cùng nhau đi vào thư phòng, mở hai máy tính.

Trì Phong Ngôn đăng nhập tài khoản, tên của ông là "Nguyệt Lượng Ba Ba", Diệp Thiếu Dương ở bên cạnh cố nhịn không dám cười, tùy tiện đăng nhập vài acc nhỏ, tiến vào phòng đấu với Trì ba ba g.

Rank bạc tùy tiện giết lung tung, Trì ba ba chọn Rừng, nhưng ông lại chỉ biết loanh quanh ở rừng, Diệp Thiếu Dương đung đường giữa đánh bạo ba đường, một đợt giết 3 nhanh chóng kết thúc trận đấu.

Trì ba ba: "Dương Dương 6666."

Ngay sau đó liền vào ván tiếp theo, tiếp tục giết lung tung, mang Trì ba nằm thắng.

Trong hai tiếng ngắn ngủi, Diệp Thiếu Dương một hơi kéo ba ba của Trì Sóc lên kim cương.

Trì ba ba cười rời khỏi giao diện game, nói: "Thật lợi hại."

Trì Sóc cau mày vừa định nói chuyện, Trì Phong Ngôn đột nhiên nói: "Trì Sóc, con tới phòng bếp lấy một đĩa trái cây tới đây, ba có mấy câu muốn nói với Dương Dương nói."

Trì Sóc nhìn về phía Diệp Thiếu Dương, Diệp Thiếu Dương gật đầu với hân, hắn liền xoay người đi ra ngoài.

Sau khi con trai rời đi, Trì Phong Ngôn mới cười nói: "thật ra năm đó kho Trì Sóc đi đấu thể thao điện tử, chú rất không hiểu, cũng không ủng hộ, còn cắt thẻ tín dụng, không cho thằng bé phí sinh hoạt."

Diệp Thiếu Dương từng nghe qua chuyện này, thời kì Trì Sóc còn ở trại huấn luyện thanh thiếu niên thật sự trải qua rất gian nan, bởi vì cha mẹ không ủng hộ, tiền cơm mỗi tháng đều không đủ, lại cong không ăn ý với Phương Chính Thanh, thường xuyên thua thi đấu, chạy đi làm người chơi cùng cũng bị người khác khiếu nại...... Còn mày Từ Trác, Tạ Viễn vẫn luôn trợ giúp Trì Sóc, trải qua một năm đó.

Tính cách của Trì Sóc rất quả quyết, nhận định việc gì liền sẽ không quay đầu. Cho nên hắn không màng cha mẹ phản đối mà ký hợp đồng với Thiên Hoàn, trở thành tuyển thủ eSports, qua mấy năm này, cha mẹ cũng từ từ hiểu cho quyết định của hắn, lần này tại trận chung kết trong nước, tự mình tới hiện trường xem thi đấu, thật ra cũng là thả tín hiệu hoà hoãn mối quan hệ.

Hiện giờ, Trì ba ba thậm chí bản thân cũng bắt đầu chơi trò chơi.

Ông cuối cùng cũng hiểu nguyên nhân con trai chọn làm một tuyển thủ chơi thể thao điện tử.

Trì Phong Ngôn thở dài, nói: " Tính tình của Trì Sóc rất bướng bỉnh, việc đã nhận định liền sẽ kiên trì đến cùng. Cho nên lúc thằng bé nói với chúng ta nó muốn kết hôn với con, chúng ta rất nhanh liền tiếp nhận được quyết định của nó."

Diệp Thiếu Dương sửng sốt một chút: "ý của chú là?"

Trì Phong Ngôn mỉm cười nói: "chú hiểu thằng con của chú, nó chưa bao giờ quyết định qua loa một việc gì. Nếu nó đã nói những lời ' muốn cùng con kết hôn ', chú tin thằng bé là thật sự đã chuẩn bị tốt việc cùng con ở bên nhau một đời một kiếp."

Những lời này Diệp Thiếu Dương rất tán đồng. Cầu hôn cũng không phải là xúc động nhất thời, Trì Sóc vì cầu hôn đã chuẩn bị rất nghiêm túc, Diệp Thiếu Dương có thể cảm nhận được chân thành của Trì Sóc.

Mà cậu đáp ứng Trì Sóc, cũng không phải là quyết định qua loa.

Ở thế giới ABO xa lạ này, Alpha mà cậu có thể tiếp nhận cũng chỉ có một mình Trì Sóc.

Trì Phong Ngôn nhìn về phía Diệp Thiếu Dương, nói: "là bậc cha mẹ, trước kia chúng ta bận việc làm ăn, sự nghiệp của bản thân, có rất ít thời gian ở cùng Trì Sóc, sau khi thằng bé lớn, rất nhiều tâm sự cũng không nói với chúng ta. Thật sự rất cảm ơn cháu đã đến bên cạnh nó, về sau, có cháu ở bên, chú với mẹ thằng bé sẽ rất yên tâm."

Ông vỗ vỗ bả vai Diệp Thiếu Dương, nói: "chú chính thức giao thằng con của chú cho con. Hai người các con về sau nhất định phải hạnh phúc, gặp phải bất kỳ khó khăn gì, cần ba mẹ trợ giúp, cứ việc mở lời."

Diệp Thiếu Dương cười gật gật đầu: "chú yên tâm, con sẽ chiếu cố Trì Sóc thật tốt."

Khi Trì Sóc bê đĩa trái cây tiến vào đúng lúc nghe thấy những lời này, khóe miệng không khỏi hơi hơi giương lên.

Thật ra năm đó, hắn cũng có sai, mẹ sinh ra trong thế gia âm nhạc, Trì Sóc từ nhỏ cũng có thiên phú âm nhạc không tồi, đột nhiên từ bỏ thanh nhạc, không thể hiểu được mà chạy đi đấu eSports, cha mẹ đương nhiên sẽ không đồng ý.

Cũng may hiện giờ bọn họ cũng đã thông cảm cho nhau, không có dẫm vào vết xe đổ của Minh Thăng.

Quan niệm của Trì Sóc rất rõ ràng: mong muốn của cha mẹ là của cha mẹ, cuộc sống của con cái nên là tự mình nắm chắc. Gia nghiệp cũng được, giấc mộng âm nhạc cũng thế, con cũng không muốn kế thừa. Con thích cùng đồng đội chém giết nhiệt huyết trên sân thi đấu hơn, cũng đừng sắp xếp cho con một người nào đó, con đã tìm được người mà mình muốn chung sống cả đời.


Trên đường đưa Diệp Thiếu Dương trở về, Trì Sóc đột nhiên nói: "em có phát hiện ra một bí mật hay không?"

Diệp Thiếu Dương nghi hoặc: "bí mật gì vậy?"

Trì Sóc: "Sư phụ anh tên Minh Thăng, mẹ anh tên Minh Duyệt, cái này họ Minh này thật cũng không hay gặp."

Lúc trước Diệp Thiếu Dương cho rằng đây chỉ là trùng hợp, nghe đến đó không khỏi kinh ngạc mà quay đầu nhìn hắn: "Cho nên, quan hệ của dì và Minh đội là...... chị em sao?"

Trì Sóc gật đầu: "đúng vậy, Minh Thăng là cậu ruột của anh, năm đó anh có hứng thú với eSports chính là bị ông ấy ảnh hưởng, đây cũng là nguyên nhân sau khi anh gia nhập Thiên Hoàn, ông ấy trực tiếp nhận anh làm đồ đệ.". ngôn tình ngược

Diệp Thiếu Dương bừng tỉnh đại ngộ.

Chẳng trách vào lần đầu tiên gặp Minh Thăng, trong phòng truyền đến tiếng piano, Diệp Thiếu Dương nhìn thấy những ngón tay của ông cực kỳ lưu loát, bộ dâng giống như rất chuyên nghiệp.

Mà mẹ của Trì Sóc là Minh Duyệt lại từng là ca sĩ nổi danh, hiện giờ là người chế tác âm nhạc nổi danh.

Xem ra, Minh gia là thế gia về âm nhạc, kết quả lại tòi ra đứa con phản nghịch là Minh Thăng này, Trì Sóc cũng đi theo cậu chạy tới chơi game. mùa giải S6 Minh Thăng giải nghệ, trở về tiếp quản gia nghiệp, đại khái là đã đạt thành hiệp nghị gì đó với Minh gia.

Ông trở về, Trì Sóc lưu lại, để Trì Sóc hoàn thành giấc mộng quán quân mà ông không thể hoàn thành.

Bọn họ không chỉ là thầy trò mà còn là người thân.

Trì Sóc chưa từng trách cứ sư phụ, mà lúc trước khi Trì Sóc muốn cho Diệp Thiếu Dương gia nhập đội chính, Minh Thăng cũng toàn lực ủng hộ quyết định của Trì Sóc.

Diệp Thiếu Dương cảm khái nói: "vậy xem ra, Minh Thần thật ra đối xử với anh khá tốt. Lúc trước ông ấy vội vàng rời đi, có thể là có lỗi với Thiên Hoàn, nhưng chưa từng có lỗi với anh."

Trì Sóc gật đầu: "Đúng vậy, ông ấy dạy cho anh tất cả những thứ về trò chơi này mà ông đã tự mình đúc kết, cho nên, anh vẫn luôn gọi ông ấy là sư phụ. Hiện tại lấy được quán quân, cuối cùng cũng coi như làm vẻ vang đất nước, trong nhà đã hoàn toàn mặc kệ không quản anh nữa rồi."

Ngã tư đường gặp đèn đỏ, Trì Sóc dẫm phanh, nhẹ nhàng nắm lấy tay Diệp Thiếu Dương, quay đầu lại nhìn vào đối phương nói: "Nếu quyết định ở bên nhau với em, tình huống gia đình anh, anh cũng không muốn giấu giếm bất kỳ điều gì với em."

Diệp Thiếu Dương cười nói: "được rồi, thẳng thắn từ khoan."

Trì Sóc nói: "Vừa rồi lúc em nói chuyện vớ ba anh, anh nghe thấy em có nói, về sau sẽ chiếu cố anh thật tốt?"

Diệp Thiếu Dương gật đầu: "Không sai, em nói lời giữ lời."

Trì Sóc ôn nhu mà nhìn vào mắt Diệp Thiếu Dương: "vậy cuộc sống sau này liền nhờ cả vào em."

Diệp Thiếu Dương sảng khoái mà nói: "Không thành vấn đề, chúng ta chiếu cố lẫn nhau. Có lời nào ngượng nói cùng ba mẹ, đều có thể nói với em."

Hai người nhìn nhau cười.

Quá khứ của đối phương bọn họ không tham dự, lại cùng nhau trải qua mùa giải S10 xuất sắc nhất.

Sau này còn có rất nhiều năm có thể nắm tay người thương cùng nhau trải qua.

Về sau liền chiếu cố nhau đi.

Có lời trong lòng gì đều có thể chia sẻ với đối phương, mệt mỏi, vui vẻ, khổ sở, bên người trước sau luôn có một người luôn hiểu mình, đây là một việc may mắn cỡ nào.

__________________

Editor: i'm back~~~~~~~~~~~


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận