Exit

Chữa trị xong vết thương thì cô và chú Matthew tìm nơi ẩn nấp để nghỉ ngơi vài ngày, sau khi hồi phục hoàn toàn thì chuẩn bị hành lí lên đường đến mê cung ngay

“Thuê người dịch chuyển đến mê cung có đắt không”

Alva đang dọn đồ nên tiện miệng hỏi một câu

“Vì đặc ân được ban cho dựa vào thành ý nên không một ai được dịch chuyển đến mê cung, phải đến đó bằng sức lực bản thân thưa ngài”

“Vậy là chúng ta phải đến đó bằng xe ngựa à, mất bao lâu?”

“9 ngày đường thưa ngài, trên đường đi còn có rất nhiều ma thú nguy hiểm lảng vản đến từ lục địa khác. Nên người ta hay bảo là đường đi đến mê cung là thử thách đầu tiên của thần linh”

“Ha thần cũng đòi hỏi lắm thật, chỉ châu báu là chưa đủ sao?”

“Châu báu chỉ để nhận đặc ân thường thôi, đặc ân thánh phải đánh đổi bằng thứ quý giá nhất của bản thân”

“Có chuyện như vậy nữa sao??”

“Đúng vậy, do tôi không được nhận đặc ân thánh nên không biết được cụ thể tiêu chí cống phẩm của các vị thần”

Sau khi dọn sạch dấu vết đã từng ở đây, hai người đi đến chỗ thuê xe ngựa để giao dịch


“Xin chào, ta muốn thuê xe đi đến mê cung. Giá cả thế nào?”

Matthew kéo mũ che khuất gương mặt khi tên quản lí nhìn chằm chằm vào ông

“Xin lỗi ngài, e là không thể. Hiện tại không có ai chịu đánh xe đi đến mê cung cả”

“Tại sao??”

“Ngài đọc tin tức cũng biết dạo gần đây ma thú ngày càng tàn bạo và xuất hiện nhiều nhất là ở khu vực biên giới, quá nguy hiểm nên không ai dám đi cả”

“Vậy cứ cho ta phương tiện là được, bọn ta sẽ tự đi đến đó!”.

||||| Truyện đề cử: Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm |||||

“Chắn hẳn ngài đây hộ tống cô bé đó đến mê cung để nhận sức mạnh của thần linh đúng không?”

Ông ta chỉ vào Alva, cô cuối mặt xuống khi hắn chú ý đến mình

“Chà nếu đi giữa lúc nguy hiểm thế này thì gia thế cô bé chẳng phải dạng vừa, cơ mà là các quý tộc thì phải nhiều hộ vệ hơn và cũng chẳng cần thuê xe ngựa dân thường làm gì. Hmm vậy hẳn cô bé này phải là thiên tài nhỉ”

“Chẳng phải việc của ngươi!”

Ông Matthew nghiêm nghị nhìn tên kia, giọng nói dần mất kiên nhẫn khi tên này cứ câu giờ

“Tôi đùa thôi ấy mà, thiên tài chứ có phải quái đâu mà dễ gặp như thế haha. Vì không có người đánh ngựa nên các vị phải đặt cọc 5 vàng, còn chi phí thuê thì chỉ 15 bạc thôi”

Matthew mở túi tiền rồi lấy 5 vàng ra đưa hắn, tên đó lơ đễnh không nhận mà chỉ nhìn chăm chú vào túi tiền

“Có lấy không?”

Ông Matthew quát lớn tên đó rồi rút dao găm ra đe dọa

“Lấy chứ lấy chứ…ngài nóng nảy quá đấy haha”

Hắn ta vội vã dẫn hai người đến chỗ xe ngựa, rồi chỉ qua loa vài thao tác mà đi mất


“Ông có biết đánh xe không”

“Biết chứ thưa ngài! đây là một điều hết sức cơ bản mà người hầu trong dinh thự cần biết”

“Hay là ta ngồi kế ông, tiện thể xem đường đi luôn”

“Hôm nay ngài nên ngồi ở trong nghỉ đi, đường vẫn còn dài, mấy ngày sau ngài muốn thế nào cũng được”

Matthew bế cô lên xe rồi ông nhảy lên ghế, quất roi cho ngựa chạy đi ngay

Alva cảm thấy hơi mệt nên ngủ thiếp đi

Vài tiếng sau~

Alva giật mình thức giấc bởi tiếng róc rách của con suối, khung cảnh yên bình làm cô bình tĩnh lại

‘Đúng là mình cảnh giác quá cao rồi, vừa mới đi nên chắc chưa có chuyện gì xảy ra’

“Ngài thức rồi à?”

“Ừm, con suối này làm ta giật mình”

“Ngài không cần cảnh giác vậy đâu, vừa đi được vài tiếng thôi nên vẫn còn trong vùng an toàn”

“Nhưng ta cảm thấy tên buôn xe ngựa vừa nãy rất đáng nghi, chẳng biết hắn có nhận ra chúng ta không nữa”


“Tôi cũng thấy giống ngài nên đã rẽ sang đường tắt, đường này khá ít người biết nên an toàn hơn”

“Hmm…thật may khi có ông đi cùng ta, ông rất đáng tin cậy đấy”

“Ngài quá khen, đây điều là do tôi học từ đại công tước quá cố cả”

“…cha mẹ ta là người thế nào…?”

Cô ngập ngừng vì chẳng biết sao khi nghe về gia đình thì tim lại nhói đau, cơ thể này chắc đã trải qua cú sốc lớn về cái chết của gia đình

“Chà cha ngài là một người rất khó tính và quyết đoán, nhờ vậy mà trong kinh doanh ông ấy rất tài giỏi. Thời đấy biến cố kinh tế rất bất thường và chỉ có cha ngài là đủ bình tĩnh để đưa ra những kế sách đột phá, nên người ta hay nói rằng gia tộc công tước dưới thời ông ấy là hưng thịnh nhất”

“Nếu ông ấy thông minh đến vậy sao lại ra quyết định ngu ngốc như là để em trai nắm quyền điều hành nhỉ” -Cô cười khẩy

“Tuy ông ấy rất giỏi trong việc thương trường nhưng rất kém việc ngoại giao, lại còn nóng nảy nên các mối quan hệ vây quanh hầu như là kẻ thù. Tuy nhiên mẹ ngài là một mảnh ghép hoàn hảo cho ông ấy, người rất nhạy bén nên phần nào kéo lại danh tiếng cho đại công tước. Phu nhân rất giỏi việc xã giao và hay làm hoạt động thiện nguyện nên nổi tiếng với cả dân thường và trong giới quý tộc”

Nói đến đây Matthew lại thở dài, ông nói bằng giọng nuối tiếc

“Trước khi xảy ra vụ việc đáng tiếc thì người đang đổ bệnh nặng, không may lúc ấy thánh nữ mới chưa xuất hiện còn thánh nữ cũ vừa qua đời nên chẳng ai có thể chữa khỏi căn bệnh. Tính tình đại công tước càng trở nên bất thường do phu nhân lâm bệnh, danh tiếng sụp đổ, xung quanh đều là kẻ thù. Chú ngài nhân cơ hội này mà ở bên nói lời ngon ngọt dụ dỗ, đến cả tôi- người hầu thân cận của ông ấy cũng bị cách chức chỉ bằng một lời nói của hắn ta”

“Giờ thì ta hiểu sao lại để quyền điều hành cho tên đó rồi” -Cô tặc lưỡi chán chường


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận