"Chờ một chút, sao anh ta lại biết mình là ai?"
Diệp Phù Dư lắc lắc cái đuôi to, híp mắt cười, "Em đoán xem anh ta có phải fans của chị không?"
Vu Lam: "Hồ ly đáng ghét, không biết xấu hổ."
*
Kết quả kiểm tra của Bối Ni ở bệnh viện rất nhanh được gửi tới khách sạn.
Nứt xương cột sống, sụp sống mũi.
Vu Lam nghe được tin tức, điên cuồng đấm vào giường: "Ha ha ha ha sụp sống mũi, ôi má ơi cười chết tôi rồi. Trước đó không phải cô ta còn lập thề son sắt trên Weibo là mình không phẫu thuật thẩm mỹ sao? Không sửa mũi thì sao lại bị sụp?"
Tâm trạng của Diệp Phù Dư tất nhiên cũng không tồi, "Chị có thể góp tiền giúp cô ta sửa thêm lần nữa."
Vu Lam búng hai tai, cười hì hì, "Chị thật xấu nga."
Không bao lâu, tin tức này không chỉ mỗi khách sạn mà mọi người đều biết, chính xác là trên Weibo mọi người đều biết.
Lúc Lận Châu nghe Xa Thần báo chuyện này, anh cầm điện thoại xem nửa ngày, đột nhiên nói: "Hai ngày tới không có cảnh quay của tôi đúng không?"
"Đúng vậy, cậu có thể nghỉ ngơi hai ngày." Xa Thần ăn ngay nói thật.
Bộ phim huyền nghi* mới của Lận Châu chỉ vừa khai máy, anh cũng không phải quá bận.
huyền nghi*: là thể loại có nội dung bí ẩn, trinh thám, phá án, đan xen những yếu tố ly kì; ví dụ như Hãy nhắm mắt khi anh đến nè (Nguồn: ebook.waka.vn)
Nghe đến đây, Lận Châu "ừ" một tiếng, "Đặt cho tôi một vé máy bay đến thành phố L."
Xa Thần: "Cái quái gì?"
"Đặt cho tôi một vé máy bay đến thành phố L, hiểu không, chồn hôi ngu ngốc?"
"Lặp lại lần nữa, ông đây là chồn sóc trắng! Cậu tính làm gì, đang êm đẹp đi thành phố L làm gì?"
Xa Thần bị bốn chữ "chồn hôi ngu ngốc" chọc tức đến mức thiếu chút nữa nổ tung tại chỗ.
Bình tĩnh trở lại, trong đầu bỗng nhiên chợt lóe điều gì đó, "Chờ một chút, Diệp Phù Dư có phải quay phim ở thành phố L?"
Lận Châu không trả lời, một ánh mắt cũng không thèm nhìn Xa Thần.
Nhưng Xa Thần là ai, anh đi theo Lận Châu lâu như vậy, hoàn toàn có thể khẳng định sự im lặng lúc này của ảnh đế Lận chính là cam chịu, thậm chí còn có một chút xấu hổ.
Uầy, ông già vạn năm tuổi lần này thật sự nghiêm túc rồi.
Xa Thần cười đến khuôn mặt đều muốn nở hoa, anh vẫy vẫy tay với Lận Châu, "Biết rồi biết rồi, buổi tối cậu cũng không có cảnh quay. Từ đây đến thành phố L nhiều nhất cũng chỉ một giờ, tôi sẽ mua vé máy bay tối nay cho cậu. Tranh thủ giúp hai người thêm một buổi tối để ôm ấp nhau."
Lận Châu: "?"
Lận Châu cuối cũng chịu nâng cái đầu cao quý, mặt vô cảm nhìn chằm chằm người đại diện nhà mình, "Sao cậu lắm lời như vậy? Quan hệ của bọn tôi thật thuần khiết, chính là hai năm sau lập tức ly hôn, ôm cái gì mà ôm?"
"Ly hôn? Thật hay giả?"
"Thật sự."
"Nếu không ly hôn cậu nhất định phải trồng chuối, bị tiêu chảy nga." Xa Thần trợn mắt, cúi đầu đặt vé máy bay.
*
8 giờ tối, Lận Châu nhìn tin tức trên màn hình điện thoại, đứng trong đại sảnh khách sạn một lúc lâu, thu hút sự chú ý của một số người.
Hôm nay, nhân viên đoàn phim《 Cố nhân đến 》lại nghỉ, đều rảnh rỗi tới mức chán chết rồi.
Ở ngoài khách sạn lắc lư một hồi, tính về khách sạn nghỉ ngơi, kết quả vừa bước vào đại sảnh liền nhìn thấy một người đàn ông thân hình cao ráo, đeo khẩu trang đen.
Nói thật, bóng dáng này nhìn hơi quen mắt.
Nhưng không nhớ nổi người nọ là ai.
Lúc mọi người đang cau mày suy nghĩ, một dáng người từ thang máy vội vội vàng vàng chạy ra.
Vu Lam thật sự đã phát huy sức mạnh siêu cấp của loài thỏ, một đường chạy như điên cuối cùng cũng đứng trước mặt Lận Châu.
Lận Châu rất cao, đứng trước mặt anh thì Vu Lam liền trông giống một chú gà con, cô yên lặng ngẩng đầu, lại đột nhiên cúi đầu, theo bản năng nuốt nước bọt.
"Ảnh, ảnh ảnh đế Lận! Sao ngài lại tới đây!"
- --
Editor có lời muốn nói:
Lâu rồi mới lại thức tới giờ này, mình rất muốn chia sẻ niềm vui này đến tất cả độc giả thân yêu. Cuối cùng hôm nay mình cũng được chích vaccine rồi \( ̄▽ ̄)/ thành quả của 2 tháng liên tục spam đăng ký.
Tình hình dịch ở chỗ mấy bạn sao rồi? Mấy bạn đã được chích vaccine chưa?