Đi xe buýt tầm 15' thì hai người đã đến cửa hàng. Nhìn cửa hàng của mình mà bao nhiêu cảm xúc trong lòng Jung Jin lại ùa đến. Giờ này đang là giờ hành chính. mọi người phải làm việc, học sinh cũng phải đi học nên quán không có khách. Vừa bước vào quán Jung Jin đã nhìn thấy chị Myeong Soo đang dọn dẹp và sắp xếp lại quán.
- Ú òa- Jung Jin đi rón rén lại gần rồi làm dọa chị Myeong Soo làm chị ấy giật bắn mình.
(Chắc mọi người không quên chị quản lí nhà hàng đâu nhỉ? Chị ý xuất hiện ở mấy tập đầu đó.)
- Ôi trời ơi Jung Jin, em làm chị hết hồn à. Em về khi nào vậy? Chị nhớ em quá đi, không có em quán mình buồn ơi là buồn. - chị Myeong Soo vừa nói vừa ôm Jung Jin.
- Em xin lỗi mà. Thời gian qua chắc chị vất vả lắm đúng không? May mà có chị chứ em cũng không biết phải làm sao nữa. - Jung jin cầm tay chị nói.
- Trời ạ con bé ngốc này. Chị em với nhau mà bày đặt cảm ơn cái gì chứ. Cũng nhờ có em mà chị có việc làm để nuôi sống gia đình. Công việc này cũng là niềm vui của chị mà.
Hae Soo đứng cạnh nhìn hai người nói chuyện thì da gà nổi hết lên.
- Hai người thôi nha, em đứng bên cạnh mà da gà da trâu nổi hết lên rồi nè. Sến súa quá đi.
Hai người nghe Hae Soo nói thì phì cười. Sau đó ung Jin quyết định sẽ vào bếp để đãi mọi người một bữa linh đình, coi như là thưởng cho mọi người trong suốt thời gian qua.
--------------------------
Trong khi tất cả mọi người đang tập trung trong bếp nấu ăn thì Hae Soo lại chạy ra ngoài góc tường. TRông lén la lén lút như đang làm điều gì mờ ám vậy.
Sau khi nhìn 4 hướng, xác định không có ai, Hae Soo rút máy điện thoại ra, bấm số gọi.