Extra 7 :
Leni và Rine năm nay đã tròn năm tuổi, xinh xinh xắn xắn, ai nhìn cũng muốn nhào lại véo một cái.
Leni thì di truyền được cái tính trầm trầm của bố nó, lạnh lẽo một thể, nhưng lại không như bố nó ngày xưa. Đối với đứa em gái sinh ra sau mình thì yêu thương cực kỳ, lúc nào cũng đeo theo. Mặt tỏa sát khí với bất kỳ ai dám đến gần em gái bảo bối của mình.
Còn Rine thì ôi thôi thật khổ não. Tính cô nàng không biết di truyền từ ai. Lanh chanh quậy phá, ai cũng la đau đầu không chịu nổi. Vậy mà mỗi khi người ta muốn trách phạt con bé cũng chẳng được. Gương mặt làm nũng uất ức, khiến ai mà nỡ xuống tay?
Vậy mới nói, hai anh em dù mới năm tuổi, đã đủ khả năng quậy cho biệt thự Hắc Phiên rung chuyển khủng khiếp. Sóng thần ào ào.
- Hu hu hu!! Onii~chan!!
Leni đang ngồi với Gumiya, nhờ anh chỉ cậu lắp mấy cây súng. Ai ngờ từ đâu em gái bảo bối của cậu lại nhào vô ngực cậu, khóc ỏm tỏi. Leni hoảng hồn, lập tức quăng mấy cây súng ra xa, vừa hay lại một phụ kiện lại văng trúng đầu của Gumiya, khiến anh chỉ có thể ôm trán rời đi.
Ô ô ô, vợ à! Anh lại còn bị đời sau của lão đại ném đồ! T__T
-"Onii~chan!!!!!"
Rine liều mạng túm lấy áo của Leni mà khóc huh u, nước mắt nước mũi tèm nhem. Nhưng Leni không ngại bẩn, vội dỗ dành em gái. Trong lòng đã lôi tên làm em gái mình khóc bằm thây vạn đoạn.
-"Sao? Ai làm em khóc hở? Nói anh nghe nào! Teta phải không? Hay là Gui? A? Sao lại khóc tiếp? Nào nào! Hay là Rinta lại ghẹo em?"
Dỗ ngọt đủ điều. Cuối cùng đến khi Leni cũng rối đến muốn khóc, Rine mới chịu nói ra.
-"Hức! Không phải! Là con của chú tóc vàng một mắt đẹp trai ý! Ohiro ý! Bạn ý ghẹo ghẹo xoa má, còn cắn miệng em nữa! Đau đau thế này này!
Nói rồi, Rine làm bộ dáng xoa xoa môi, lại vùi vào lòng anh trai cao hơn mình có một cái trán mà khóc ầm lên.
Leni nhíu mày. Ohiro? Thằng đó hôm nay ăn gan hùm hay sao mà dám cắn em gái cậu? Nói đến đây, Leni quyết tâm nhìn em gái...
-"Đi! Để anh đi dạy dỗ nó một trận! Em gái ngoan ngoan đừng khóc! Tưởng có bố là ám vệ là giỏi lắm à?"
Nghe anh trai hung hổ nói thế, Rine hoảng sợ kéo kéo áo Leni...
-"Không được! Mẹ Rin bảo đó là bạn của mẹ, là khách quý cơ mà! Anh quýnh con chú ấy, rồi nhỡ chú ý mách mẹ. Mẹ buồn, bố đánh mông đau đau!"
Leni không xác định, nghi ngờ hỏi lại...
-"Thật à?"
Rine gật đầu chắc nịch khiến Leni như lâm vào sương mù. Sao cậu lại nhớ hôm trước khi chú Oliver dẫn vợ con đến đây, mặt bố đen thêm một màu, còn dặn dò cậu rất kỹ : "Nếu như thằng con trời đánh đó đắc tội với con, cứ đánh mạnh vào!"
Lúc đó Leni hỏi lại...
-"Nhỡ chú Oliver giận thì sao?"
-"Lắm chuyện! Có bố bảo kê cho còn lắm lời!"
Leni mờ mịt gật đầu, sau đó không chắc chắn hỏi lại...
-"Thế Ohiro không đắc tội với con thì không cần đúng chứ?"
Len lập tức lườm đứa con trai của mình...
-"Cứ kiếm cớ đập luôn cho bố!"
Mặc dù cho đến giờ phút này Leni cảm thấy bỗng dưng đánh người là không ổn. Ai ngờ đến hôm nay lời nói lại linh nghiệm chứ nị.
Chọc đến em gái cậu nghĩa là chọc đến cậu, mà chọc đến cậu là chọc đến mẹ cậu, chọc đến mẹ cậu có nghĩa là chọc đến bố cậu. Mà bố cậu là ai? Lão đại lừng lẫy một phương cơ mà.
Hừ, vậy nên mới nói. Đáng đánh!
Thế nên trong vòng một ngày, hai thằng "nhàn đông" nào đó, thực hiện đúng với mục tiêu quyết tự cho em gái quyết sinh, gào thét ỏm tỏi.
Mất mặt a ~ Mất mặt a ~!
Đương nhiên, cuộc chiến thì chính các bạn độc giả tự vẽ ra trong đầu mình là ô kê roài ~!
---END---
Độc giả : Ế khoan khoan! Thế là đã hết truyện rồi sao?
Mèo : Yep~ Đã hết rồi!
Độc giả : Ế ế! Không chịu đâu! Hết truyện thật rồi ư?
Mèo : Hê hê, tiếc không? Chứ Mèo là tiếc lắm ó!
Độc giả : Vậy thì viết tiếp đi! Nếu không đồng bào nơi đây sẽ đứng dậy đả đảo a ~!
Mèo : Hết rồi hết rồi. Nhưng tất nhiên sẽ còn nhiều truyện khác. Mèo đã lên ý tưởng đến bốn năm bộ Kagamine lận. Nhưng tại bây giờ không có thời gian thôi.
Độc giả : Thế xem khi nào và xem ở đâu?
Mèo : Còn phải hỏi sao? Đương nhiên là xem nhanh nhất tại wattpad rồi. Còn thời gian thì... hẹn gặp lại tại một thời gian không xa ~ :33