[Fanfic Kagamine] Chủ Nhân! Nhặt Em Về Nuôi Nhé


Chương 68 :
Sau khi nghe được lời gợi ý của Lenka, Rin bất chấp tất cả làm quà cho Len, thời gian sắp tới, món quà cũng sắp hoàn thành...
Được rồi, Rin thừa nhận là mình chả khéo tay gì cả, nhìn thứ nát bét trong tay, nó thầm kêu khổ. Có thể Len thậm chí chả còn để ý ấy chứ, đồ cậu ấy thường xài cái nào mà chả đẹp...
Chọt...
-"Á !!!!!!!"
Rin hoảng hồn thét lên, đút ngón tay vào miệng trong cực dễ thương, trừ trường hợp không chú ý đến hai bàn tay đều dán đầy băng cá nhân...
-"Chỉ may có một cái thứ đồ nho nhỏ thôi mà, sao lại khó thế cơ chứ?" – Rin nhăn nhó phụng phịu dán băng cá nhân lên, dán riết tới nỗi bây giờ tháo băng cá nhân cũng thuần phục...
Nó tiếp tục may, vừa may vừa mếu vừa rút chỉ...
-"Galaco~san, em may chỗ này lại méo rồi!"
Galaco mới dọn dẹp xong, ngồi xuống ghế, nghe vậy liền đen mặt, cô biết ngay là từ cái ngày mà Rin hét lên : "Galaco~san, em muốn học may!", là cô đã thấy có điềm gở rồi mà. Sự thật chứng minh, cô xui không chịu nỗi với con bé này...
-"Cô tự bỏ tiền ra mua là được rồi, hoặc là nhờ tôi may hộ cũng được, cứng đầu thế không biết!" – dù nói vậy, Galaco vẫn ngồi xuống chỉ nó sửa. Rin vừa may vừa cười...
-"Làm vậy mới ý nghĩa ạ!"
-"Cô làm vậy là tưởng niệm đám ma tôi thì có, nhìn bàn tay cô xem, chi chít lỗ kim, không khéo Len~sama ngài ấy băm tôi ra mất!"
Rin cười khúc khích, tối nay là sinh nhật cậu rồi. Nhưng mà... Rin nhìn lại, ừ, trừ đường kim hơi xấu, hình hơi xấu, cắt hơi xấu, màu hơi xấu, thì tất cả đều ok...
...
.
.
.
...
-"Rin, xong chưa?"
Vừa mới năm giờ chiều, Lenka đã ở bên ngoài đập cửa. Mà đập là đập vậy thôi, cho mười cân vàng cô cũng không dám nhiều lời bước vào...
-"Ơ, dạ...?" – Bên trong truyền đến tiếng bước chân gấp gáp –"Em... em đang chải tóc, chờ một chút ạ!"
Lenka chưa kịp trẻ lời, từ phía sau đã truyền đến một luồn khí lạnh. Cô co rúm, quay lại đằng sau, nói nhỏ...
-"Hi! Nii~san!"
-"Rinto đang tìm em!" – Len nói ngắn gọn, ánh mắt sắc lạnh lóa lóa, Lenka lập tức biết đường mà lui, cười lấy lòng...
-"Ừ... Vậy em đi trước, nii~san bảo trọng! Quà em sẽ đưa sau nhé!"
Thực chất Len cũng chả mong đợi sinh nhật chút nào. Gần chết thêm một năm mà ai cũng mở tiệc ăn mừng là sao chứ? Còn nữa, quá ồn ào. Phần lớn đến dự sinh nhật cậu đều là hắc đạo, đến chủ yếu là buôn bán làm ăn mà thôi...
Ừ, nhưng năm nay khác. Len mỉm nhẹ, năm nay có thêm một người mừng sinh nhật với cậu...
-"A, Lenka~san, vào giúp em với!"
Rin bên trong như mếu la oai oái. Vì lo cho khách của buổi tiệc, Galaco~san đã chạy mất tiêu rồi, không còn ai giúp nó xử lý cái mớ trang phục này...
Len nghe bên trong có tiếng vọng ra, cười nhẹ một cái, đẩy cửa bước vào...
Rin đang loay hoay với cái ruy băng thắt nơ đằng sau lưng, vòng vèo mãi chả thắt được. Buổi tiệc sắp bắt đầu rồi mà nó vẫn còn ở đây, Teto~san chắc chắn sẽ giận đến phun lửa...
Một bàn tay khác khẽ chạm vào dây thắt, nhẹ nhàng thuần phục thắt lại. Rin theo bản năng cười nói cảm ơn...
-"A, Lenka~san, chị xem em không...!"
Rin lúng túng khẽ xoay mặt lại, nhờ Lenka xem dùm gương mặt lần đầu trang điểm có ổn hay không. Ai ngờ đập vào mắt là gương mặt lạnh băng đến sững người...
-"Len, sao... sao...!" – lời như câu chữ như nghẹn ở cổ họng không thốt ra được. Mặt bắt đầu đỏ hồng, rồi dần tím tái, nói vậy... người nhìn nó thay đồ nãy giờ là...
Len nhìn gương mặt của Rin, lướt lên lướt xuống...
Hôm nay Rin mang đôi giày búp bê màu trắng có nơ vàng nhỏ điểm ở mũi giày, ôm trọn cả bàn chân khít khao nhỏ bé. Chiếc váy búp bê dài đến đầu gối xòe ra như nàng công chúa. Áo dây điểm một bông hồng vàng ngay bên ngực phải, bo ngực lại, ngay eo là dải ruy băng vàng được Len thắt xinh xắn thành nơ, uốn lượn đằng sau...
Đơn giản và thoát tục, thuần khiết như chưa nhiễm bụi trần...
Gương mặt đã vốn trắng, xinh đẹp, bờ môi vốn đỏ hồng căng mọng được tô lên một lớp son bóng, che đi vẻ non nớt thường thấy...
Len nhìn Rin, nhíu mày. Cậu chắc rằng khi xem lại danh sách khách mời có nhiều đàn ông, cậu sẽ đấm vỡ mồm Kaito...
Len bước lại, hôn lên môi Rin khiến nó giật thót, đỏ mặt. Cố đẩy cậu ra. Nụ hôn không mạnh bạo như lúc trước mà chỉ nhẹ nhàng, chà sát, son môi được tô lên đã tem nhem, cậu hài lòng gật đầu, cầm khăn tay lau miệng cho nó, nhìn đến bờ môi sạch sẽ, vẻ hồng nhuận như thường ngày, cậu mới buông ra...
Ừ, không nên thoa son làm gì. Có thoa thì thoa trước mặt cậu thôi...
Thoa son có ý nghĩa chính là mời đàn ông đến hôn mình. Len nhíu mày, chắc chắn con bé Lenka là đầu sỏ...
...


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui