Ra về...
- Này, tí nữa cậu về một mình à? - Tuấn Khải tò mò
- Có gì không? - Khả Nhi liếc, cảm thấy sao hai tên con trai cô mới quen tính cách gì mà giống thế, hở tí là hỏi về với ai
- Tớ về với cậu nhé
- Cũng được - cô cười
Rồi hai người nhanh chóng rời khỏi lớp, tới đoạn giữa cầu thang liền thấy Hàn Phong xuất hiện
- Tôi về với nhé - cậu ta cười
- Xin lỗi, bạn thân tôi có người đặt hàng trước rồi - Vương Tuấn Khải huýt đầu một cái rồi khoác vai cô
- Không sao, vậy cậu về trước đi, tôi với Khả Nhi đi về chung mà
- Không được, cô ấy đã hứa với tôi rồi - Vương Tuấn Khải gằng giọng
Cuộc chiến đấu miệng của hai người cứ diễn ra cho đến khi có người can thiêp vào
- Vậy không sao, 3 người đi chung là được - Khả Nhi cười rồi thản nhiên khoác tay hai người đi xuống sân trường
- Cậu đi bằng gì thế? - Khả Nhi mở lời
- Đi bộ - Hàn Phong nhìn cô
- Hô Hô!!! Tụi này đi xe đạp đó, vậy xem ra chúng ta không có duyên rồi - Vương Tuấn Khải đắc ý
- Đợi tôi chút - Khả Nhi cười hiền nhìn Hàn Phong rồi quay sang Tuấn Khải thì thầm - cậu đưa xe cho hắn đi, thế nào?
- Gì chứ? Tại sao tớ phải? - Vương Tuấn Khải khó chịu gắt lên
- Cậu đi chung xe với tôi - Khả Nhi gằn từng chữ một
- Ừm - cậu đột nhiên trở lại trạng thái bình thường, dắt xe rồi đưa cho Hàn Phong
- Giữ bảo bối của tôi cho cẩn thận
- Đi thôi - Khả Nhi kéo cậu lên xe mình
Ba người cứ thế đi trên con đường quen thuộc đầy lá rụng, Khả Nhi phía sau Tuấn Khải cứ mải miết ôm điện thoại
- Cái gì mà soi giữ vậy? - Vương Tuấn Khải thắc mắc
- Hả? Không có gì - cô kiểm tra tài liệu cho ba cô cũng bị tên kia làm cho giật mình, để ý thấy hai người kia mặt cũng xụ xuống rồi - Này, dừng lại
- Chuyện gì vậy? - Hàn Phong nhìn cô
- Đợi tôi chút - rồi cô chạy vào tiệm tạp hóa gần đó, khoảng 5 phút sau quay lại với 3 cây kem socola
- Này, cho mỗi người một cây, giải nhiệt vậy - cô cười rồi chuyền cho hai người
- Cảm ơn bạn thân - Tuấn Khải cười
- Cảm ơn nha - Hàn Phong
- Không có gì, đi tiếp thôi - Khả Nhi gật đầu nhẹ rồi ngồi phía sau Tuấn Khải
.
.
.
Nhà của Khả Nhi...
- Vậy tớ về trước - Tuấn Khải cười rồi lái xe về, không quên liếc Hàn Phong - cẩn thận với cậu bạn mới nha, Tiểu Nhi
Không biết từ khi nào cậu đã quen gọi cô như thế, cô cười nhẹ rồi vào nhà, theo sau là Vương Hàn Phong
- Tiểu thư đã về - mấy cô người hầu chia thành hai hàng cúi chào cô
- Ừm - cô gật đầu nhẹ rồi lên phòng, không quên nhắc tên kia - phòng cậu bên cạnh phòng tôi đấy
- Được rồi - Hàn Phong kéo vali lên phòng mình
Cậu nhanh chóng xếp quần áo vào tủ rồi qua phòng Khả Nhi
Cốc cốc cốc!!!
- Vào đi - Khả Nhi đang làm tài liệu của ba cô, nghe tiếng gõ cửa đã cảm thấy khó chịu
- Cậu đang làm gì thế? - Hàn Phong bước vào
- Làm bài tập - Khả Nhi liếc - cậu coi vẻ cũng nhàn rỗi quá nhỉ?
- Lớp tôi hôm nay không có bài tập - cậu gãi đầu - cậu cần giúp gì không?
- Có đó, rãnh thì làm giúp tôi mấy quyển bài tập toán
- OK - rồi cậu cũng ngồi làm chung với cô, được một lúc thì xong
- Tiểu thư, thiếu gia, mời hai người xuống dùng cơm trưa - một cô người hầu lên báo
- Vâng, tôi sẽ xuống - cô gật đầu rồi gắp tài liệu lại, cùng Hàn Phong xuống nhà ăn