"Bộc lộ"
.
.
.
.
.
Có thể nói tương lai sau này bị biến đổi ra sao, như thế nào thì ta không thể biết ngay được điều đó. Thế nhưng, đối với một người được Chúa ban cho sức mạnh hào quang nữ chính cùng sự hỗ trợ của hệ thống gì gì đó thì Yukino quả nhiên có thể thắng game một cách dễ dàng ngay từ đầu. Nhưng không rõ cô ả đã quên hay cố tình quên rằng có một kẻ đã phát giác được sự bất thường trong chính trò chơi này và bẻ nát từng kế hoạch thu phục nam chính vô cùng hoàn hảo của cô ta.
Chuyện là hôm nay gia đình của Điệp có dịp đi dã ngoại tại Roppongi, nghe bảo đó là khu ăn chơi bậc nhất của Tokyo cho nên mẹ của Điệp cấm con gái mình lui tới những chỗ cấm trẻ con nên đến. Nhưng luật lệ sinh ra là để phá, thế nên Điệp sẽ trốn khỏi nhà thằng anh họ hàng xa gì gì đó để đi chơi.
Lâu lắm rồi gã mới đi gây war cho nên gây một xíu cũng không có sao đâu.
"Trốn mẹ đi chơi à?." Ây ya...gặp ai mà đúng lúc quá, không phải người mẹ lúc nào cũng dữ như ớt kim, không quá cay nhưng lại lưu hương khiến người ăn phải khóc hết nước mắt.
Chủ nhân của giọng nói không ai khác ngoài bố của Điệp, ông chú trung niên khẽ đẩy kính nhìn chầm chầm 'bình rượu mơ' của mình. Nhìn thấy ông, gã cũng hơi sựng người, liệu rằng ông bố này có lén lút nói với mẹ chuyện gã trốn đi chơi không nhỉ?.
"Về nhà trước 11h. Sau 11h thì bố không biết mẹ có nhốt con ở ngoài hay không." Ông ấy lấy ví tiền của mình lấy 2 tờ 10 ngàn yên rồi đưa nó cho gã.
Tưởng bố sẽ cấm đi chơi, ai ngờ bố còn cho tiền tiêu vặt nữa. Bố của Điệp...công nhận hào phóng vãi chưởng.
"À...c-con c-cảm ơn." Gã khúm núm nhận lấy số tiền đó rồi cúi đầu vọt mẹ nó ra ngoài cửa thật nhanh nếu chậm thì mẹ sẽ biết và gã sẽ không được đi chơi mất.
Khoác vội chiếc áo khoác ngoài kéo lên tận cổ, gã cho hai tay vào túi đi một cách vô định không biết nên đi đâu hay rẽ đường nào. Nói thô ra là gã bị mù đường nhưng gã tin vào linh cảm của bản thân, cứ đi rồi sẽ đến, mà không đến thì chắc chắn Thổ Địa chỉ sai đường.
"Cứ tưởng ông ấy trầm tính...ai ngờ lại hào phóng cho mình tận 20 ngàn yên."
2
Gã cầm tờ 10 ngàn yên giơ lên bóng đèn soi, ngấm nghía, nhìn có vẻ đó là tiền mới, lại còn có mùi thơm nữa. Theo gã quan sát thì từ lúc chiếm giữ thân xác của con nhỏ mít ướt kia gã và ông bác đó không tiếp xúc với nhau quá nhiều, nhưng mà...trong ánh mắt của ông bác đó gã nhận thấy ông ta là một người rất yêu thương con cái, chỉ tiếc là ông ta không hề bộc lộ ra ngoài. Người tốt như vậy nhưng tại sao trong cốt truyện gốc của game nói rằng tương lai ông ấy sẽ mất mạng vì vô tình dính líu tới các băng nhóm tội phạm?.
"Mình có nên sử dụng tờ tiền này không nhỉ?." Gã cứ nhìn rồi lại suy nghĩ mãi, gã thật sự không biết có nên sử dụng 2 tờ tiền này hay không. Bởi vì ông ấy cho Điệp, cho thân xác của đứa con gái đã mất chứ không phải gã.
"..."
Gã rơi vào trầm tư đứng lặng dưới ánh đèn và nhìn mãi vào hai tờ tiền ấy. Liệu có nên sử dụng nó hay không? Nhưng nó là tiền của ông chú kia tặng cho con gái mình cơ mà?.
"Có lẽ mình sẽ sử dụng nó vào dịp khác."
"Ây yo em gái, không biết tiêu tiền thì cho bọn anh xin nhá!." Một đoàn người chạy xe phóng nhanh qua người gã, chúng với tay giật mẹ nó 20 ngàn yên mà ông chú tốt bụng kia cho gã mất rồi.
"Mông căng thế bé ơi!??." Tên cuối cùng chạy ngang qua chán sống rồi hay sao mà dám vỗ mông gã một cái thật mạnh, còn catcall với gã nữa chứ. Như thế là để cho ai xem?.
Chuyện vỗ mông và catcall, Cypher sẽ không ghi thù, nhưng con mẹ nó tụi chó đó dám cướp tiền mà ông chú tốt bụng cho gã sao? Gã nhớ biển số xe rồi nhá. Chết con mẹ chúng mày rồi.
Gã đi một đoạn nữa tới con hẻm gần cửa hàng tiện lợi, bên cạnh đó có vài chiếc xe máy cùng vài đứa ranh con đang ngồi dí điếu thuốc lá vào mồm, nhìn có vẻ ngầu đấy, nhưng gã mượn chiếc xe xíu nhé.
"Chào mấy cưng, chuyện là anh đây có một số câu hỏi."
"Mong là tụi mày không thấy phiền." Vừa dứt câu thì trong hẻm vang lên những âm thanh mà người đi đường nghe thấy chắc hẳn họ sẽ không dám mò vào hóng chuyện. Nói vậy chứ Cypher gã rất đàng hoàng, gã chỉ ngồi đó đàm phán xíu thôi chứ có đánh ai đâu?.
Tầm 5 phút sau thì âm thanh đó cũng hết, gã ngồi phịch trên lưng của một thằng nhóc dí điếu thuốc lá vào mồm, châm lửa thì để thằng ranh bên cạnh châm hộ, nhìn chẳng khác nào mây đứa yangke đi ăn hiếp người ta hết.
"Dạ...c-chị hỏi băng đua xe ở đây thì em chỉ biết có 1 băng lớn nhất thôi ạ. Nó được dẫn đầu bởi anh em nhà Haitani."
"Rồi sao nữa?." Gã rít một hơi sâu rồi thổi phù nó lên không trung, thứ khói thuốc lá nặng mùi bay lên cao hòa tan cùng với không khí.
"Dạ, còn cái thằng nhuộm tóc đỏ đeo khuyên tai thánh giá thì em không chắc, nhưng em có từng thấy nó đi cùng với Haitani Rindou."
"Địa điểm tụ tập thì chắc là ở mấy club nổi tiếng ăn chơi ở trung tâm khu phố ạ." Anh bạn nhỏ quỳ nghiêm chỉnh ở dưới sàn trả lời từng câu trong sợ hãi, ánh mắt có đôi chút len lén nhìn con nhỏ yang hồ đang ngồi trên lưng thằng bạn chí cốt của mình. Mà bộ thời đại này gái xinh đi làm yang hồ đánh người hả? Nhìn cũng xinh gái mà tánh hơi kì.
"Chở tao tới đó, không phiền chứ?." Gã đứng lên vứt điếu thuốc xuống nền còn giơ chân dẫm dẫm cho nó bẹp dí hẳn ra, tay đưa lên mũi ngửi ngửi vì nó ám mẹ mùi thuốc lá mất tiêu, cả áo khoác nữa. Kèo này phải giặt làm sao cho hết mùi nếu không mẹ biết mẹ buồn á.
1
Ngồi sau xe thì tụng kinh, trong khi thằng ranh nhuộm tóc bạch kim phía trước phóng nhanh vcl, nó vượt cả đèn đỏ, tạt đầu xe tải nữa chứ. Cypher không sợ đâu, gã thề đấy.
Ngồi trên con ngựa chiến phóng mọi nẻo đường thì cũng tới nơi. Quả nhiên là khu đô thị ăn chơi có tiếng nó khác hẳn, dòng người nhộn nhịp, trẻ, già, lớn, bé đều tụ tập ở đó. Gã được anh bạn nhỏ kia chở đến tận cửa nơi tụ tập mà anh bạn đó bảo thằng lờ đầu đỏ sẽ có mặt ở đây, bước xuống chỉnh lại áo khoác cho đường hoàng rồi bước vào như một vị thần.
Kèo này đoán xem bố tìm ra mày hay không nhé.
....................
Omochii: chương 26 cũ được sửa lại và thay bằng chương 26 mới. Và mình có lời khuyên có các bạn 2k5 sắp tới chuẩn bị chọn trường đại học, đừng dại vào huflit, không phải ghét trường này mà vì vụ r@pe mới xảy ra nó rất khủng khiếp, chuyện các bạn chọn trường như thế nào là chuyện của các bạn, mình cũng chỉ đưa ra lời khuyên thôi.
4