Chap 4
Chuẩn bị…3…2…1…
Action
Chát
- Cậu ngừng diễn trò ở đây đi, anh Taek Ham là của tôi! – Tôi đã nhập vai và đọc y như câu thoại.
Taeyeon lúc này chỉ ôm một bên mặt, mắt trợn to nhìn tôi. Khóe mắt đã hồng lên trông thấy. Rất tốt, rất khớp kịch bản. Nếu chị đã không biết gì, thì hãy làm nền cho tôi diễn nhé Taeyeon. Dù gì thì đây cũng là lần cuối chúng ta chạm mặt, cho nên tôi sẽ không sợ chị trả thù đâu. Tôi tập trung nhìn biểu cảm trên khuôn mặt thiên thần kia, đẹp lắm, chỉ tiếc rằng nó chỉ là cái vỏ bọc con người tự đại bên trong chị ấy mà thôi. Tôi nâng tay bóp nhẹ cằm chị, điều chỉnh vị trí để góc máy quay rõ mặt mình. Nói thật lớn để mọi người nghe rõ.
- Kim Sun Ri, cậu hãy từ bỏ Taek Ham đi. Dù là cậu có van xin tôi đi chăng nữa, tôi cũng sẽ không cho cậu cơ hội ở gần anh ấy. – Tôi đanh mặt, ánh mắt sắt lạnh nhìn thẳng vào khuôn mặt xinh đẹp. Tôi biết chị ấy đang suy nghĩ phải xử trí thế nào cho phù hợp, bởi lẽ người của công chúng thì không thể tự tiện như tôi và còn có đám phóng viên bên ngoài kia nữa.
Tôi nhìn thấy quyết định của Taeyeon khi thấy chị ta cười mỉa, hắt tay tôi ra chị ta quỳ sụp xuống đất. Khóe mắt vốn đã đỏ hồng nay đã đỏ hơn, tích tụ thành viên pha lên lăn dài trên má. Chị nhập vai rồi à! Rất thú vị…
- Tớ xin lỗi… nhưng tớ chỉ có thể làm thế này để chứng minh rằng tớ cần Taek Ham, Ye Eun tớ van cậu…hức hức…tớ… tớ sẽ chết mất nếu không có anh ấy.
Gì chứ, cách chị ta diễn không phải nữ chính yếu đuối mà là phản diện trá hình để gây sự hiểu lầm trong các vai diễn thường thấy, tôi quả thật xem thường chị ấy rồi. Nếu chị đã đóng phản diện, vậy tôi sẽ nhận phần chính diện vậy.
- Kim Sun Ri, con người độc ác năm năm trước đâu rồi? Sao hôm nay yếu đuối vậy, quỳ dưới chân cả người cậu từng bắt nạt à! Đứng dậy và đi đi. Tôi nói, tôi sẽ không là con ngốc yếu đuối ngày nào nữa đâu. Tôi sẽ… cố gắng dành lấy hạnh phúc vốn dĩ thuộc về mình, vậy nên… cậu không có cơ hội. – Tôi đang nhảm gì ấy nhỉ, liếc nhanh ra phía cửa tôi thấy dì khoanh tay đanh mặt nhìn tôi, nhưng hình ảnh bị nhòa đi vì ánh sáng đèn flash che khuất. Tôi nhận ra, con người ta khi đứng trước ánh sáng đèn flash thì không nhìn thấy gì cả!
- Xin cậu, tớ xin cậu. Tớ yêu anh ấy, rất nhiều. – Chị ta ôm chân tôi mếu máo.
Tôi gỡ tay chị ta ra, cố sức cào cấu đôi tay xinh đẹp. Này thì xinh đẹp, đẹp thế nào đi nữa cũng chỉ là bình bông di động mà thôi. Mà chị ta chai lì thật đấy, tôi gỡ tay chị ấy 3 lần vậy mà cố chấp làm lần thứ tư. Người ta nói bất quá tam, mà chị ấy đến những “tứ” vậy thì không thể buông tha. Tát thêm cái nữa cho đã. Nâng tay lên chuẩn bị đánh tiếng bước chân làm tôi dừng tay trên không trung.
- Taeyeon noona, Baek bảo…
Người mới vào lên tiếng ngay sau khi vừa đặt chân vào cửa nhưng đã dừng câu nói khi thấy cảnh tượng Taeyeon quỳ mộp dưới đất, khuôn mặt đẫm lệ, tóc tai lòa xòa còn tôi hung dữ chuẩn bị đánh cái nữa. Phóng viên như có cơ hội đã chui vào phòng. Ngộp thật, tôi nghĩ nên chấm dứt vở kịch ở đây. Tôi buông tay cúi đầu chào người thanh niên mới vào, quỳ một chân đỡ Taeyeon dậy, lại rút một tờ khăn giấy cho chị ta.
- Tiền bối, cảm ơn chị đã cùng em luyện tập. Hy vọng sau khi chị nhận vai diễn Ye Eun sẽ thành công.
Tôi rất nhanh nói ra câu nói kết thúc mọi việc, quay ra làm V-sign với dì vẫn đang đứng ngoài cửa. Cười tươi rói trước máy chụp ảnh, nhanh nhẹn tôi chuồn khỏi hiện trường. Những việc còn lại để cho chị ta giải quyết. Đi lướt qua người thanh niên tay tôi bị nắm lại, trong phim cảnh này dùng để níu kéo người ra đi mà tôi hiện là người rời đi tôi cũng biết ai nắm tay tôi lại, ngước nhìn cậu ấy… cao này, trùm kín từ đầu đến chân, mắt kính màu đen nữa…hình như…hình như tôi nhầm người!!!
- Đi với tôi tí nhé? – Giọng nói khàn khàn, cậu ấy không chờ tôi trả lời lôi tôi một mạch ra cửa.
Chị phóng viên vẫn còn đứng đó, nhìn tôi kinh ngạc máy chụp ảnh của chị ấy chụp tôi liên hồi, dù rằng chị ấy đang nhìn tôi . Dì đứng kế bên, giơ nắm đấm về phía tôi.
Và tôi, phó mặt cho định mệnh với cậu trẻ này
- Cô vừa đánh Taeyeon noona phải không?
Anh ta vừa kéo tay tôi vừa hỏi, tôi gật đầu.
- Đánh thật hả?
- Chỉ tát nhẹ, không gây thương tích.
Anh ta dừng lại làm tôi chúi đầu vào người anh ta. Thơm
~- Nói ngắn gọn nhé, bạn tôi nhờ tôi bảo vệ chị ấy mà tôi lại không thể kè kè bên chị ấy được nên để cô gây ra tình trạng " không thương tích ". Ban nãy cô cũng đã thấy bên truyền thông ghi hình lại, tôi không nghĩ là chuyện tập luyện của hai người vẫn chưa nằm trên mấy trang mạng. Bây giờ thế này, nếu cô bị nhà báo tìm tới thì nói là Taeyeon unnie giúp cô luyện tập, nếu có fan noona đến nhà thì đi ra trung tâm thủ đô bắt taxi đến đồn cảnh sát báo án. Okay? Tôi chỉ có bấy nhiêu lời muốn nói, vừa hoàn thành trách nhiệm lại lăng xê được noona còn giúp cô chuẩn bị kế hoạch B nữa. Cô biết cái nào hời rồi nhé!
Trời ạ, nói " ngắn gọn " của anh ta đây sao?! Nói mà không cần suy nghĩ luôn ấy. Tôi cũng nhanh miệng hỏi
- Anh là người nổi tiếng hả?
Anh ta nghệch mặt nhìn tôi, mỉm cười trên bộ phận không bị che lại duy nhất trên cơ thể
- Exo Chanyeol, cô biết tôi không?
Hôm nay tôi có duyên với những người tên Chanyeol thật đấy, nếu mà nhắc thêm cái tên Baekhyun gì ấy thì đủ bộ rồi. Tôi không quan tâm anh ta hỏi gì, tiếp tục hỏi.
- Nếu fan của anh đến tìm tôi thì tôi làm thế nào?
Anh ta xoa cằm suy nghĩ, cơ thể theo cái tự nhiên mà lắc nhẹ. Sau 1 phút suy nghĩ tôi nghe tiếng búng tay và giọng nói khàn khàn
- Cô hãy nói là "nếu các bạn không tin tình yêu của ChanBaek hãy đến SM giải đáp thắc mắc, cảm ơn".
Ôi mẹ ơi, "ChanBaek" cái tên này được ưa chuộng đến vậy. Tôi khẽ chu môi ra chiều đã rõ. Điện thoại của tôi rung lên, mở khóa là dì nhắn tin đến nói tôi khi về hãy bắt taxi cho an toàn, tôi cũng nhanh chóng trả lời cho dì. Khi đã hoàn thành mọi việc tôi phát hiện người tên Chanyeol đã biến mất, tôi cũng không quan tâm nghe lời dì xuống sảnh và bắt taxi
End chap