"Được rồi, thật sự là hết cách với em rồi, buổi tối cũng phải nhớ đến phòng anh, đừng để cho ba mẹ biết!”
Biết em gái nhỏ đã mệt, Khúc Kỳ Minh mặc quần áo vào cho cô, chăm sóc cho cô giống như khi còn bé, chỉ là nhìn thấy một cái lỗ thịt nhỏ kia không khép lại được, nước liên tục rỉ ra, Khúc Kỳ Minh xấu xa cởi quần lót của mình đang mặc nhét vào, chặn tinh dịch trong khe bướm không cho chảy ra.
"Buổi tối lúc đi tắm thì lấy ra, biết chưa!”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
"Ư... Biết rồi ạ..." Khúc Thư Lạc ưm ưm vài tiếng cũng không giãy dụa, tùy ý anh đùa bỡn cô, cô cảm thấy thật mệt mỏi, anh trai chơi cô quá bạo rồi.
Khoái cảm cấm kỵ không thể vãn hồi, từ đó về sau, hai anh em họ chỉ cần có thời gian sẽ vụng trộm gặp nhau, Thân thể Khúc Thư Lạc luôn luôn không tốt, nhưng từ khi được anh dùng tinh dịch phong phú tẩm bổ, thân thể dần dần tốt lên rõ ràng, cũng không còn sinh bệnh vặt nữa, cả người cũng tràn đầy sức sống, nhìn càng thêm sáng sủa động lòng người.
Nhưng mà cả người cô cũng càng ngày càng dâm hơn, chỉ cần ở bên cạnh anh trai là luôn cảm thấy rạo rực, giống như là một con đĩ nhỏ được dạy dỗ từ nhỏ đến lớn, ở trước mặt người khác hơi không chú ý cũng sẽ lộ ra một dáng vẻ nhu nhược không xương, quyến rũ mà chính cô không hề hay biết.
Cũng may người nhà thấy cô tốt hơn cũng vui vẻ, nên cũng không phát hiện ra gì cả.
Nhưng thời gian trôi qua, ba Khúc Thư Lạc lại giống như phát hiện ra cái gì đó, ánh mắt nhìn cô con gái nhỏ càng lúc càng bất ổn.
"Ba...Ba định làm gì vậy?” Khúc Thư Lạc ôm khoai tây chiên ngồi trên sô pha xem TV, bộ đồ ngủ rộng thùng thình làm lộ ra nửa bờ vai, xương quai xanh trắng nõn tinh xảo dưới ánh sáng khúc xạ tỏa ra ánh sáng mê người, cặp vú mềm mại như ẩn như hiện dưới lớp quần áo cũng đủ làm cho người ta thèm chảy nước dãi.
Nhưng mà khi cô đang nghiện phim truyền hình, đột nhiên lại bị ai đó ôm lấy từ phía sau, quay đầu lại nhìn, là ba.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Khúc Thư Lạc ngọt ngào gọi một tiếng ba, nhưng ba lại không còn tốt bụng ân cần như trước, tay không những không buông cô ra, ngược lại còn luồn tay vào áo cô.
“Ưm a... Ba bóρ vú Lạc Lạc đau quá!” Khúc Thư Lạc hét lên phản kháng, nhưng Khúc Tĩnh Vũ vẫn không nói lời nào, dứt khoát ném bịch khoai tây chiên trong ngực cô sang một bên, hai bàn tay cùng nhau chui vào trong áo của cô sờ soạng.
"Ah! Khoai tây chiên! Ưmmm, ha... Ba đừng sờ soạng Lạc Lạc nữa, nếu còn sờ Lạc Lạc thì… thì..." Khúc Thư Lạc chỉ cảm thấy thân thể bị ba sờ rất giống với cảm giác được anh trai sờ, nóng bỏng, làm cho cô có chút mềm nhũn, nhưng nàng không biết nên nói như thế nào, nửa ngày cũng không nói được nguyên nhân, ngược lại Khúc Tĩnh Vũ phía sau hừ lạnh, giọng điệu mập mờ khó hiểu nói: “Sờ nữa thì con nứng chứ gì! Con đĩ nhỏ này!”
"Ba!” Khúc Thư Lạc khiếp sợ nhìn ba mình sao lại thốt ra mấy lời đó, lắp bắp nói: "Con, con không phải..."
Nhìn vẻ mặt nhu nhược xinh đẹp của cô, Khúc Tĩnh Vũ tức giận nói: "Con cho rằng ba không biết con và anh con làm gì à, không phải đêm nào hai đứa cũng đụ nhau ở ban công sao! Không phải con rất thích rên à? Sao bây giờ lại câm rồi?”
"Ba… ba đừng giận mà..." Khúc Thư Lạc bị ba làm cho sợ hãi, lẩm bẩm không biết nói cái gì cho phải, anh nói không được nói cho ba biết trò chơi bí mật của bọn họ, nhưng bây giờ ba lại tự mình phát hiện, anh trai sẽ không trách cô chứ?
Và ba đã rất tức giận vì phát hiện ra rằng mình và anh trai của mình đang lén lút chơi trò chơi bí mật!
Vậy, ... Ba cũng muốn chơi trò chơi này à, vì sao trò chơi này chỉ có thể có hai người, cô muốn chơi với cả ba và anh hai luôn không được sao?
Nhưng nếu như chỉ có thể có hai người chơi, cô nhất định sẽ chọn ba!
Khúc Thư Lạc cố gắng tự hỏi, đôi mắt nhìn Khúc Tĩnh Vũ không nhúc nhích, thoạt nhìn có chút ngốc nghếch.
Theo quan điểm của Khúc Tĩnh Vũ, dù đứa con gái ngốc này không nói gì, nhưng lại dùng đôi mắt xinh đẹp vô tội của cô quyến rũ hắn! Lửa giận trong lòng càng ngày càng tràn đầy, làm cho hắn cũng không biết nên nói gì khác ngoài: "Nói đi! Con đĩ nhỏ này! Con đúng là dễ nứng chẳng khác gì mẹ con!”
Lửa giận và dục hòa của Khúc Tĩnh Vũ cùng nhau tăng vọt, cởi sạch bộ đồ ngủ mềm mại của con gái ra, làm cho thân thể loang lổ vết đỏ của cô hoàn toàn trần truộng, hai hạt đậu nhỏ xinh đẹp trên cặp vú tròn trịa đột nhiên gặp phải không khí lạnh còn co rúm lại một chút, trở nên cứng rắn hơn, tay chân Khúc Thư Lạc luống cuống, không biết vì sao ba lại giống như thay đổi thành một người khác vậy.
"Đĩ thì đẻ ra đĩ, cái gen đĩ thật sự di truyền được, mẹ con dâm loàn muốn chết, ngay cả anh trai nó cũng không buông tha, con cũng chẳng khác gì mẹ con! Hai con đĩ này!” Khúc Tĩnh Vũ lạnh lùng mắng, cực kỳ giống với một con gấu đực đang giận dữ.
Thân thể nhỏ nhắn của Khúc Thư Lạc bị người cha đang ở tuổi tráng niên ôm lấy, bàn tay rộng lớn bóp cần cổ mảnh khảnh của cô, chậm rãi siết chặt, hô hấp của cô dần dần khó khăn, tay chân giãy dụa loạn xạ, khóe mắt thấm ướt sương mù, không hiểu gì nhìn ba cô, mẹ quyến rũ cậu là sao? Tại sao ánh mắt của ba lại khủng bố như thể muốn ăn thịt cô vậy... Cô rất khó chịu... Không thể thở được...
Ba định giết cô sao? Cô sẽ buồn đó…
"Ư.. Ba, ba ơi..." Bàn tay trắng nõn vô lực đặt trên cánh tay ba, Khúc Thư Lạc gian nan phun ra mấy chữ, mỗi thứ trước mắt đều dần dần trở nên mơ hồ.
Nhìn Khúc Thư Lạc vô cùng khó chịu, Khúc Tĩnh Vũ thở ra một hơi thật sâu, mới buông lỏng tay ra
Khúc Thư Lạc một lần nữa lấy lại hô hấp cũng giống như diều đứt dây rơi trên mặt đất, thở hổn hển, đôi mắt ướt sũng nhìn về phía Khúc Tĩnh Vũ, bên trong có chút ấm ức khó hiểu, nhưng không có oán hận, cái miệng nhỏ nhắn dẫu lên, mếu máo nói: "Ba ơi… Lạc Lạc làm ba không vui sao? Ba đừng giận nữa được không, Lạc Lạc có thể cùng ba chơi rất nhiều trò chơi..."
"Đừng gọi tôi là ba, tôi không có đứa con gái đĩ như cô!
Ánh mắt xinh đẹp của Khúc Thư Lạc lập tức mở to, sau đó khóe mắt dần dần đỏ lên, sương mờ phủ trên mắt hóa thành nước mắt không ngừng rơi xuống.
Từ nhỏ cô đã thường nghe người ta nói cô ngu xuẩn, ba mẹ sẽ không cần cô, cho nên cô vẫn rất sợ bị bỏ rơi.
Khúc Thư Lạc trần truồng lảo đảo đứng dậy lướt qua sô pha hai tay nắm lấy tay Khúc Tĩnh Vũ, khổ sở khóc lóc: "Ba ơi, Lạc Lạc rất ngoan, đừng bỏ rơi Lạc Lạc mà hu hu hu..."
"Con đĩ này, mày không khác gì mẹ mày cả, lúc nào cũng tỏ ra ngây thơ vô tội trước mặt đàn ông!” Khúc Tĩnh Vũ phẫn hận ôm lấy eo mềm mại, tay kia tát chát chát lên hai cánh mông thịt, phát tiết hết các oán khí trong lòng lên người cô.