Công việc của Sầm Y cũng hoàn toàn đi vào quỹ đạo, bản tính cứng đầu vẫn còn đó. Những lúc tăng ca bận rộn cô cũng muốn từ bỏ, Tống Khâm vẫn luôn ôm cô vào lòng nhẹ nhàng dỗ dành, không hề trách cứ một tiếng nào. Vì người đàn ông yêu cô, cũng vì người đàn ông cô yêu này, cô muốn cố gắng thử một lần.
Cô muốn ở lại Hải thành, muốn ở lại bên cạnh anh.
Sau khi hai người yêu nhau được nửa năm, Sầm Y dẫn Tống Khâm tới nhà chị gái ăn cơm, giới thiệu chính thức với người nhà.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Sau khi ăn cơm xong, Tống Khâm ngồi nói chuyện phiếm với anh rể trong phòng khách, Sầm Tầm đưa con vào trong phòng ngủ cho bú sữa: “Y Y, bọn em quen nhau thế nào vậy? Anh ta có đối xử tốt với em không?”
“À, chị, chị còn nhớ lần trước em lấy thẻ bảo hiểm y tế của chị đi khám bệnh không?”
“Nhớ, làm sao?”
“Chúng em quen nhau ở bệnh viện…” Sầm Y nói cho chị gái biết quá trình hai người quen nhau, kể cả việc hai người vì sao bên nhau nữa, có điều một vài chi tiết quá lộ liễu cô đều cắt đi.
“Em đó, lá gan lớn quá nhỉ. Mới gặp lần thứ hai em đã ngủ với người ta?”
“Chị với ảnh rể cũng không phải là vừa gặp đã yêu đó sao?” Sầm Y cúi đầu nhỏ giọng lầm bầm.
“…” Sầm Tầm liếc mắt xem thường cô một cái, có lẽ con gái nhà họ Sầm bọn họ đều thấy sắc nổi lòng tham như thế hết à?
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Chị, anh ấy đối xử với em tốt lắm, lớn hơn em 5 tuổi, biết chăm sóc người lắm. Cách ly nửa tháng, em toàn ở bên nhà anh ấy thôi. Cơm ngày 3 bữa anh ấy nấu, việc nhà cũng không bao giờ để em làm. Lúc bọn em làm việc bận rộn quá không làm được anh ấy cũng chủ động tìm người giúp việc.” Biết chị gái lo lắng cho cô, Sầm Y lên tiếng giải thích.
“Y Y, em đã trưởng thành rồi, em thích là được. Yêu thì cứ yêu, nhưng phải biết vệ mình, đừng để chưa kết hôn mà đã có thai!”
“Có… Có tránh thai…” May là chị gái không gặng hỏi nhiều, Sầm Y thở dài một hơi.
Buổi tối, hai người ngồi trên ghế sô pha em phim, wechat vang lên tiếng báo có tin nhắn mới. Sầm Y cầm di động mở khóa màn hình, là chị gái gửi tin nhắn cho cô.
[Y Y, hai đứa về rồi, chị với anh rể có nói chuyện với nhau một lúc. Anh ấy bảo Tống Khâm là người đàn ông đáng để phó thác cả đời. Anh rể em nhìn người chuẩn lắm, dù sao cũng dốc sức trên thương trường nhiều năm như vậy rồi, gặp biết bao nhiêu loại người. Cậu ta qua cửa của chị rồi, thích thì giữ cho chặt, chị mong cô được hạnh phúc.”
[Anh rể em hiếm khi khen ai nhiều như vậy, nghe mà chị đây còn ghét!!!]
Nhìn tin nhắn chị gái gửi tới, hốc mắt Sầm Y đỏ lên. Cô vẫn luôn biết bản thân mình thật may mắn, bố mẹ rất thương hai chị em cô, chị gái lớn hơn cô 8 tuổi, cũng rất chiều cô. Vậy nên cô mới thành đứa trẻ cứng đầu cứng cổ.
Sau khi tốt nghiệp, bạn bè bên cạnh vẫn bị cha mẹ và người thân giục kết hôn. Chỉ có ba mẹ cô vẫn thường nói với cô, cứ tìm được công việc đi, yêu đương không cần gấp gáp. Duyên phận tới cũng ngăn không được.
“Làm sao vậy?”
“Không có gì… chị gái gửi tin nhắn, bảo anh phải trân trọng em đấy.”
“Thế à?” Người đàn ông cười như không cười nhìn cô.
“Hừ, cô gái xinh đẹp trẻ trung như em đây, rất được nhiều người yêu thích đấy nhé.”
“Đang chê anh già đấy à?” Tống Khâm dở khóc dở cười nhìn cô.
“Hừm… anh lớn hơn em 5 tuổi, 28 rồi á, người sắp 30 đúng thật là…” Sầm Y cố tình kéo dài không nói.
“……”