[free]_tử nhiên

"Chúng ta đi siêu mua chút đồ, về nhà anh nấu cho em ăn!"
 
"Được, đều nghe anh!"
 
Cô cười đến ngọt ngào, làm bộ dáng gà nhỏ nép vào người anh.
 
Lúc về nhà tiện đường ghé vào siêu thị lúc sáng Trần Viễn Sâm đã đi, mua nấm hương, rau xanh, trong nhà còn một ít chân giò xông khói. Giờ này vẫn nên ăn gì nhẹ nhẹ thì tốt hơn, quyết định nấu cho Tử Nhiên mì nước, nấu một tô lớn, hai người chia nhau ăn.
 
Ở cửa siêu thị có quầy bán vật phẩm, bán một ít trang sức nhỏ thông dụng cùng mấy cái hộp đựng nhỏ s̴áng long lanh, lấp lánh mà nữ sinh vô cùng thích. Lúc đi ngang qua quầy vô tình nhìn thấy đồ vật, linh quang chợt lóe, nắm tay Tử Nhiên đi đến đó. Tử Nhiên tò mò hỏi anh muốn mua gì, anh không nói, chỉ đi đến trước vật đó, mở ra nhìn nhìn rồi đem đến quầy tính tiền.
 
Là một hộp trang sức cổ châu Âu thuần bạc, nhìn giống như rương báu.

 
"Cho em sao?" Tử Nhiên hỏi.
 
"Có thể nói vậy!" Anh mù mờ trả lời qua loa.
 
Về nhà, anh ở phòng bếp nấu mỳ, Tử Nhiên đứng bên cạnh, anh không cho cô làm, cô liền ôm lấy thắt lưng anh cùng anh trò chuyện, mỳ nấu xong, múc vào tô lớn, lấy cho Tử Nhiên và anh mỗi người một đôi đũa và một thìa ăn canh.
 
Lấp no bụng, Tử Nhiên lấy quần áo mớᎥ mua sửa sang một chút rồi để vào tủ quần áo, cái váy ngủ chữ V xẻ sâu anh chọn đem giặt phơi ở ban công, tính toán tìm cơ hội mặc cho anh xem.
 
Dù sao Lương Thư Đồng không ở nhà, bọn họ có cả một tuần ở chung. Ngẫm lại bắt đầu từ khi anh cứu cô, bản thân đã thầm mến anh gần hai năm rồi, bây giờ được kết quả thế này khiến trong lòng ngọt ngào không chịu được.

 
Nhìn đến hộp trang sức trên bàn trà, Tử Nhiên cầm lên ước lượng, vì làm bằng bạc nguyên chất nên có chút nặng̝, hoa văn khắc nổi theo phong cách cổ xưa, ở chỗ nắp có yếm khóa, nếu thêm ổ khóa vào thì như rương đựng kho báu.
 
Cô xoay người hỏi Trần Viễn Sâm: "Muốn đựng gì trong này!?"
 
Trần Viễn Sâm cười cười, trở vào phòng ngủ cầm lấy hộp bao cao su vừa mua lúc s̴áng, gỡ bỏ bao bì, đặt từng cái từng cái vào rương, nhưng có vẻ không đủ lấp đầy nó, xem ra còn cần mua thêm mấy hộp nữa về bỏ vào rương kho báu này.
 
"Đem nó đặt trong ngăn kéo đầu tiên ở tủ đầu giường em đi."
 
Nơi nguy hiểm nhất là nơi an toàn nhất, thay vì giấu khắp nơi thì để ở nơi bình thường dễ nhìn thấy nhất, cũng tiện cho anh bất cứ lúc nào đến phòng cô đều có thể yêu cô.
 
Tử Nhiên cầm lấy cái hộp nhìn nhìn, nhất thời xấu hổ đỏ mặt, tuy rằng cô làm ra rất nhiều hành động khiêu khích, đối với mấy thứ này cũng không xa lạ, thế nhưng dù sao cũng là lần đầu tiên ở trước mặt anh cùng nhau nói chuyện giống vợ chồng như vậy.

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận