[free]_tử nhiên

Tử Nhiên nằm trên giường, mái tóc dài xõa tan sau lưng, Trần Viễn Sâm nhìn đến ngây ngốc, cúi người tựa sát vào cổ cô hít thật sâu, khoang mũi tràn ngập hương thơm của cô, mùi hương thanh xuân tươi mát dẫn theo chút hương vị tình dục vừa nãy, thuần khiết cùng mị hoặc dung hòa thành một khiến anh lại xúc độn̴g muốn yêu cô lần nữa.
 
Trần Viễn Sâm tách hai chân Tử Nhiên ra, nhìn hỗn hợp ái dịch chảy ra giữa hai chân cô ánh mắt anh càng tối, hôn lên đùi cô, liếm mút từ ngọn đến gốc, Tử Nhiên sợ ngứa, muốn khép chân lại không cho anh hôn.
 
Trần Viễn Sâm đem chân cô gập trước ngực, nơi tư mật hoàn toàn hiện ra trước mắt anh, nắm côn thịt lại cương cứng nương theo ái dịch hai người vừa lưu lại mãnh tiến vào trong cô.
 
"A..." Tử Nhiên bị côn thịt thô to của cắm vào bên trong hô lên...
 
"Vẫn chặt như vậy, đều đã bị anh đụ nhiều lần như thế, sao vẫn còn chặt vậy chứ..."
 
"Rõ ràng là do anh quá lớn, cắm căng người ta đến khó chịu à!" Cô nhỏ giọng oán giận à.
 
"Nếu không thương em thì nó sẽ lớn vậy sao?" Trần Viễn Sâm cười xấu xa, đỉnh nhập vào tận sâu trong cô.
 
"Cục cưng à, anh muốn động..."
 
"Ưm....ha...ha..." hô hấp Tử Nhiên càng trầm...
 
Trần Viễn Sâm bắt đầu vận độn̴g thắt lưng, đem côn thịt đút vào rồi lại rút ra, tốc độ dần dần nhanh hơn, va chạm lên người Tử Nhiên khiến cặp nhũ của cô không ngừng lay động, Trần Viễn Sâm nhìn vào cảm thấy trong lòng lại tràn đầy trìu mến, đem hai chân cô vòng lấy thắt lưng mình, cúi người ngậm núm ѵú cô, dưới thân thì lại điên cuồng ra sức vận động.
 
Gợi ý mật khẩu chương 25: Mật khẩu giống chương 23 nhé
 
"A... Viễn Sâm, người ta bị anh làm hỏng mất!"
 
Tử Nhiên có chút khó hiểu nổi, anh điên cuồng nhưng lại luyến tiếc tuyệt dục vọng của anh, cô ôm lấy đầu anh ấn vào ngực mình, đưa đầu vú bên trái nhét vào miệng anh, hai chân siết chặt khiến anh cắm vào sâu hơn nữa.
 
Trần Viễn Sâm thích nhất khi hai người giao hợp cố ý tạo ra tiếng nước "Bạch bạch".
 
Dạo trước, lúc nửa đêm vụng trộm yêu cô đều phải cố kỵ trong nhà còn có Lương Thư Đồng, chỉ có thể giấu hết vào trong chăn. Tử Nhiên cắn môi không dám phát ra tiếng rên rỉ, trong phòng chỉ có tiếng hô hấp cùng âm thanh rì rì phát ra.
 
Mỗi lần như vậy anh đều cảm thấy mình ủy khuất Tử Nhiên, rõ ràng yêu cô như thế nhưng lại chỉ có thể ở trong phòng vụng trộm thương cô, cô ngay cả tiếng ngâm cũng kìm nén không hé môi, bộ dáng ẩn nhẫn khiến anh đau lòng vô cùng.
 
Bây giờ ở nhà chỉ có hai người bọn họ, anh đương nhiên muốn không cố kỵ mà yêu cô, muốn yêu cô bao nhiêu tùy thích, Tử Nhiên bị anh cắm vào không ngừng mà rên ɾỉ...
 
"Viễn Sâm... Viễn Sâm... Em muốn đến..." Cô bám vào vai anh, khát khao càng nhiều.
 
Trần Viễn Sâm cũng cảm nhận chính mình sắp bắn, ôm eo cô, ngậm mút đầu lưỡi cô, bên dưới càng ra vào mạnh hơn, Tử Nhiên xoắn chặt khiến anh nhanh bùng nổ, đem tất cả âm thanh trong miệng cô nuốt vào miệng mình, đem tất cả tinh hoa đều bắn cho cô.
 
Cao trào qua đi, hô hấp dần bình ổn, hoa huyệt của Tử Nhiên vẫn còn co rút theo nhịp, Trần Viễn Sâm hưởng thụ co rút của cô, nam tính mềm xuống vốn thuận đường trượt ra nhưng lại bị Tử Nhiên ôm siết gắt gao không cho anh rời ra, cô sợ nếu lui ra thì tinh dịch của anh lưu trong người cô cũng sẽ chảy ra theo, lãng phí tinh dịch của anh như thế rất đáng tiếc, cô muốn chúng ở lại bên trong lâu hơn một chút.
 
"Đừng đi!"
 
"Em không sợ anh lại muốn nữa a?" Trần Viễn Sâm hỏi nhỏ bên tai cô.
 
"Muốn thì làm, dù cũng đều là của anh..."

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui