"Anh không đi làm sao??"
"Tối nay đi, dù sao cũng trễ rồi, ông chủ có quyền đi muộn."
"Em phải làm sao, không muốn ở nhà một mình..."
Trần Viễn Sâm nhẹ mổ môi cô, "Vậy đi cùng anh!!"
"Vângg!!" Cô thích nhất ở chung một chỗ với anh.
....
Trần Viễn Sâm lái xe, Tử Nhiên tựa vào trên vai anh, lúc trước vị trí này thuộc về Lương Thư Đồng, không phải bởi vì cô thường ngồi đó, mà vì khi đó cô là người vợ hợp pháp trên pháp lý của Trần Viễn Sâm. Mà bây giờ, nam nhân bên cạnh hoàn toàn tuộc về cô. Tử Nhiên đột nhiên ngẩng đầu hôn lên gò má Trần Viễn Sâm, anh khó hiểu quay đầu nhìn cô.
"Không có gì, chỉ là muốn hôn anh thôi!!"
"Lại đến cái nữa!" Anh quay đầu hôn trả lại.
"Chuyên tâm lái xe!!"
Tử Nhiên lấy tay đầy đầu anh ra chỗ khác, tay cũng không thu về mà hướng đến hạ thân của anh, trận hôn môi kịch liệt khi ra cửa đã cho cô biết người đàn ông này có bao nhiêu muốn cô, lại chỉ có thể cố kỵ đêm qua cùng sáng nay anh đã muốn cô quá nhiều, sợ cô mệt mớᎥ phải đè nén bản thân.
Bàn tay bé nhỏ của Tử Nhiên vuốt ve theo hình dáng nơi đang căng phồng, dùng ánh mắt câu dẫn anh, Trần Viễn Sâm thở dài...
"Bảo bối, em cứ như thế anh không có cách nào chuyên tâm lái xe!!"
"Đừng để ý em a, anh lo lái xe của anh đi ~~"
Vừa nói, cô vừa kéo khóa, tay chui vào trong lôi người anh em đang trương phồng của anh ra ngoài. Nắm trong tay, khuấy động lên xuống, thỉnh thoảng vươn lưỡi liếm quy đầu, hôn hôn thân gậy, cho dù không tiến vào miệng cũng đủ làm anh thoài mái, Trần Viễn Sâm ác ý phanh nhẹ xe, khiến cho dương ѵật của mình chui vào miệng Tử Nhiên. Cô bất mãn ngẩng đầu nhìn anh, Trần Viễn Sâm trên mặt tươi cười như mèo trộm được thịt. Cô đơn giản đem dục vọng của anh thả về chỗ cũ.
"Vợ à... Đừng vậy mà, là em chọc anh trước ~~"
"Em sợ gây trở ngại anh lái xe nha ~~"
"Vậy chứ vừa nãy là gì?"
"À... Là khúc nhạc đệm chờ đèn đỏ cho anh a..." Cô tinh nghịch nháy mắt.
Đến công ty, trước khi vào văn phòng Trần Viễn Sâm dặn thư ký trong vòng một tiếng không cần tìm anh.
Tiến vào văn phòng anh liền khóa trái cửa, đem Tử Nhiên đặt lên cửa, mãnh liệt hôn cô. Trần Viễn Sâm đem đầu lưỡi cô kéo đến trong miệng mình, hung hăng hút duyện, trả thù lúc nãy cô khiến anh thiếu chút nữa dục hỏa đốt người, Tử Nhiên vươn tay vòng qua cổ anh, mỗi một lần hô hấp đều hòa lẫn hương vị của anh.
Trần Viễn Sâm hút đau cô, Tử Nhiên phát ra thanh âm nhẹ chống cự, anh mớᎥ buông tha cô. Đầu anh chôn ở cổ cô, liếm hôn cổ cô, tay thuần thục cởi quần cô, kéo xuống quần lót, bản thân cũng tự cởi, kéo dục vọng của mình ra.
"Chúng ta còn chưa thử qua tư thế này, bảo bối!!"
Vừa nói hai tay dùng lực đem hai đùi cô đặt trên khuỷu tay, nâng cô lên, đặt lên cửa. Tử Nhiên mất thăng bằng chỉ có thể dựa vào anh, hai tay ôm chặt anh.
Dương ѵật Trần Viễn Sâm đã dâng trào căng cứng, không cần dùng tay giúp dò đường, anh cứ thế dùng hai cánh tay mình tách hai chân cô ra, đâm phân thân thô to tiến vảo mật động lúc nào cũng khiến anh mất hồn không thôi, bọn họ như một đôi trời sinh, sinh ra để kết hợp với nhau.
Anh cúi người hôn cô, côn thịt tùy ý ra vào, hoa huyệt của cô đã tràn lan xuân thủy, gậy nóng thô to cứ thế tiến vào, tuy rằng đã hưởng qua rất nhiều lần, cô vẫn không nhịn được muốn khen ngợi anh.
"Thật thô a~~ Rất trướng... Ông xã... ~~!!!"
"Là phía dưới em quá chặt cưng à!!"
Anh cứ vậy để cô ngậm lấy mình, không vội vã trừu sáp. Đến khi hôn đủ mớᎥ cùng cô trán kề trán, hạ thân bắt đầu phát động, từng cú từng cú đỉnh vào tận sâu trong cô, tư thế này càng khiến quy đầu dội vào nơi sâu nhất của cô, chưa sáp vài cái cô đã không còn khí lực, thở hổn hển, Tử Nhiên có chút sợ hãi, mở miệng thấp giọng …
"Ông xã, đừng làm ở chỗ này được không ~~~ Thả em xuống đi!!"
Trần Viễn Sâm nhìn cô thật sự mệt mỏi, tối qua cùng sáng nay đều bị anh giằng co một hồi lâu, có chút đau lòng hôn trán cô, giữ tư thế đó bế cô đi đến bàn làm việc, đặt cô nằm trên bàn.
Kỳ thật dục vọng tích trữ mấy ngày qua cơ hồ đêm qua đã thư giải gần hết, anh cũng không phải quá nhu cầu, chẳng qua chỉ là nhịn không được từng giây từng phút đều muốn chiếm giữ cô, bản thân đã không thể khống chế được ý niệm đó, thời thời khắc khắc đều làm không được, cứ có cơ hội là anh chỉ muốn giữ lấy cô, mà anh cũng không cố ý ẩn nhẫn bản thân, dù sao cô vợ nhỏ dưới thân cũng rất thích được anh yêu thương như vậy.