Dưới lầu truyền đến tiếng động cơ quen thuộc, âm thanh càng ngày càng gần, cô đã có thể thông qua âm thanh mà xác định có phải anh về nhà hay không.
Đây cũng không phải lần đầu tiên, hai lần trước cô cố ý mặc áo ngủ nhỏ đầy quyến rũ lộ ra vóc dáng cô đến trước mặt anh lắc lư, lúc ấy anh đem áo khoác tây trang cởi ra phủ lên người cô, còn dặn dò nói: “Đã đầu xuân rồi, buổi tối gần đây có hơi lạnh.” Cô hàm hồ trả lời lấy lệ.
Lần này cô cố ý canh thời gian vừa tắm xong, trên người chỉ che một cái khăn tắm, lộ ra bờ vai thanh tú cùng với hai chân trắng noãn, trên mặt bị nhiệt độ trong phòng tắm hun đến phấn hồng, tóc mai mai hai bên rơi tự do kéo dài đến xương quai xanh, kiều diễm không nói nên lời!
Trần Viễn Sâm vừa vào cửa liền thấy Tử Nhiên từ trong phòng tắm đi ra, nhìn thấy bộ dạng cô, anh nhất thời sửng sốt thất thần. Luvevaland chấm co. Tử Nhiên của anh rất đẹp, từ nhỏ bạn bè người quen đều ca ngợi không dứt. Nhưng là Tử Nhiên như thế này khiến anh một trận kinh diễm.
Trong lòng không tự chủ được nắm thật chặt, những lời muốn nói treo nơi khóe miệng rồi lại không phát ra âm thanh. Thật sự đã lớn rồi, qua mấy tháng nữa sẽ mười tám tuổi rồi, là cô gái lớn rồi. Chỉ một cái chớp mắt thôi anh lại không muốn nhìn thấy Tử Nhiên lúc này.
“Còn chưa ngủ?” Anh một bên ngồi xuống cởi giày vừa nói.
“Vâng, vừa mới tắm xong, khát nước nên ra ngoài uống. Luvevaland chấm co. Người ăn cơm chưa? Mẹ ngủ rồi, con làm một ít đồ ăn cho người.” Cô biết anh xã giao bên ngoài thật chỉ là uống rượu thôi sao có thể ăn được gì, cho nên mới thường quấn lấy anh để anh ít ở bên ngoài xã giao mà tận lực đúng giờ về nhà ăn cơm tối.
“Ba ở bên ngoài cùng mấy người chú Diệp ăn rồi. Con ngủ sớm một chút, ngày mai còn đi học đó.”
“Vâng, ngủ ngon!”
“Ừ, con ngủ ngon!”
Cũng không biết bắt đầu từ lúc nào, Tử Nhiên đã không còn gọi anh là ba nữa rồi, lúc mới phát hiện anh còn vì thế mà có chút mất mát nho nhỏ, nhưng rồi lại thấy Tử Nhiên không vì thế mà cha con bất hòa, vẫn hiểu ý như xưa, chẳng qua vấn đề xưng hô tùy theo cô đi, giống như mấy gia đình nước ngoài, Luvevaland chấm co, con cái có thể gọi thẳng tên cha mẹ.
Anh sao có thể hiểu được tình cảm phức tạp trong long Tử Nhiên. Cô yêu Trần Viễn Sâm, sao còn có thể đem tiếng “Ba” này gọi ra miệng được nữa.
Đây là bước đầu tiên của cô, không gọi anh là baba, cô muốn đem anh trở thành một nam nhân bình thường rồi mới có thể tiến hành động tác tiếp theo.
Đạt được mục đích, cô thấy được, trong mắt anh lóe lên kinh diễm cùng một tia sát ý loáng qua, không thể nhầm. Luvevaland chấm co. Cô chỉ cần chậm rãi đợi thời cơ kéo anh cùng rơi xuống mà thôi!