Trước khi, mỗi lần làm tình với bạn trai, bọn họ lúc nào cũng dịu dàng ôn hòa. Chưa bao giờ cô nói đau mà bọn họ không dừng lại an ủi cô cả.
Hiện giờ, Tạ Thịnh Tín đã khiến cô thất vọng rồi.
Rồi lại đến Hứa Huyền phát tiết dục vọng nữa. Anh thực sự xem cô là một con búp bê tình dục sao?
“Dừng lại đi, mình không thích. Huhuhu…”
Thị Nhận Chi vẫn úp mặt vào tay mà khóc, mắt mũi đỏ lên như con thỏ.
"..."
Hứa Huyền ngừng động tác.
Anh rút ngón tay ra, quả nhiên, tiểu huyệt cũng không còn chảy ra dâm thủy nữa. Cô thực sự cảm thấy khó chịu rồi.
Nước mắt lăn xuống liên tiếp trên gối, cô nghiêng mặt về một phía, không muốn nhìn anh nữa.
Hứa Huyền bối rối. Trong phòng chỉ còn âm thanh nức nở nghẹn ngào của Thị Nhận Chi.
Anh trầm tư thở dài, ôm lấy ngườι Thị Nhận Chi.
“Đừng khóc nữa, nghe đau đầu lắm.”
“Hừ, cậu bắt nạt mình, mình ghét cậu lắm!”
Thị Nhận Chi đâu có dễ dụ. Chỉ cần bên dưới còn đau nhức, cô sẽ không ngừng nói ghét anh.
“Được rồi, hận so với yêu thì còn khắc cốt ghi tâm hơn.” Hứa Huyền thở dài, “Đừng khóc nữa, anh giúp em đi tắm nhé. Khóc trong phòng tắm thiếu oxi lắm đó.”
Hả?
Anh sẽ giúp cô tắm rửa sao?
Thị Nhận Chi ngừng lại, quên cả khóc.
"Đầu đau quá..."
Cô xoa xoa hai bên thái dương, khóc đến nhức cả đầu rồi. Mà Thị Nhận Chi cũng đâu có muốn khóc, chỉ là không biết sao không kiềm chế được thôi.
Mắt cô đỏ lên nhìn thấy thương, Hứa Huyền bảo: “Ai bảo em cật lực thế làm gì?”
“Buồn cũng không được khóc nữa sao??”
Thị Nhận Chi đã nhức đầu rồi, còn nghe mấy lời này, máu lại dồn lên não. Thật muốn đánh cho một phát.
“Ah.” Hứa Huyền nhẹ giọng cười, “Giận rồi à? Không khóc nữa đúng không?”
“Ai thèm khóc vì cậu?” Thị Nhận Chi nhếch môi.
Ánh mắt Hứa Huyền hơi rung độn̴g, “Cũng tốt, anh cũng không muốn em phải khóc.”
Anh vươn tay ôm Thị Nhận Chi, để cho cô nằm trọn trong ngực rồi ôm đến phòng tắm.
Hứa Huyền chính là con đại gia chính hiệu. Ở khu Manhattan đắt đỏ không nói, mà nhà anh còn siêu rộng nữa. Trong phòng tắm có bồn massage nước ấm, còn biết tự động thay nước nữa.
Bồn tắm rộng như một cái giường đơn, nằm giữa phòng tắm, căn phòng còn to gấp đôi phòng trọ hồi trước của cô. Thật ghét bọn người g͙iàu quá! Bên trong nội thất cũng rất tinh xảo tiện nghi, có ngồi trong này mà tắm 2, 3 tiếng chắc cũng được.
Đầu tiên, Thị Nhận Chi được ngâm mình trong bồn tắm đã đầy bọt. Sau đó, Hứa Huyền thấy cô ngồi nghịch bong bóng hơi lâu bèn xông vào, chui vào trong bồn, bắt đầu đè cô ra đụ.
Mỗi lần đâm vào, bong bóng sẽ tan đi một chút. Bọn họ ở trong đám bong bóng mà điên loan đảo phượng đến chết đi sống lại.
Sau này, Thị Nhận Chi không dám ở trong nhà tắm mà nghịch bong bóng như vậy nữa. Cô thấy như vậy thì chút nữa đi trong phòng tắm sẽ dễ bị trượt ͼhân.
Hơn nữa, Hứa Huyền điên lắm! Làm đến hưng phấn rồi thì ai cũng không cản được. Anh chỉ cần sự kích thích, không quan tâm đến sự an toàn!