Quay lưng về phía La Diệc Sâm, Thị Nhận Chi cắn môi lo lắng, căng thẳng cảm nhận nhiệt độ ngọn nến đang tiến gần da thịt. Cô có thể cảm nhậ̵n hơi nóng lan tỏa qua không khí chạm đến da mình.
"Tách. Tách. Tách."
Trong giây lát, những giọt sáp nến bắt đầu nhỏ xuống liên tiếp.
Những giọt sáp trượt xuống không thể cưỡng lại trên làn da trắng mịn của cô, để lại dấu vết sâu hoắm.
Tức thì, cảm giác nóng ấm đâm vào da thịt cô, kèm theo một mùi hương nhẹ phảng phất.
"Ư..."
Thị Nhận Chi cảm thấy đau rát, không kìm được mà kêu lên.
Lần đầu bị nhỏ sáp nóng, cô cảm thấy có chút đau đớn, nh̵ưng khi sáp dần nguội, cơn đau chuyển thành cảm giác ấm áp kỳ lạ và… thoải mái.
Cô có thể cảm hơi nóng từ vệt sáp thấm sâu vào da thịt, đốt cháy từng phần da thịt.
Cơn nóng rát nhẹ nhàng dường như đem lại sự dịu dàng thư thái, giải tỏa căng thẳng trong cơ thể.
Ban đầu, những giọt sáp vẫn rất nóng, sôi sục nhiệt lượng, theo thời gian, chúng dần đông cứng lại.
Trong giây phút đó, sáp nến mất đi hơi ấm, trở nên lạnh lẽo và cứng rắn, rơi xuống da cô, đứng im bất độn̴g, tạo thànᏂ khối nhỏ cứng như thời gian bị đóng băng.
Mặc dù sáp đã đông cứng nh̵ưng làn da non mởn xinh đẹp bên dưới vẫn rất tươi sống.
Đúng là tươi mơn mởn.
La Diệc Sâm thở dài, rồi di chuyển ngọn nến, dừng lại trên hõm eo cô.
"Ư… ha…ha..."
Một giọt, hai giọt... sáp nhỏ xuống hõm eo cô, hai hõm nhỏ gợi cảm tiếp nhậ̵n sáp như hai dòng suối đối xứng.
"Thật đẹp!”
Hứa Huyền ở bên cạnh dường như rất hài lòng với bức tranh cơ thể cô tạo nên, anh nhìn chằm chằm, như мuốn ghi khoảnh khắc này.
Mặc dù mỗi lần sáp nhỏ xuống da, Thị Nhận Chi đều cảm thấy hơi rát, nh̵ưng kích thích nhiệt dịu nhẹ lại đem đến cảm giác khoan khoái và thỏa mãn lạ lùng.
Ngọn lửa càng cháy ma͙nh, thỉnh thoảng tiếng nổ tí tách của tim nến vang lên, sáp cũng rơi nhanh và dày đặc hơn.
Với số lần tăng dần, cơ thể Thị Nhận Chi dần quen với cảm giác bỏng rát và dòng thời gian từ nóng chuyển sang lạnh của sáp nến.
Không khí xung quanh ngọn nến sưởi ấm làn da cô, theo khói và chạm tới lớp biểu bì, rồi lan tỏa sâu vào lớp hạ bì, kích thích dây thần kinh.
Dần dần, cơ thể Thị Nhận Chi chìm vào cảm giác thoải mái, như thủy triều, như điện giật.
Cô nhẹ nhàng nhắm mắt, điều chỉnh nhịp thở, trong không khí là hương nến thơm ngát.
Mùi thơm quá, lúc sáp rơi xuống nóng quá... lạ lẫm quá.
Mùi hương khiến tinh thần cô thư giãn, nhưng ý nghĩ không biết lúc nào sáp nến sẽ nhỏ xuống lại khiến thần kinh cô căng thẳng.
Nhưng mỗi khi sáp nến nhỏ xuống, cô lại lập tức h̵ưởng thụ cảm giác mà nó mang lại, cơ thể bị đốt nóng lên thực sự rất tuyệt vời.
“Tôi đã nghĩ là sẽ rất đau.” Thị Nhận Chi thấp giọng nói, ngữ điệu hơi khiêu khích gợi dục, “Nhưng mà hình như cũng chỉ giống như châm cứu bằng ngải cứu!”
La Diệc Sâm nghe mà dở khóc dở cười, “Hài hước quá, em thú vị đấy.”
Anh cũng là lần đầu tiên nghe có ngườι ví chuyện tra tấn sáp nến với cứu ngải.
“Vậy thêm chút kích thích nhé.”