[full_free]_anh ấy thích nhìn tôi và người đàn ông khác

Thị Nhận Chi mở to mắt: 10 nghìn đô?! Hoàn toàn có thể bao trọn tiền ăn ở của cô trong năm cuối ở trường rồi.
 
Đúng vậy, phản ứng đầu tiên của cô không phải "Bảo tôi ngủ với bố anh, anh có điên không?", mà là: "10 nghìn đô thì tôi có thể yên tâm học hành hơn".
 
Cô do dự.
 
Thấy Thị Nhận Chi cúi mặt im lặng, khóe miệng Hứa Huyền nhếch lên một nụ cười lạnh lùng, ánh mắt thoáng chút khinh bỉ, khiến cô không thể nắm bắt được ý định thật sự của anh, không biết anh đang chế nhạo cô tham tiền hay tự chế nhạo bản thân mình vì đã thử lòng cô.
 
Khuôn mặt đẹp đẽ của anh dường như bị bao phủ bởi một lớp bóng tối, lớp bóng tối này khiến anh nên bí ẩn hơn, khiến Thị Nhận Chi không tự chủ được mà nhìn chằm chằm vào anh.
 
Sự do dự đã là sự phản bội đối với anh - cô đã chọn tiền, chứ không phải con người anh.
 
Phải biết trước mới đúng. Anh cần gì phải thử thách... chỉ khiến anh thêm phiền lòng.
 
Hứa Huyền xoa mặt, lấy lại vẻ lãnh đạm, gọi lại cho số điện thoại đã gọi đến vô số cuộc nhỡ, không chờ người kia nói lời chào hỏi.
 
"Tối nay, ăn tối cùng nhau đi. Tôi muốn giới thiệu bạn gái cho bố."

 
Hứa Huyền nói xong địa chỉ và thời gian rồi cúp máy.
 
Anh liếc nhìn Thị Nhận Chi với vẻ mặt phức tạp và thất vọng.
 
Anh thất vọng cái gì chứ?
 
Hứa Huyền thầm nghĩ: Chỉ cần cô do dự im lặng trong giây phút trước điều kiện đó, cô đã có lựa chọn của mình rồi, phải không?
 
Anh chỉ có thể dùng tiền để buộc cô ở lại.
 
...
 
Cha ruột của Hứa Huyền là một người đàn ông da trắng khoảng 40 tuổi, tóc đen mắt xanh, tên là Richard.
 
Trong bữa tối, trước lời khen ngoại hình của Thị Nhận Chi dành cho Richard, ông trả lời rằng ông còn từng làm người mẫu khi còn trẻ.

 
Hứa Huyền cười lạnh, nói khẽ: “Có lẽ đó là lý do mẹ anh nhắm vào ông ta, phải đảm bảo gen ngoại hình tốt cho hậu duệ sau này chứ.”
 
Câu này nói bằng tiếng Trung, Richard không hiểu, còn Thị Nhận Chi thì cảm thấy khó xử.
 
Thời gian không xóa mờ đi vẻ đẹp của người đàn ông trung niên, Richard vẫn trông như ngườι ở độ tuổi 30, trưởng thành và quyến rũ. Cơ thể rắn chắc, toàn thân toả ra sức hấp dẫn cổ điển, nụ cười làm lộ ra hàm răng trắng đều, chiếc răng khểnh nhỏ khiến ông trông còn trẻ trung hơn.
 
...Và bây giờ, trong căn hộ của Hứa Huyền và cô, Richard bị còng tay về phía sau, bị còng vào ghế, bất tỉnh nhân sự.
 
Tối đó lúc ăn cơm, Hứa Huyền đã lợi dụng lúc Richard đi nhà vệ sinh, dùng muỗng nghiền thuốc ở bát súp nấm của bố anh thành bột, trộn vào.
 
Thuốc an thần, khiến ông ta không thể kháng cự.
 
Thuốc kích dục, khiến ông ta cương cứng.
 
Thị Nhận Chi chứng kiến toàn bộ quá trình Hứa Huyền bỏ thuốc, cô chỉ lặng lẽ nhìn, cảm thấy sợ hãi trước tâm lý biến thái và méo mó của Hứa Huyền, trong lòng cũng có một luồng cảm xúc phức tạp và bứt rứt.
 
Nhưng giờ thì không thể trốn tránh được nữa. Cho dù là Richard, Hứa Huyền, hay chính cô.
 
Trò chơi vẫn phải tiếp tục.

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận