[full_free]_anh ấy thích nhìn tôi và người đàn ông khác

Lúc này, Hứa Huyền giống một đứa trẻ, nép trong vòng tay của Thị Nhận Chi.
 
Anh vẫn cứng rắn, không muốn cô nhìn rõ sắc mặt, không muốn lộ ra biểu cảm yếu đuối.
 
Cô chỉ có thể cảm nhận được nước mắt của anh.
 
Hứa Huyền mong muốn gì nhỉ?
 
"Còn có em ở đây mà. Em ở đây cùng anh." Thị Nhận Chi vuốt tóc anh, dịu dàng nói, "Anh thể dựa vào em."
 
Thị Nhận Chi không biết điều này có được xem là một lời hứa hẹn nào đó k͙hông, hay chỉ đơn thuần là an ủi về mặt tình cảm.
 
-
 
Mùa hè chỉ còn một tuần nữa thôi là kết thúc, điều này có nghĩa là kỳ thực tập hè của Thị Nhận Chi sắp kết thúc.
 
Đồng thời, điều này cũng có nghĩa là Thị Nhận Chi sắp phải rời New York, quay lại trường.

 
Nhớ lại, Thị Nhận Chi cảm thấy những tháng vừa qua như một giấc mơ.
 
Lúc đầu cô vẫn nghèo túng, phải tiết kiệm từng đồng, có nguy cơ buộc phải nghỉ học, không ngờ bây giờ đã nộp xong học phí, có thể tiếp tục đi học, thậm chí còn dành dụm được một ít tiền, chỉ cần tiết kiệm một chút thì cô sẽ không có vấn đề gì về tài chính cho đến khi tốt nghiệp.
 
Trong tuần cuối cùng của kỳ thực tập sắp kết thúc, Thị Nhận Chi nhận được lời mời làm việc chính thức từ công ty thực tập sau khi cô tốt nghiệp.
 
Thị Nhận Chi vô cùng vui sướng, việc đầu tiên cô làm là chia sẻ tin vui này với người hướng dẫn của mình trong công ty.
 
Cô biết chắc chắn là nhờ người hướng dẫn nói tốt cho cô với sếp, cô mới có thể trở thànᏂ một trong những ngườι may mắn nhậ̵n được lời mời làm việc chính thức.
 
"Em rất chăm chỉ và thông minh, rất phù hợp với công việc này, mặc dù em mới làm ở đây hai tháng, nhưng đã nắm bắt công việc rất nhanh."
 
"...Tôi chỉ làm báo cáo thực tế về em cho sếp mà thôi. Đây là việc cuối cùng tôi làm cho em trước khi nghỉ việc."
 
Tiết Hạo Dương, người hướng dẫn cho cô suốt thời gian thực tập, vì hắn là ngườι Đài Loan nên nói chuyện với cô tiếng Quan thoại, giọng điệu dịu dàng mà cô thích.
 
Đôi mắt nâu của hắn lấp lánh nụ cười sau gọng kính đen, hắn cũng vui vì thành tích của cô.
 
Tuổi của Tiết Hạo Dương khoảng xấp xỉ 30, lớn hơn cô một chút.
 
Hắn cũng là du học sinh tại Mỹ rồi lấy bằng thạc sĩ, sau khi tốt nghiệp, hắn ở lại làm việc tại Mỹ.
 
Hắn đeo một cặp kính đen, trông có vẻ trí thức, toát lên khí chất của dân khoa học kỹ thuật.
 
Nét mặt hắn rắn rỏi, cương nghị, nam tính. Hắn cao ráo, cơ bắp săn chắc, mặc một chiếc sơ mi đen đơn giản nhưng không kém phần thời trang, ngực rộng và vai rộng nổi bật. Giọng nói của hắn trầm ấm, khiến Thị Nhận Chi nghe mà muốn tan chảy.
 
"Cảm ơn Hạo Dương!... Vậy sau này anh sẽ đi đâu?"

 
Cô gọi tên riêng của hắn như thế vì lần gặp đầu tiên, Tiết Hạo Dương đã thân thiện bảo cô, "Gọi tôi là Hạo Dương cũng được, tôi cũng không lớn hơn em nhiều".
 
Thị Nhận Chi hỏi vậy vì cô biết một trong những lý do cô nhậ̵n được lời mời làm việc chính thức là do Tiết Hạo Dương sắp nghỉ việc, nên vị trí tương đương bị trống, cộng với việc Tiết Hạo Dương đánh giá cao kì thực tập của cô, nên cô được chọn.
 
Giọng cô thoáng buồn. Thế là khi quay lại đây làm việc sau tốt nghiệp, cô sẽ không gặp lại Tiết Hạo Dương nữa.
 
Tiết Hạo Dương là người đáng tin cậy và kiên nhẫn, cô rất vui vẻ và đầy động lực trong những tháng ở đây, một phần lớn là nhờ Tiết Hạo Dương liên tục độn̴g viên cô và dạy cô rất nhiều điều.
 
Chàng trai đẹp trai và chăm chỉ đến thế, cô nhất định không thể thua!
 
"Vẫn ở Phố Wall thôi, chỉ là không còn ở công ty này nữa."
 
Anh nói tên một quỹ ngân sách cũng thuộc top đầu khác.
 
Đôi mắt Thị Nhận Chi liền sáng bừng lên: "Wow! Giỏi quá! Hạo Dương, anh được ngườι ta mời chào à?"
 
Thấy vẻ ngưỡng mộ thẳng thắn của cô, Tiết Hạo Dương thấy dễ thương quá, hắn mỉm cười, khóe nhếch lên cười, nói: "Cũng thể nói vậy."
 
"Chắc chắn sẽ có rất nhiều tiền đúng không!" Đôi mắt Thị Nhận Chi lấp lánh.

 
Thấy cô nhìn với vẻ tôn sùng, Tiết Hạo Dương khẽ cười thànᏂ tiếng.
 
"Em hãy về trường học tập chăm chỉ, tốt nghiệp ra làm việc chăm chỉ, em cũng sẽ có rất nhiều tiền thôi."
 
Hạo Dương khích lệ cô, giọng điệu ấm áp.
 
"Tối nay tôi mời em ăn cơm. Hôm nay em nghỉ việc, tôi cũng nghỉ việc."
 
Tiết Hạo Dương cười đề nghị, giống như một lời mời ăn liên hoan chia tay bình thường.
 
"Được đó!" Thị Nhận Chi gật đầu đồng ý mà không do dự.
 
Cô mỉm cười với Tiết Hạo Dương, đồng thời nắm chặt điện thoại trong túi.

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận