[full_free]_đoạt trúc mã

Chu Thấm Nhiên biết, nếu đổi lại mình là mẫu thân Dư Tu Bách, khi biết những chuyện xảy ra giữa mẫu thân nàng và đại tướng quân, đã thế còn có mối hôn ước giữa nàng và Dư Tu Bách, dĩ nhiên cũng sẽ không thích nàng, ngược lại sẽ cực kì chán ghét nàng ta.
 
Huống chi chính nàng ta còn không biết đủ, vẫn luôn nghĩ cách phải gả cho nhi tử của bà ấy, hôm nay thậm chí còn liên hợp với trượng phu của bà, làm ra chuyện như vậy ......
 
Hai bên đều trầm mặc, không nói lời nào.
 
“Mẫu thân ...... " Dư Tu Bách trong mắt hàm chứa lo lắng.
 
Hôm nay mẫu thân vừa mới nói cho hắn biết, phụ thân tự tay viết thư từ hôn giao lại cho mẫu thân, bất quá một hai canh giờ, vì để ngừa vạn nhất, lại đã xảy ra chuyện như vậy, phụ thân thật coi mẫu thân như ngốc tử mà chơi đùa.
 
Mấy ngày này bà ấy thật vất vả nghĩ thoáng chút, hiện tại ..
 
"Không cần lo lắng cho ta, ta chịu nổi.”
 
Vi Lệ Hoa đối với Dư Tu Bách miễn cưỡng tươi cười, nói thật, hôm nay chạng vạng lúc bà bà triệu tập bà và trượng phu, bà cũng không dám tin, ông ta có thể dễ dàng khuất phục như vậy,
còn dễ dàng đưa tới tay mình thư từ hôn do chính tay ông ta viết.

 
....
 
Vi Lệ Hoa tin bà bà có thể bức hắn đưa ra hứa hẹn ngoài miệng, thư từ hôn với bà mà nói chỉ là kinh hỉ ngoài ý muốn, bà cũng xác thật không hề nghĩ đến, gặp được "chuyện vui ngoài ý muốn" vỏ bọc đường bên trong chứa đầy thạch tín, thế nhưng là cái dạng này.
 
Hắn đây là muốn bức con trai của bà tới mà nát tan trái tim của bà!
 
Tình cảm phu thê hơn hai mươi năm, hắn chính là như vậy đối xử với mình, một chút đều không niệm tình cũ, trở mặt không nhận người.
 
Vi Lệ Hoa vốn dĩ cho rằng tâm nàng đối với hắn đã chết, không bao giờ có thể càng lạnh nhạt hơn, nhưng là, vào buổi tối này, chính mắt nhìn thấy, bà phát hiện tâm bà còn có thể càng trầm trọng, càng lãnh đạm.
 
“Buổi tối hôm nay, ta sẽ không làm khó dễ ngươi, nhưng về sau nếu lại đến ta cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi."
 
Vi Lệ Hoa không định tự mình động thủ đối phó nàng ta, chỉ ô uế tay mình.
 
Bà ấy đã sớm biết rằng tiểu cô nương Nguyên Sắt Sắt thích nhi tử nhà mình, tiểu cô nương hắn là cũng biết nhi tử của bà ấy lúc trước từng thích Chu Thấm Nhiên.
 
Bởi vì quan hệ với Dư thúc, bà đã phó thác huynh trưởng nàng hỏi thăm một chút chuyện về Chu gia, biết Chu gia hiện giờ gặp khốn cảnh, lại nhớ tới lúc trước đã từng đề cập, lúc nhi tử và Chu Thấm Nhiên cùng nhau dự tiệc của An Vương, lúc ấy tiểu cô nương nói đến Chu Thấm Nhiên cùng An Vương là lúc ngữ khí khó nén được kì lạ.
 
Lại biết hiện giờ là có người đứng phía sau muốn sửa trị Công Bộ, Vi Lệ Hoa sao còn không rõ.
 
Mặc dù nàng ta hôm nay bởi vì do dự, chậm chạp không làm đến bước cuối cùng, nhưng nàng ta là đồng mưu với Dư thúc! Là muốn bức bách mẫu tử bọn họ làm ác nhân! Bà đã làm gì thì bản thân phải suy nghĩ kỹ rồi mới làm!
 
Vi Lệ Hoa trước để người dẫn theo Chu Thấm Nhiên đi thư phòng Dư thúc, còn để người thỉnh Dư lão phu nhân lúc này đã nghỉ ngơi tới.
 
Tận dụng thời cơ mình bị trượng phu hạ một kích thật mạnh, bà cũng muốn có thể nhân cơ hội này phân rõ giới hạn.

 
Bà biết Dư thúc không ngủ, hắn không tận mắt nhìn thấy mục đích của hắn đạt thành, không chính mắt nhìn thấy không ai dám phản kháng hắn, thì làm sao có thể ngủ được!
 
Tướng quân phủ đêm khuya không khí cũng không kịch liệt giống như tưởng tượng của Chu Thấm Nhiên.
 
Toàn bộ quá trình thậm chí có thể nói là thực bình tĩnh, mấy người Dư gia đều không có người nào cuồng loạn.
 
Ít nhất sau khi nàng ta phát huy hết tác dụng rồi bị đưa đi, đều không nghe thấy bất luận một câu gì có thể xưng là thanh âm ầm ĩ.

 
Phu thê hai người lần này là thật sự hoàn toàn trở mặt thành thù, trước chỉ là lãnh đạm, hiện giờ lại là thật sự gặp nhau sinh oán, tương kiến sinh thù.
 
Một khắc Dư lão phu nhân nhìn thấy Chu Thấm Nhiên kia, phảng phất bỗng nhiên già đi vài tuổi, nhắm mắt lại nói: "Chuyện giữa hai phu thê các ngươi lão bà ta buông tay mặc kệ."
 
Vi Lệ Hoa nhận được những lời này, rốt cuộc lộ ra một mặt cường thế của mình, nói đến nam nhân tâm địa lạnh nhạt kia á khẩu không trả lời được, bức cho hắn ở ngay trước mặt Chu Thấm Nhiên xoá bỏ cọc hôn nhân này.
 
Sự tình còn lại Vi Lệ Hoa lúc này đã không quan tâm nữa.
 
Tốt quá hóa hỏng.

 
Chờ đến một ngày Dư thúc chịu không nổi sự tra tấn kia, hắn sẽ buông tay, cuối cùng sẽ viết xuống thư hòa li với chính mình, nếu hắn không bằng lòng buông tay, Vi Lệ Hoa cũng đã làm tốt tính toán muốn cùng hắn làm một đôi phu thê bằng mặt không bằng lòng.

 
“Qua đoạn thời gian, để chuyện hơi lắng xuống, con liền đi An Định hầu phủ nhận lỗi đi, mặc kệ Lâm tướng quân đánh chửi thế nào, kia đều là nhãi ranh con nên chịu."
 
"Nếu thật sự muốn cưới người vào cửa, ngươi cần phải biểu hiện thật tốt, về sau cũng phải đối xử với thê tử thật tốt mới được."
 
Người mẹ từ nội tâm nói với nhi tử cao lớn trước mặt.
 
“Vâng." Nam tử cao lớn trường thân ngọc lập cũng thực trịnh trọng đáp ứng bà.
 
“Nhi tử đã biết, đây là nhi tử quá phận nên phải chịu."

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận