An Vương hồi kinh, mang theo chính là bản vẽ bí mật của Công Bộ bị tiết lộ, toàn bộ Công Bộ chỉ sợ phải nghênh đón một phen tra khảo, An Vương trong chuyện này, lại có chút quyền lợi khác.
Lần này xuôi nam hắn giải quyết xong một đại án, mẫu hậu vô cùng cao hứng, thưởng cho hắn không ít, An Vương cuối cùng cũng cảm thấy chính mình có đất dụng võ, nhất minh kinh nhân.
Hắn cùng Nguyên Sắt Sắt, đều không nhìn trúng đối phương.
Nguyên Sắt Sắt ghét bỏ hắn là bao cỏ, An Vương ghét bỏ Nguyên Sắt Sắt là chỉ là một nữ nhân, ở trong lòng An Vương, trừ bỏ Chu Thấm Nhiên có lẽ có một chút khác biệt nổi trội, nữ tử ở Kim Lăng trong mắt hắn xem ra cũng là một đám như nhau, ánh mắt thiển cận, cũng không muốn đem chi tiết nói cho Nguyên Sắt Sắt quá nhiều.
Bởi vậy, An Vương chỉ nói cho Nguyên Sắt Sắt: "Ngươi chỉ cần dựa theo lời bổn vương nói đi làm là đủ rồi."
“Một cái tiểu nữ tử, chỉ sợ điều có thể làm giúp điện hạ là hữu hạn."
“Hừ, ha hả." An Vương cười đến không rõ ý vị.
“Nửa tháng sau, bữa tiệc mừng thọ mẫu hậu, bổn vương vốn định cầu mẫu hậu thay bổn vương cầu thân Thấm Nhiên, nhưng mà Chu thái phi không biết từ nơi nào biết được, đối việc này không quá vui vẻ, hơn nữa mẫu hậu cũng không vui, tính tới mẫu hậu thời trẻ còn thiếu Chu thái phi một ân tình." An Vương vẫn là dương dương tự đắc lộ ra một ít.
“Bổn vương cũng không muốn năm lần bảy lượt đi cầu mẫu hậu." An Vương biết rõ Thái Hậu đối chính mình yêu thương là bởi vì áy náy, hoàng huynh đã không ít lần tỏ ra bất mãn đối với việc hắn quấn lấy mẫu hậu đòi hỏi.
“Nếu chính là Thấm Nhiên nguyện ý, như vậy Chu thái phi cũng không có gì để nói."
Nguyên Sắt Sắt thầm nghĩ, Chu Thấm Nhiên thân phận quá thấp, chỉ là một tiểu thư thị lang, An Vương muốn Thái Hậu trực tiếp tứ hôn cho hắn làm chính phi, lấy trình độ Thái Hậu yêu thương An Vương, chỉ sợ không có khả năng này.
“Không biết ta có thể giúp điện hạ làm những gì?" Tiểu cô nương không lộ biểu cảm hỏi.
“Nguyên tiểu thư chỉ cần làm một chuyện đơn giản, ngăn lại thư Thấm Nhiên phái người đưa cho Dư tướng quân là được. Bổn vương biết, bên người Thấm Nhiên có người của Nguyên tiểu thư, nếu có thể ở bên người Thấm Nhiên nói tốt của bổn vương, vậy càng tốt."
Nguyên Sắt Sắt kỳ thật còn đang suy nghĩ, tuy nàng và Chu Thấm Nhiên là tình địch, nhưng cũng hoàn toàn không thật sự muốn đẩy nàng ta vào hố lửa An Vương này, vào hậu trạch của người nam nhân này, Chu Thấm Nhiên tính tình chỉ sợ đều sẽ bị mài mòn.
“Nguyên tiểu thư? Không đáp ứng bổn vương sao?"
“Tốt, đáp ứng điện hạ." Nguyên Sắt Sắt không phải cái gì người tốt, nàng cho chính mình hai lựa chọn, nếu Chu Thấm Nhiên cứ an an phận phận, nàng có thể giúp nàng ấy một phen.
Nếu nàng ......
“Sắt Sắt?"
Hai chủ nhân của phủ tướng quân tức giận không nhỏ, khiến cho toàn bộ hạ nhân trong phủ làm việc đều nơm nớp lo sợ. Vi Lệ Hoa bị Dư Chú làm tức giận đến cơm cũng ăn không vào, thời gian ngần ngủi liền hao gầy không ít.
Dư Tu Bách nghe nói một cửa hàng trên đường thức ăn đặc biệt ngon, có tác dụng làm người khai vị, cố ý vòng qua mua cho Vi Lệ Hoa.
Tiểu cô nương không thể quá thường xuyên đi tìm Dư Tu Bách, thứ nhất tiểu cô nương sợ bị người phát hiện không đúng, thứ hai tiểu cô nương khuyên hắn ở nhà bồi mẫu thân nhiều hơn, thân sinh nhi tử làm bạn đối mẫu thân tới nói luôn là có chút trợ giúp.
“Biểu ca?"
Nguyên Sắt Sắt nhìn thấy Dư Tu Bách tự nhiên là kinh hỉ, nàng hôm nay cùng An Vương gặp mặt cũng không tốn bao nhiêu thời gian, vì tránh cho hoài nghi, nàng vẫn là từ cửa sau rời đi.
“Nơi này là? Khúc nghệ các?" Dư Tu Bách híp mắt chăm chú nhìn tiểu cô nương, khúc nghệ các là nơi nổi danh có tiểu quan trong Kim Lang.
Bên trong Kim Lăng cũng có một chút phu nhân không được sủng ái, trong nhà lại có thế lực chống đỡ tới nơi này nghe đàn khúc, bao dưỡng tiểu lang quân.