[full_free]_hôn nhân đẫm nước

Khương Điềm đang dọn dẹp trong nhà bếp, bên tai truyền đến tiếng cười nói say khướt của ông chồng Lục Đình Kiêu với năm người anh em khác.
 
Cuối tuần này, Lục Đình Kiêu đột nhiên từ nơi khác trở về, gọi điện cho Khương Điềm nói buổi tối mở tiệc chiêu đãi anh em tốt của anh ăn cơm ở nhà. Buổi sáng Khương Điềm đi chợ mua thức ăn về nấu cơm, bận rộn cả một ngày trời.
 
Cuối cùng bọn họ cũng ăn xong, Khương Điềm bắt đầu dọn dẹp nhà bếp trước.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Cô để bát vào trong bồn rửa, trên tay dính bọt.
 
“Chị, chị có nước nóng không?”
 
Khương Điềm thấy đó là Lý Hổ - một trong những người anh em của chồng, nên trả lời: “Có, ở đây này”

 
Thân hình Lý Hổ cao lớn vạm vỡ, vì lúc ăn rất nóng, nên đã cởi hết áo trên người, để lộ đường cong cơ bụng rõ ràng trước mặt Khương Điềm.
 
Khương Điềm bất giác liếc nhìn thêm hai lần, ý thức được bản thân đang mở to mắt nhìn chằm chằm trên cơ thể người ta, vội vàng thu hồi tầm mắt.
 
Khóe miệng Lý Hổ nhếch lên nụ cười tà dâm dần hiện, tinh quang trong mắt tựa như đang nhìn một con thỏ trắng bé nhỏ.
 
Dưới cái nhìn trần trụi của hắn, trái tim của Khương Điềm bỗng nhiên đập lỡ một nhịp.
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Đột nhiên, một bàn tay to từ phía sau nắm lấy cặp mông cong vểnh của cô, nhiệt độ nóng hổi từ bàn tay to đó xuyên qua lớp vải dệt truyền đến tứ chi khắp người Khương Điềm.
 
Khương Điềm sững người, hô hấp đình trệ, theo bản năng né tránh về phía trước.
 
Cơ thể Lý Hổ tiến lên trước một bước, trực tiếp vây Khương Điềm ở giữa hắn và cạnh bệ bồn rửa, hai tay nhào nặn mông nẩy của Khương Điềm,
 
Hắn dùng sức bóp chặt trong tay, đẩy dồn vào giữa, sau đó lại tách khe mông của cô ra, đùa bỡn mấy lần.
 
Chiếc đĩa trong tay Khương Điềm trượt xuống nước, không dám cử động, chỉ sợ chồng nhìn vào trong này, lo lắng nói: “Lý...Lý Hổ, anh làm gì vậy? Chồng tôi đang ở đây đấy...”

 
“À? Có nghĩa là chồng chị không ở đây, tôi sẽ có thể tùy ý làm bậy à?”  Lý Hổ xuyên tạc ý của Khương Điềm, động tác dưới tay càng táo bạo hơn.
 
Khương Điềm mặc một chiếc váy ngủ bằng lụa, rất ngắn, chỉ che khuất chiếc quần lót nhỏ bên trong, cặp đùi trắng nõn.
 
Bàn tay của Lý Hổ luồn vào bên trong váy lụa của Khương Điềm, thoáng cái đã chạm vào chiếc quần lót ren của Khương Điềm. Làn da của Khương Điềm thực sự rất mịn màng, sờ vào trong tay có cảm giác mềm mại như tơ lụa, khiến nội tâm Lý Hổ nhộn nhạo.
 
Toàn thân Khương Điềm nổi đầy da gà khi bị bàn tay thô ráp đó chạm vào, cơ thể không ngừng rướn người về phía trước, muốn tránh: “Lý Hổ, đừng như vậy, Lục Đình Kiêu vẫn đang ở đây đấy...”
 
Lý Hổ cười rộ lên: “Mấy người anh em bọn tôi lúc trước vẫn thường nghe nói vợ của anh Lục xinh đẹp, hôm nay nhìn thấy, quả nhiên đẹp thật.”
 
Lý Hổ cúi đầu, vùi mặt vào bờ vai Khương Điềm, trong hơi thở lập tức bị mùi hương ngọt trên người cô hấp dẫn: “Chị dâu, chị thơm quá...Mấy người anh em bọn tôi cũng không uổng chuyến đi này.”
 
Khương Điềm sợ tới mức sống lưng cứng đờ: “Các anh muốn làm gì?”

 
Ngón tay của Lý Hổ men theo làn da mịn màng của Khương Điềm trượt thẳng lên trên, đến trước ngực của cô, vươn tay sờ vào bộ ngực lớn mềm mại của cô: “Chị dâu lẳng lơ quá nha, mấy người anh em chúng tôi ở nhà chị, chị thế mà lại không mặc áo ngực, đây là chị đang đợi được anh em chúng tôi chơi đúng không?”
 
Ngón tay Lý Hổ không khách khí nhéo lấy núm vú đang cương cứng trên ngực cô, vuốt ve chơi đùa, lại nhào nặn bộ ngực khủng của cô thành nhiều hình dạng khác nhau, bộ đồ ngủ bằng lụa của Khương Điềm bị vén lên đến eo, chiếc quần lót ren màu đen bên dưới hiện ra trước mặt Lý Hổ, chiếc quần lót ren màu đen bao lấy khu vực thần bí làm ánh mắt Lý Hổ tối lại.
 
Khương Điềm bị sờ đến mức phải cắn môi, đè nén tiếng ngâm nga trong cổ họng, mặt khác còn phải chú ý động tĩnh của chồng: “Ư...Đừng như vậy... chồng tôi nhìn thấy mất.”
 
Lý Hổ cúi đầu lên cái cổ thiên nga của Khương Điềm, đầu lưỡi thô dày liếm từ dái tai đến vai cô, ngón tay của hắn đã trượt thẳng xuống dưới, hắn thở dốc nói: “Chị dâu ngoan, đừng sợ...Chồng chị đã say bất tỉnh nhân sự rồi... Chị dâu, lát nữa các em trai sẽ cùng nhau đưa chị lên mây nha…”


 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận