[full_free]_kim nhật bất nghi

Sợi xích sắt lạnh lẽo chạm vào mu bàn tay hắn, công chúa nắm lấy tay hấn đưa lên ngực mình, dưới bàn tay hắn là bầu ngực căng tròn, công chúa hướng dẫn tay hắn xoa nắn đôi bồng đào của mình.
 
Mỹ nhân bị che mắt để mặc hắn thọc ra đút vào, ngón tay ngọc thon dài nhẹ nhàng an ủi chính mình, hắn cảm thấy dưới thân gần như muốn nổ tung, điên cuồng cắm vào thêm chục lần, bắn tinh vào nơi sâu nhất.
 
Trong lòng nàng thở ra một hơi, cuối cùng cũng có được một giây phút bình yên.
 
Đôi chân nàng run run, hoa huyệt cũng sưng tấy, toàn bộ hạ thể công chúa có cảm giác vừa tê vừa ngứa ran.
 
Tạ Phi lật nàng lại đối mặt với mình, hắn kéo mảnh vải đang che mắt nàng xuống, nhưng khi hắn vừa cảm thấy tốt hơn một chút thì khoảnh khắc chạm vào mắt nàng, khuôn mặt tàn nhẫn tuyệt tình của nàng lại hiện trong đầu hắn.
 
Nàng thực sự chưa từng yêu hắn sao?
 
Chỉ cần nhớ lại câu nói này, trái tim hắn lại đau đớn như bị kim đâm.
 

Nàng dựa vào đâu mà luôn tiện tay lợi dụng hắn như vậy?
 
Hắn không thể bình tĩnh nhìn thắng vào mắt nàng được nữa, tấm vải vừa kéo xuống lại bịt kín mắt nàng lần nữa, hắn còn buộc một nút thắt sau đầu nàng.
 
Không nhìn thấy có lẽ sẽ tốt hơn một chút.
 
Không cần nhìn, không phải nghe, không nghĩ nữa, chắc chắn nàng yêu hắn.

 
Công chúa trần trụi bị bế lên, mắt vẫn bị bịt lại, không biết hắn bế mình đi đâu, một lát sau toàn thân được ngâm trong nước ấm, lúc này nàng mới nhận ra mình được ôm đi tắm.
 
Theo tiếng nước chảy ào ào, Tạ Phi cũng bước vào trong, thùng tắm không rộng lắm nên nếu chứa cả hai người thì khá chật.
 
Tạ Phi xoay công chúa lại, để nàng đặt tay lên thành bồn tắm, hắn thì múc nước chà lưng cho nàng.
 
Công chúa đã quá mệt nên cũng không giãy giụa gì, mặc hắn đùa nghịch tay của mình, nàng tựa đầu lên tay mình, hơi nước nóng làm ướt tấm vải che mắt khiến nàng cảm thấy khó chịu.
 
Những bọt nước trong suốt lăn trên tấm lưng mịn màng của nàng, tựa như những viên ngọc trai rơi vào đĩa ngọc, hai chiếc xương bướm hơi nhô lên đường nét uyển chuyển tinh tế như sắp vỗ cánh bay đi, ngón tay Tạ Phi từ trên cổ nàng trượt dần xuống eo nàng.
 
Ngoài tấm vải bịt mắt ra, vẫn còn thứ khác khiến nàng cảm thấy không thoải mái.
 
"Buông ta ra trước được không?" Có vẻ công chúa cũng nhận ra dục niệm của hắn đang dâng trào, tủi thân lắc cổ tay, xích sắt va vào mép thùng phát ra tiếng vang, không ngừng nhắc nhở hắn.
 

Tạ Phi hôn lên lưng nàng, cánh môi mềm mại dán lên bờ vai mảnh khảnh của nàng, nghe nàng nói thì duỗi tay vòng ra trước mặt nàng, đan mười ngón tay vào nhau, niềm hạnh phúc và tham luyến nhảy nhót trong lòng hắn, công chúa nghe thấy âm thanh chìa khóa tra vào ổ thì nhẹ nhõm đôi chút.
 
Tấm vải che mắt bị kéo xuống, mặc dù ánh sáng trong phòng không quá mạnh nhưng công chúa vẫn phải chớp mắt vài lần để thích ứng với ánh sáng, ánh mắt nàng dừng trên tay hai người, không khỏi giật mình.
 
Vậy mà hắn tại mở khoá một tay nàng, buộc đầu xích còn lại lên tay hắn!
 
"Đừng nghĩ đến chuyện chạy trốn -- " Đầu lưỡi ướt át liếm vai nàng: "Nếu không ta sẽ trói chân công chúa lại."
 
Công chúa biết hắn phát điên thì chuyện gì cũng có thể làm, cả người căng ra, ngoan ngoãn trả lời: "Ta không đi, không đi."
 
Tạ Phi hài lòng, xoay công chúa lại đối mặt với mình, bồn tắm không sâu, hắn nắm lấy chân nàng đặt lên vai mình, bắt nàng phải nhìn mình.
 
Hai người mặt đối mặt, xích sắt buộc tay phải nàng với tay trái của hắn.
 
Công chúa đáng thương không biết hắn lại muốn lăn lộn mình như thế nào, hai chân nàng đặt trên vai anh, mức nước chưa tới ngực nàng, cô cố khép chân lại một cách bất lực.
 

Tư thế này làm cả người nàng từ trên xuống dưới hoàn toàn bại lộ dưới mắt hắn.
 
Tạ Phi sẽ không phát thiện tâm cởi trói cho nàng, cởi trói một tay của nàng chỉ để thuận tiện lăng nhục nàng mà thôi, hắn lười biếng dựa vào bồn tắm, khẽ cười: "Vi thần hầu hạ người nhiều rồi, giờ công chúa tự chơi đi."
 
Công chúa bối rối không hiểu ý "tự chơi" của hắn là gì.
 
Hắn bắt lấy tay được tự do của nàng, nắm một ngón tay của nàng hướng xuống phía dưới thăm dò mật động bí ẩn, ngón tay ngọc thon dài thọc vào tiểu huyệt sưng tấy, má công chúa liền ửng đỏ.
 
Trong tiểu huyệt còn sót lại rất nhiều tinh dịch của hắn, dính dính quấn quanh tay nàng, công chúa cắn môi, giữ nguyên tư thế ngón tay cắm vào cửa động, không nhúc nhích.
 
Tạ Phi cười, bắt thóp suy nghĩ trong lòng nàng: "Nếu nàng có thể chơi làm ta tận hứng, ta sẽ cởi xích sắt cho nàng."
 
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận