[full_free]_kim nhật bất nghi

Sau khi Tạ Phi giã vào mấy chục lần, hai tay y đặt dưới nách nàng, xốc người nàng lên đứng dậy với y, côn thịt cứng rắn lại đẩy vào thêm mấy lần, hai chân công chúa không thể chạm đất nên hơi khẩn trương, nàng ôm chặt cổ y, hai chân quấn lấy eo y.
 
Mỗi khi y bước một bước thì vật căn lại đong đưa trong hoa huyệt, khi bước đến bàn, Tạ Phi đặt công chúa ngồi lên bàn, y tiếp tục đứng thẳng ra sức thọc vào rút ra.
 
“Đã muốn ân ái cá nước với nàng ở đây từ lâu, hôm nay mới đạt được ý nguyện." Y cúi đầu ngậm quả anh đào nở rộ trước ngực nàng rồi thong thả liếm mút thưởng thức.
 
Công chúa đỏ mặt, đấm nhẹ lên vai y: "Lão sắc lang, chàng muốn lúc nào?"
 
Tạ Phi ngậm quả bồng đào, hương vị thơm ngon ngọt ngào đến mức y luyến tiếc buông ra, lời nói phát ra từ khe hở ngực nàng, truyền theo xương cốt đến tai nàng.
 
"Bốn năm trước ở thư phòng Đông Cung đã muốn.”
 
Hình ảnh công chúa trước mắt trùng khớp với công chúa bốn năm trước, ngày đó y đến Đông Cung sớm hơn thường lệ, vừa mới bước vào đã thấy công chúa ngồi trên thư án nói chuyện vui vẻ với thái tử, nụ cười nàng rạng rỡ như thái dương, hai chân đung đưa dưới bàn thoát ẩn thoát hiện, có lúc lộ ra mắt cá chân trắng nõn, y đứng ở trước cửa hồi lâu, nhìn nụ cười ngọt ngào của nàng mà không rời mắt đi được.
 
Cũng là công chúa nhận ra có ánh mắt đang nhìn mình, nàng nhìn qua rồi lập tức khẩn trương nhảy xuống bàn, lễ phép gọi: "Tạ thái phó."
 
Sau đó nàng kiếm đại cái cớ rời đi ngay.
 
"Vậy mà chàng lại ... ưm ... ưm ... " Bên dưới công chúa bị y giã vào liên tục, tình triều bên trong cơ thể nàng lần lượt dâng trào hết đợt này đến đợt khác, quy đầu căng ra đến cực hạn chà xát vách thịt mềm mại, chạm đến hoa hạch ở tận cùng, lời nỉ non không nhịn được khẽ thoát ra từ đôi môi nhỏ xinh, lời nói ban đầu muốn lên án y lại thành đứt quãng, không nói được hết câu.
 
Tạ Phi không nghe thấy nàng nói gì, tăng tốc cày cấy trên người nàng.
 
"Công chúa nói gì cơ? Muốn thần cắm sâu hơn nữa sao?"
 
"Không, không, là .... ưm .... " Lời nói đến miệng lại vỡ tan vì cú va chạm của y.
 
Tạ Phi vừa cắm vào, vừa đưa tay giữ gáy nàng, hô hấp nặng nề: “Công chúa, cúi đầu xuống nhìn xem ... xem thần làm  người như thế nào."
 
Công chúa cúi đầu nhìn về nơi giao hợp của hai người, một thân gậy thịt thô to đỏ tím đang ra vào cơ thể nàng, hai cánh hoa che lấp tiểu huyệt đang vô lực gục xuống run nhẹ theo luật động của Tạ Phi, mỗi khi nguyên cây cắm vào rút ra đều dính đầy bọt nước trong suốt, càng cắm càng phình to hơn.
 
Thứ đồ vật to lớn như vậy có thể đưa vào cơ thể mình sao?

 
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui