[full_free]_sau khi nữ diễn viên hết thời đưa con tham gia chương trình thực tế

Thẩm Minh Dữu lấy lại máy tính bảng từ tay Giang Trầm, vừa lướt vừa nói: "Đúng là khá đẹp trai."
 
Giang Trầm: "..."
 
Vốn dĩ anh không ghen, nhưng nghe Thẩm Minh Dữu khen người đàn ông khác đẹp trai, trong lòng Giang Trầm cũng bắt đầu trở nên chua xót.
 
Thẩm Minh Dữu thấy phòng ngủ bắt đầu có mùi chua, cô mỉm cười, đưa máy tính bảng cho Giang Trầm nói: "Mua cho em đi."
 
Giang Trầm cúi đầu xuống nhìn, phát hiện đó là một bộ trang sức rất có giá trị.
 
"Mua, mua, mua!" Giang Trầm trên mặt nở nụ cười, ngoài trừ thứ mà Thẩm Minh Dữu thích kia, anh còn nhanh chóng đặt thêm một vài đơn hàng khác, mắt Giang Trầm sáng lên, trầm giọng nói: "Em chọn thêm một cái nữa đi? Xem có cái nào khác mà em thích không?"
 
Thẩm Minh Dữu nghĩ, ngoài việc dùng một nụ hôn để dỗ dành Giang Trầm, thật ra còn có một cách khác, đó chính là để Giang Trầm tiêu tiền cho cô. Lúc này, chắc hẳn anh đang vui vẻ hơn bao giờ hết.
 
Một người đàn ông nếu như có thể khiến cho người phụ nữ của mình bảo anh ta hãy tiêu tiền cho cô ấy thì người đàn ông đó sẽ cảm thấy vô cùng hạnh phúc, rất có cảm giác thành tựu. Tất nhiên, với điều kiện, người đàn ông ấy phải có tiền và sẵn sàng chi tiền cho người phụ nữ này.
 
Sau này Giang Trầm mới biết, số tiền ở trong thẻ mà anh đưa cho vợ, lúc trước gửi vào bao nhiêu thì bây giờ vẫn còn lại bấy nhiêu. Thẩm Minh Dữu có tiền, căn bản không cần thiết phải dùng tiền của Giang Trầm. Sau khi biết chuyện này, Giang Trầm có cảm giác thất bại, Thẩm Minh Dữu rất ít khi nào bảo anh mua gì cho cô, mặc dù anh sẽ chủ động mua cho vợ, nhưng về bản chất thì không giống nhau.
 
Giang Trầm hy vọng Thẩm Minh Dữu có thể tiêu tiền của anh, tiêu càng nhiều, anh càng vui. Một khi đã vui thì làm gì còn quan tâm việc có ghen hay không.
 
Giang Trầm: "Ngoài trang sức ra, em còn muốn cái gì nữa không? Em muốn cái gì, anh đều mua cho em."
 
Thẩm Minh Dữu dựa vào anh, vòng tay ôm lấy cổ của anh, ghé sát vào tai anh thì thầm những lời dỗ dành.
 
Giang Trầm: “...”
 
Sau đó, Giang Trầm sao có thể để ý đến chuyện khác được nữa, anh đã bị sự nồng nhiệt của Thẩm Minh Dữu làm chết mê chết mệt.
 
Trải qua một đêm, vào buổi sáng ngày hôm sau, Giang tổng đi làm với tinh thần sảng khoái.
 
**
 
Với việc chiếu bộ phim, cả doanh thu phòng vé lẫn dư luận của bộ phim《Đường về》đã gặt hái được rất nhiều thành công, đồng thời còn có độ thảo luận trên mạng rất cao.
 
Ngoài Thẩm Minh Dữu đang vui mừng ra, còn có một ngườι khác cũng thấy rất vui.
 
Gần đây, đường tình duyên hay sự nghiệp của Cảnh Phong cũng đều rất thuận lợi. Công ty Giải Trí Tinh Thần không chỉ ngày càng lớn mạnh, mà anh ấy còn yêu đương cùng với Hứa Thiền, nữ thần bấy lâu nay của mình. Hơn nữa, hai người cũng đã nhanh chóng kết hôn và bước vào cuộc sống hôn nhân.
 
Nói ra thì vẫn là do Hứa Thiền theo đuổi Cảnh Phong.
 
Dưới sự giới thiệu của Thẩm Minh Dữu, Hứa Thiền đã ký hợp đồng quản lý với Công ty Giải trí Tinh Thần.
 
Cảnh Phong thật sự còn rất trẻ, chỉ hơn Thẩm Minh Dữu có hai tuổi, Hứa Thiền năm nay hơn ba mươi tuổi, lớn hơn Cảnh Phong vài tuổi. Lúc đầu, cô ấy có chút hoài nghi về năng lực của ông chủ Cảnh Phong. Bởi vì vào lần gặp mặt đầu tiên, biểu hiện của Cảnh Phong có chút ngốc, không giống dáng vẻ của một ông chủ thông minh. Nhưng cô ấy biết Công ty Giải Trí Tinh Thần cũng là tài sản của Thẩm Minh Dữu. Dựa vào sự tin tưởng của mình đối với Thẩm Minh Dữu, Hứa Thiền cuối cùng cũng quyết định ký hợp đồng với Công ty Giải Trí Tinh Thần.
 
Sau khi Cảnh Phong trở thành ông chủ của cô ấy, thì vẫn không hề có một chút dáng vẻ nào của ông chủ. Chỉ có điều, mỗi lần anh ấy nhìn cô ấy đều có chút gì đó kỳ lạ.
 
Lúc đầu Hứa Thiền không để tâm, cho rằng có lẽ Cảnh Phong là người lập dị.
 
Nhưng sau này dần dần tiếp xúc, cô ấy mới biết, Cảnh Phong ở trước mặt người khác thật sự rất rất bình thường. Nhưng lúc đối diện với cô ấy thì biểu hiện có chút ngốc. Bởi vì anh ấy là fans của cô ấy, mà còn là fans cứng lâu năm nữa!
 
Hứa Thiền cảm thấy có chút thú vị khi phát hiện được bí mật này. Sau đó, mỗi lần gặp Cảnh Phong, cô ấy lại thấy dáng vẻ vô cùng hậu đậu của anh ấy khi ở trước mặt mình. Cô ấy cảm thấy cái người Cảnh Phong này ngày càng thú vị, quan tâm nhiều hơn, dường như đã sinh ra cảm giác gì đó hơi khác.
 
Hứa Thiền là người rất quyết đoán, nếu đã thích thì sẽ mạnh dạn the0o đuổi. Sau đó, Cô ấy đã theo đuổi ông chủ Cảnh Phong này mà không gặp một chút khó khăn nào cả.
 
Hai người nhanh chóng rơi vào bể tình, sau đó liền…nhanh chóng kết hôn.
 
Thẩm Minh Dữu cùng Giang Trầm và Niệm Niệm đến tham dự đám cưới của Cảnh Phong và Hứa Thiền. Ở bữa tiệc thì không thể mang theo thú cưng, nhưng Niệm Niệm vẫn mặc cho Tiểu A Hoàng một bộ lễ phục rất ga lăng, trên cổ còn đeo một cái nơ. Giống như đồng nghĩa với việc Tiểu A Hoàng có thể cùng mọi người tham dự đám cưới vậy.
 
Thẩm Minh Dữu nhìn Niệm Niệm diện đồ cho Tiểu A Hoàng, cô không khỏi thắc mắc hỏi: “Niệm Niệm, sao con không mặc bộ quần thú cưng nào đẹp hơn cho Tiểu A Hoàng?”
 
Niệm Niệm đang chỉnh thẳng chiếc nơ trên cổ Tiểu A Hoàng, cô bé hỏi: “Bộ đồ này không đẹp sao ạ ?”
 
“Gâu gâu.” Tiểu A Hoàng sủa lên hai tiếng, biểu thị bản thân rất thích bộ đồ này.
 
“Đẹp, đẹp lắm.” Thẩm Minh Dữu nói: “Nhưng mà Tiểu A Hoàng là con cái, con lại cho nó mặc toàn là đồ con đực…”
 
“...” Niệm Niệm nghe như sét đánh ngang tai, cô bé mở to đôi mắt tròn xoe, vô cùng kinh ngạc hỏi: “Tiểu A Hoàng không phải là con đực ạ?”
 
Niệm Niệm vẫn luôn cho rằng Tiểu A Hoàng là con đực, nuôi dưỡng Tiểu A Hoàng như em trai, mua đồ thì toàn là đồ con đực, sao đột nhiên Tiểu A Hoàng đã thay đổi giới tính rồi?
 
Thẩm Minh Dữu cũng rất ngạc nhiên nói: “Tiểu A Hoàng trước giờ vẫn luôn là con cái mà, Niệm Niệm con không biết hả?”
 
“Gâu gâu” Tiểu A Hoàng sủa lên hai tiếng, cắn vào đồ của Niệm Niệm, chứng tỏ bản thân nó vốn là một con chó giống cái.
 
Niệm Niệm xoa xoa đầu Tiểu A Hoàng, vẫn cứ không dám tin: “Ba không nói với Niệm Niệm, Tiểu A Hoàng là em gái!”
 
Giang Trầm chứng kiến toàn bộ sự việc cũng rất ngạc nhiên. Anh vẫn luôn cho rằng Niệm Niệm mặc đồ con trai cho Tiểu A Hoàng là vì thích như vậy nên anh cũng không can thiệp nhiều. Không ngờ là Niệm Niệm vẫn luôn nghĩ Tiểu A Hoàng là một con chó đực.
 
“Niệm Niệm, ông quản gia không nói cho con biết giới tính của Tiểu A Hoàng sao?” Lúc đó anh cùng quản gia kiểm tra giới tính của Tiểu A Hoàng. Nhưng anh nhớ hình như lúc đó công ty có chuyện, anh phải quay lại công ty họp, Giang Trầm còn nghĩ rằng ông quản gia đã nói với Niệm Niệm rồi.
 
Ông quản gia bên cạnh nói: “...Chú tưởng là cháu đã nói cho Niệm Niệm rồi.”
 
Giang Trầm: “...”
 
Niệm Niệm: “...”
 
Tiểu A Hoàng vô tội cọ sát vào chân Niệm Niệm, tủi thân kêu lên hai tiếng “Ẳng ẳng”
 
Nhìn thấy sự việc nhầm lẫn này, Thẩm Minh Dữu cười xoa đầu Tiểu A Hoàng nói: “Niệm Niệm, Tiểu A Hoàng là em gái cũng tốt mà.”
 
“Ẳng ẳng” Niệm Niệm cũng bắt chước tiếng kêu oan ức của Tiểu A Hoàng “Ẳng ẳng” kêu lên hai tiếng. Tiểu A Hoàng là em gái đương nhiên cũng rất tốt, chỉ là em trai đột nhiên thành em gái, đối với Niệm Niệm mà nói là một sự đả kích tương đối lớn.
 
Hôm nay Niệm Niệm nhận được sự đả kích lớn, sau đó cô bé được ba mẹ dẫn đến một đám cưới vô cùng đẹp.
 
Đám cưới này là đám cưới ở ngoài trời, có lâu đài, có vườn hoa, có bãi cỏ,... Niệm Niệm vừa đến đã yêu thích nơi này, cô bé đã lấy lại tinh thần sau cú sốc Tiểu A Hoàng biến thành em gái.
 
Hôm nay Niệm Niệm làm hoa đồng, đây đã là lần thứ hai Niệm Niệm làm hoa đồng rồi.
 
Khi nhạc vang lên, Niệm Niệm mặc chiếc váy gạc trắng tinh khiết, trong tay cầm một giỏ hoa nhỏ, đi theo bên cạnh cô dâu xinh đẹp, tung những cánh hoa trong tay lên trời như lúc trước luyện tập một cách chuẩn xác. Ngay sau đó cơn mưa cánh hoa tuyệt đẹp đã theo gió nhè nhẹ bay đến trên người cô dâu xinh đẹp.
 
Tiếng vỗ tay nồng nhiệt của khách mời vang lên, Thẩm Minh Dữu cùng với tiếng vỗ tay, nhìn Niệm Niệm thận trọng tung những cánh hoa suốt dọc đường. Lúc đi ngang qua cô và Giang Trầm, bé không nhịn được đột nhiên cầm một nắm hoa hướng về phía ba mẹ, miệng cười tươi lộ ra những chiếc răng nhỏ, sau đó tung những cánh hoa trong tay lên cao lên trên đầu ba mẹ mình.
 
Niệm Niệm tung một nắm hoa về phía ba mẹ sau đó nhận ra mình đã nhầm. Cô bé dùng bàn tay nhỏ nắm một nắm hoa, lúng ta lúng túng vừa tung vừa chạy về hướng cô dâu Hứa Thiền.
 
Quan khách dưới khán đài ngừng vỗ tay một nhịp khi nhìn thấy hành động của Niệm Niệm, trên mặt lộ ra nụ cười và tiếp tục vỗ tay.
 
“...” Thẩm Minh Dữu và Giang Trầm thấy hành động của Niệm Niệm đều bị ngẩn người ra một chút. Những cánh hoa đầy màu sắc đều rơi hết lên đầu và người của bọn họ, Giang Trầm giúp Thẩm Minh Dữu lấy những cánh hoa trên đầu xuống vànói: “Em xem, hành động vừa rồi của Niệm Niệm, có phải là muốn nhìn thấy ba mẹ nó kết hôn lại lần nữa không?”
 
Thẩm Minh Dữu: “Muốn kết hôn lần nữa, kết hôn cùng ai?”

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui