[full_free]_sau khi nữ diễn viên hết thời đưa con tham gia chương trình thực tế

[Cuộc hẹn này còn chưa kết thúc, đã đặt lịch cho cuộc hẹn tiếp theo? Anh Giang thật cơ hội!]
 
[Thật là lãng mạn, Giang tổng không nghĩ tới nụ hôn trên không với vợ mình sao?]
 
[Thiên tài nào nghĩ ra nụ hôn trên không vậy, đây là trên máy bay, trên trời cao, vì sự an toàn của chị Dữu, xin hãy lái máy bay an toàn. Nếu anh muốn hôn thì hãy đợi cho đến khi xuống máy bay đã, tốt nhất là hôn thật mạnh bạo vào, hahahaha!]
 
[Ha ha ha, Giang tổng dạo này luôn bị vợ con bắt nạt, mọi người đều quên mất anh ấy là Giang Trầm của Lăng Vũ Tư Túc, người đàn ông này ra ngoài có thể trở tay tạo mây tạo mưa, ở nhà thì có thể lái một chiếc máy bay để làm cho vợ anh ấy hạnh phúc. Ồ, đây là loại chồng thần tiên nào thế. Mặc dù tôi đã nói hâm mộ đến mệt mỏi rồi nhưng tôi vẫn muốn nói rằng hôm nay lại hâm mộ Thẩm Minh Dữu thêm một ngày.]
 
[Tôi có linh cảm rằng chuyến đi hẹn hò trên cao của anh Giang sẽ có tỷ lệ bình chọn cao nhất, nhưng vấn đề là phương pháp hẹn hò kiểu này không thể bắt chước được, trừ khi bạn có thể lấy được bằng phi công và có đủ khả năng lái máy bay phản lực tư nhân... chi phí hẹn hò quá cao.]
...
 
Bốn nhóm gia đình đều hài lòng với cuộc hẹn chiều nay.
 
Sau khi các bậc phụ huynh đã hẹn hò xong quay trở lại cũng là lúc các bạn nhỏ biểu diễn.
 
Thẩm Minh Dữu và Giang Trầm chỉ kịp thay quần áo, đã được mời lên sân khấu biểu diễn.
 
Trước sân khấu đã bày rất nhiều ghế đẩu, tất cả đều là dân làng mang từ trong nhà ra, dân làng đã ngồi sẵn trên ghế của mình, tay cầm quạt hương bồ, đôi ba người trò chuyện với những người bên cạnh.
 
Chỉ chờ chương trình bắt đầu.
 
Thẩm Minh Dữu đã không gặp con gái mình cả buổi chiều, cũng không biết cô bé học nhảy như thế nào.
 
Sau khi tất cả các cặp ba mẹ đều có mặt, chương trình sẽ bắt đầu.

 
Khi tiếng nhạc vang lên, tấm màn che phía trước được kéo ra, để lộ những đứa trẻ trốn bên trong.
 
Các bạn nhỏ mặc trang phục ếch giống nhau, khuôn mặt được trang điểm, đứng trên sân khấu thật xinh đẹp và dễ thương.
 
Ngay cả khi không làm bất cứ điều gì, khán giả xem chúng biểu diễn cũng đã bắt đầu vui vẻ.
 
"Niệm Niệm đâu?" Thẩm Minh Dữu nhìn thoáng qua khuôn mặt của từng đứa trẻ trên sân khấu, phát hiện không nhìn thấy Niệm Niệm.
 
Giang Trầm cũng không để ý: "Ở hậu trường, còn chưa lên sân khấu sao?"
 
Vừa dứt lời thì tiết mục múa chính thức bắt đầu, các bạn nhỏ cùng cô giáo múa tay, múa chân, xoay vòng... Dù chỉ luyện tập trong một buổi chiều nhưng các bé đã tập các động tác rất điêu luyện và múa rất uyển chuyển, tự nhiên.
 
Lúc này, Niệm Niệm vẫn chưa lên sân khấu.
 
Thẩm Minh Dữu có chút lo lắng, hôm nay chỉ có nhóm vũ công này, sau khi nhảy múa xong, một bộ phim sẽ được chiếu cho dân làng xem. Nếu không lên sân khấu bây giờ thì sẽ không còn cơ hội nào khác để biểu diễn.
 
Chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì?
 
Ngay khi Thẩm Minh Dữu đang lo lắng, những đứa trẻ đang nhảy múa đã dừng lại và chỉ có một đứa trẻ đang nhảy một mình, lúc này, bên cạnh sân khấu có thứ gì đó di chuyển.
 
Niệm Niệm nằm trên mặt đất lắc lắc thân thể, rũ bỏ mấy chiếc lá che trên người, thuận theo âm nhạc cùng nhịp điệu của vũ công solo…
 
Ếch ộp, ếch ộp.

 
Niệm Niệm bây giờ là một chú ếch nhỏ, giáo viên dạy nhảy nói rằng tiếng “ếch ộp” của cô bé là âm thanh hay nhất, không chỉ dùng nó làm âm thanh thông báo mà còn được dùng làm nhạc đệm cho chú ếch nhỏ độc tấu.
 
Vì vậy trong tiết này, bé ếch con chỉ kêu "ếch ộp" mà không cần múa cũng rất quan trọng.
 
Thẩm Minh Dữu và Giang Trầm: "..."
 
"Ếch ộp, ếch ộp." Niệm Niệm nằm trên mặt đất, bắt chước hình dáng của một con ếch, nằm đó, mặc bộ quần áo con ếch màu xanh lá cây, trông giống như một chú ếch nhỏ thực sự.
 
Ếch nhỏ lén lút ngước mắt nhìn xuống sân khấu, khi nhìn thấy ba mẹ, mắt Niệm Niệm s̴áng lên, vì quá vui mừng nên không tự chủ được kêu lên một tiếng với mẹ, như muốn nói:
 
Mẹ, Niệm Niệm đến rồi.
 
Những chú ếch con trên sân khấu đang nhảy theo tiếng “ếch ộp” của Niệm Niệm đã bị rối loạn vì một tiếng "oa" được thêm vào.
 
[Hahaha, tôi sắp bị Niệm Niệm làm cho cười chết mất, khi ba mẹ đang có một buổi hẹn hò lãng mạn thì Niệm Niệm nhỏ bé của chúng ta đã chăm chỉ tập nhảy cả buổi chiều, nhưng giáo viên dạy nhảy không hài lòng, cuối cùng đành phải sắp xếp cho Niệm Niệm không biết nhảy múa thành một chú ếch nhỏ đệm nhạc, chỉ dùng tiếng "ếch ộp ếch ộp" thôi ha ha ha!]
 
[Niệm Niệm vẫn cảm thấy mình rất quan trọng còn luyện tập "ếch ộp ếch ộp", ha ha ha, thật đáng yêu.]
 
[Niệm Niệm nằm trên mặt đất "ếch ộp" thật dễ thương, aaa muốn ôm quá đi.]
 
Thẩm Minh Dữu nhìn con gái đang nghiêm túc kêu "ếch ộp ếch ộp" trên sân khấu, quả thật là đáng yêu muốn chết.

 
Cô ngồi dưới tặng cho con gái một nụ hôn gió, Niệm Niệm hiện tại không cần phải "ếch ộp ếch ộp" nữa thì nhìn thấy hành động của mẹ, cô bé ngượng ngùng đáp lại mẹ một nụ hôn gió nho nhỏ.
 
Thẩm Minh Dữu sau khi nhìn thấy lập tức gửi tặng con gái liên tiếp mấy nụ hôn gió, cô còn thuận tiện thọc cùi chỏ vào Giang Trầm ẩn ý anh nhìn dáng vẻ con gái bây giờ đi mớᎥ đáng yêu làm sao.
 
Kết quả là Giang Trầm hiểu sai ý, anh hiểu thành vợ bảo anh học theo động tác của cô, tặng cho con gái nụ hôn gió yêu thương.
 
Giang Trầm: "…"
 
Đối với anh động tác này quá khó, vì anh chưa từng làm.
 
Nhưng từ chối thì vợ anh nhất định sẽ thất vọng, thế là Giang Trầm do dự một lát rồi giơ tay lên, động tác cứng đờ làm nụ hôn gió tặng cho con gái đang đứng trên khán đài.
 
Vừa lúc Thẩm Minh Dữu quay đầu muốn Giang Trầm tranh thủ thời gian chụp lại dáng vẻ đáng yêu hiện tại của Niệm Niệm, kết quả lại nhìn thấy Giang Trầm làm động tác không giống dáng vẻ thường ngày của anh.
 
Hai người nhìn nhau: "…"
 
Giang Trầm có vẻ hơi xấu hổ.
 
[Hahaha Giang tổng hình như hiểu sai ý rồi, anh ấy muốn tôi chết vì cười sao, vợ anh muốn anh nhìn sân khấu không phải kêu anh hôn gió!]
 
[Làm thì làm lẹ đi, còn cứng ngắc như vậy, hôn gió mà cứ tưởng là lãnh đạo đang chào hỏi không đó.]
 
[Anh rể Giang: Vợ tui bắt tui hôn gió, cho dù tui không biết làm nhưng cũng chỉ đành làm một cái]
 
Trên sâu khấu Niệm Niệm thấy ba hôn gió với mình, Niệm Niệm nghiêng đầu, cô bé hơi kinh ngạc trước hành động của ba.
 

Mẹ thường hôn Niệm Niệm, bé đã quen rồi, nhưng ba rất ít khi hôn Niệm Niệm, bé vẫn chưa quen với nụ gió của ba, Niệm Niệm không biết nên xử lý thế nào đây.
 
Niệm Niệm không đáp lại một nụ hôn gió, nhưng cô bé dùng hai ngón tay như một cái kẹp, kẹp lấy nụ hôn gió của ba, sau đó cất vào trong túi.
 
[Niệm Niệm bắt lấy nụ hôn gió của ba hả? Ai da sao mà thân thiết thế!]
 
[A a a gia đình này sao mà ai cũng đáng yêu hết vậy, quá đáng yêu, thật ghen tị mà!]
 
[Hừ, lại là một ngày nữa dụ tôi sinh con gái!]
 
Tiết mục múa hơi dài, vì toàn bộ tiết mục văn nghệ chỉ có một bài nhảy nên thời gian cho một điệu nhảy được giáo viên dạy múa tăng gấp ba lần, tức là cùng một điệu nhảy phải lặp lại ba lần.
 
Giáo viên dạy nhảy có lẽ đã quên rằng những đứa trẻ nhảy múa trên sân khấu chỉ là những đứa trẻ mớᎥ ba tuổi, chúng nhảy múa, bất kỳ sự cố nào cũng có thể xảy ra trên sân khấu.
 
Khi nhảy lần thứ nhất, sự hào hứng của các bạn nhỏ vẫn còn rất cao, tiếng "Ếch ộp ếch ộp" của Niệm Niệm cũng rất lớn.
 
Nhưng đến lần thứ hai, động tác nhảy của các bạn nhỏ đã bắt đầu lộn xộn, Niệm Niệm còn đang mặc bộ đồ con ếch màu xanh, cô bé phải nằm rạp trên đất đợi một lúc lâu mớᎥ đến lượt kêu "ếch ộp ếch ộp", nằm sấp rồi lại nằm sấp khiến cô bé hơi buồn ngủ.
 
Một bé ếch nhỏ đang nhảy múa vô tình làm rơi đôi giày khiêu vũ của mình, nhưng chú ếch lại chưa biết cách mang giày, vì vậy bé ếch nhỏ đã tách khỏi đội nhảy và chạy đến giáo viên múa chính để được giúp đỡ nhưng giáo viên múa chính không thể di chuyển, một khi cô ấy di chuyển, những bé ếch nhỏ đang nhảy múa phía sau sẽ bị náo loạn, bé ếch nhỏ không được giúp đỡ chỉ có thể quay trở lại vị trí của mình.
 
Khi khán giả tưởng rằng bé ếch nhỏ sẽ cởi giày ra và tiếp tục nhảy thì trên sân khấu bé ếch nhỏ đã ngồi xuống và tự xỏ giày cho mình, các bé ếch nhỏ khác vẫn đang nhảy múa, chỉ có bé ếch nhỏ này cúi đầu tự mình xỏ giày, nhưng dù xỏ thế nào bé ếch nhỏ cũng không xỏ được giày vào.
 
Mà lúc này, một chú ếch đang xoay vòng tròn hơi chóng mặt, lúc chú xoay người không cẩn thận đã va vào người một bé ếch nhỏ khác, sau đó hai bé ếch nhỏ xoay vòng ngã ra giống như hai bé ếch nhỏ ngốc nghếch ngã vào hồ nước, tay chân quẫy đạp, giãy dụa trong nước muốn ngồi dậy nhưng không cách nào ngồi dậy được. Những đứa trẻ mắc lỗi không ngừng.
 
Khán giả dưới sân khấu thì thích thú bật cười không dứt.

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận