[full_free]_[tập truyện vực sâu diễm tình]_anh họ

Dưới giường Ôn Tưởng là một người phụ nữ nhỏ, trên giường lại lột xác thành một nữ vương, cũng chỉ có Ôn Thậm Nho mới có thể biết được điều này, thậm chí, mấy ngày hôm sau, khi đi vệ sinh anh vẫn còn cảm thấy hơi hơi đau, không biết là bị làm đến mức sinh ra bóng ma, hay thật sự là bị làm quá mức.
 
Mà Ôn Tưởng thì vẫn cứ tung tăng nhảy nhót, chẳng bị ảnh hưởng chút nào, Ôn Thậm Nho cảm thấy bản thân mình mới chính là người bị làm.
 
==================================
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Khi Tiểu Lưu nói chuyện với cha Ôn, anh ấy chẳng hiểu chuyện gì, cho đến khi bị ông hỏi khi nào thì kết hôn với Ôn Tưởng, thì vẻ mặt anh ấy ngơ ngác. “Vì sao cháu phải kết hôn với cô ấy? Chúng cháu không ở bên nhau mà!”
 
Mặt cha Ôn trầm xuống. “Cái gì mà không ở bên nhau? Không phải mỗi ngày con bé đều ở cùng cậu sao?”
 
Tiểu Lưu hoảng loạn mà lắc đầu. “Chúng cháu rất trong sạch ạ.”
 
“Trên vai nó có dâu tây, cậu còn muốn chống chế à. Mau nói thật đi, có phải lúc ban ngày ban mặt cậu dẫn con bé đi thuê phòng đúng không? Hay là làm ở trong xe?” Cha Ôn tức giận vỗ bàn.
 

Tiểu Lưu ngây thơ gần 30 năm, còn chưa hiểu trên vai có dâu tây là gì đã bị ông chất vấn là đi thuê phòng hay làm trong xe, cả người đều đắm chìm trong mối ngổn ngang tơ vò.
 
“Cháu chưa chạm vào cô ấy mà! Chỉ một lần, chỉ có duy nhất một lần là chúng cháu ngồi trên tường rào của trường tiểu học, ngồi xem bọn trẻ tập thể dục buổi sáng, bị người ta phát hiện nên cháu ôm cô ấy nhảy xuống tường. Chỉ có một lần như vậy thôi, cháu còn chưa chạm vào cô ấy mà.” Tiểu Lưu gấp đến độ mặt mày đỏ bừng. “Cháu vẫn còn là trai tân mà!”
 
Cha Ôn thấy anh ấy gào thét rực lửa, âm thanh như sắp muốn xuyên qua vách tường, hét một cái mà khàn cả giọng, âm vang tới tận mây xanh.
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Hai người đều im lặng.
 
“Vậy… con bé có ở cùng người đàn ông khả nghi nào khác không?” Cha Ôn khụ khụ, giọng nói dịu dàng hỏi.
 
“Điện thoại thì sao? Có nghe thấy con bé nói chuyện mập mờ với ai không?” Cha Ôn nhanh chóng hỏi ra lẽ.
 
Vẻ mặt Tiểu Lưu cực kì kì quái. “Có thì có, nhưng mà người kia không có khả năng.”
 
“Ai?!” Cha Ôn kích động mà suýt chút nữa đã lật bàn đứng lên.
 
“Là chú đó, khi chú nói chuyện với bé Tưởng, thật đúng là buồn nôn muốn chết. Nếu không phải là đã biết rõ quan hệ của hai người thì cháu sẽ cho rằng hai người đang yêu nhau mất.”
 
Cha Ôn thật sự muốn lật bàn, ép lên mặt anh ấy. Cách nói chuyện của ông và bé Tưởng từ nhỏ đến lớn đều là như vậy, mẹ bé Tưởng với con bé càng buồn nôn hơn, nhưng vì họ là mẹ con nên mới không bị chú ý.
 
“Ngoại trừ chú thì chính là A Nho, A Nho luôn hỏi cô ấy là đang ở đâu, muốn đi ăn cơm chúng không, bảo cháu sau khi đưa bé Tưởng đến chỗ cậu ấy, thì cậu ấy sẽ tự đưa cô ấy trở về.” Sắc mặt Tiểu Lưu uể oải mà trả lời.
 
Thật ra, bé Tưởng nói chuyện với Ôn Thậm Nho cũng rất ngọt ngào, chỉ là so với cha Ôn thì có vẻ bình thường hơn rất nhiều. Hơn nữa, bởi vì mang thân phận là anh họ nên trước nay Tiểu Lưu không hề nghĩ tới hướng kia, người bình thường cũng sẽ không nghĩ tới hướng kia.
 

Những kiểu tình yêu làm rối loạn xã hội, không theo luân thường cũng chỉ xuất hiện trên những diễn đàn sắc tình, thường là mẹ con, cha con, chứ kiểu ghép đôi anh họ với em họ rất ít.
 
“Mẹ kiếp, rốt cuộc thì người đó là ai?” Trong lòng cha Ôn hơi lo lắng một khả năng khác, đó chính là tinh thần bé Tưởng xảy ra vấn đề, con bé ảo tưởng là mình đang yêu đương với Nghiêm Văn Khâm.
 
Đây không phải là không có khả năng, mấy năm nay, cô điên cuồng yêu say đắm Nghiêm Văn Khâm, sau khi anh chết, tình yêu này lẳng lặng biến hóa không ngừng, hành động xử lí mọi chuyện như người bình thường, nhưng vào lúc đêm khuya tĩnh lặng, bệnh của cô lại phát tác.
 
Nhưng mà nếu tất cả đều đúng như phát đoán của ông thì dấu dâu tây trên vai cô xuất hiện kiểu gì? Hình dạng không lớn không nhỏ, không thể là dấu vết do trầy xước khi gãi ngứa, cũng không phải là dị ứng. Bản dịch được thực hiện bởi Byredo _Sắc - Cấm Thành. Mọi người có thể vào fanpage để đọc được nhiều truyện cũng như ủng hộ nhóm dịch nhé. 
 
Cha Ôn thường trồng dâu tây trên người mẹ Ôn, cái này là ông rõ nhất, sao có thể không nhận ra được? Huống chi ông còn nhìn chằm chằm rất lâu, không thể nào nhìn lầm được.
 
====================================
 
Ôn Tưởng muốn quyến rũ Ôn Thậm Nho, chắc chắn là trăm lần trăm trúng, cô chỉ cần làm một động tác đơn giản cũng có thể khiến Ôn Thậm Nho hít một hơi thật sâu, nín thở, đè ép lửa dục trong thân thể xuống.
 
Anh cho rằng cô đang trêu mình, cố ý tìm niềm vui nơi mình, nhưng lại không hề biết rằng, lúc nào Ôn Tưởng cũng nhớ thương thân thể của anh, chỉ là thời gian, địa điểm không thích hợp thôi.
 
Chẳng hạn như, hai người ra bên ngoài ăn cơm, nhưng tiệm cơm Hồng Kông này quá hot, nên bọn họ không thể không ghép chung bàn với một đôi tình nhân, cùng chuyển đến bàn bốn người ở trong góc ngồi.

 
Ôn Tưởng lớn lên yêu kiều xinh xắn, Ôn Thậm Nho thì đẹp trai tuấn tú, đều là những người có vẻ bề ngoài mê người, làm đôi tình nhân kia nhìn đến ngơ ngẩn.
 
Dưới bàn ăn, tay Ôn Tưởng mười ngón đan chặt với anh, dịu ngoan mà nghe anh nói xem sẽ gọi món gì, nghiễm nhiên là bộ dáng của một người bạn gái hiền lành nghe lời.
 
Làm cho đôi tình nhân đối diện hơi xấu hổ, bởi vì bọn họ còn đang có chút mâu thuẫn nhỏ, không hề ngọt ngào như đôi trai xinh gái đẹp trước mắt này.
 
Sau khi gọi món với phục vụ xong, Ôn Tưởng nắm tay anh, đôi mắt xinh đẹp nhìn anh, giơ tay lên để bên môi, vươn đầu lưỡi liếm một chút.
 
Thân thể Ôn Thậm Nho hơi run lên, bị sự quyến rũ thầm lặng này khơi dậy lửa dục trong lòng. Rõ ràng là thân thể này đã đi qua vạn dặm hoa, nhưng mà không biết vì sao, chỉ cần đối mặt với sự quyến rũ của Ôn Tưởng thì lại không hề có chút sức chống cự nào.
 
Rõ ràng là khi ở công ty, bị khách hàng nữ hoặc nhân viên nữ quyến rũ thì anh chẳng hề có chút phản ứng nào.

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận