Người đàn ông trung niên ngồi xuống ghế, sau đó lơ đãng đặt chìa khóa xe lên bàn chỗ có thể dễ dàng thấy được.
Lâm Viên kích động đến mức nhanh chóng đi lên giới thiệu, không những nói tên còn đọc rõ ràng mạch lạc địa chỉ của tiệm.
Người đàn ông trung niên nghe xong cũng nhanh chóng gật đầu: “Vậy cũng không xa, bọn anh vừa hay cũng có xưởng gần cửa hàng của các em, vậy bọn anh sẽ đặt 1000 ly vậy.”
Câu này không chỉ kiến cho mỗi Lâm Viên mà những cô gái khác cũng vô cùng kích động, nếu như có chuyện này thật thì tiền thưởng của bọn cô đợt này sẽ rất cao.
Tiền lương trong trấn nhỏ đều rất thấp, rất ít khi nào gặp được “chuyện tốt” giống như vậy.
Người đàn ông trung niên đưa rượu đến mọi người đều không chần chờ mà uống cạn.
“Sao cô không uống?”
Chén rượu được đưa đến trước mặt Thẩm Âm Âm.
Cô nghĩ đến việc có thể nhận tiền thưởng thì cũng khá hào hứng, nhưng ánh mắt của hai tên này nhìn cô quá lộ liễu.
Cô từng có kinh nghiệm bị cưỡng hiếp nên cũng không dễ lừa như những cô gái khác.
“Tôi không khát.”
Lâm Viên lại bắt đầu lên tiếng châm chọc Thẩm Âm Âm: “Có người còn muốn giả vờ thanh cao cơ đấy, nếu không phải hôm nay chúng ta chơi trò chơi ở đây thì có thể quen hai anh trai này không? Đúng là làm màu, lúc đó đừng có chai mặt đến nhận thưởng.
Ngoại trừ Tiểu Vi có quan hệ tốt nên đứng về phía cô thì đám người khác lại đứng về phía Lâm Viên.
“Tôi còn có chuyện nên xin phép đi trước.”
Thẩm Âm Âm đứng dậy mặc quần áo vào đàng hoàng sau đó tỏ ý muốn rời đi.
Cô vừa đi thang máy xuống lầu một thì có người đàn ông trung niên xa lạ đi đến, người đàn ông trông có vẻ tai to mặt lớn, bụng to như đang bầu tám tháng.
Thấy đối phương đi vào cô cũng lịch sự đứng sang một góc để nhường chỗ.
Nhưng cô không ngờ đối phương cố ý dồn cô vào vị trí góc chết mà camera không quay đến được.
Người đàn ông quay người dùng bình phun sương xịt lên mặt cô một chút, nhưng lại nhanh chóng mỉm cười vì đã thực hiện được trò đùa dai.
Thẩm Âm Âm chỉ nghĩ người đàn ông cố ý đùa dai, trong lòng khó chịu ghê tởm, sau khi cửa thang máy mở cô chuẩn bị lập tức ra ngoài.
Nhưng giây tiếp đó là hai chân chô nhũn ra, cả người khụy xuống, cơ thể nóng lên nhanh chóng như đang bị lửa thiêu.
“Cứu với.”
Thẩm Âm Âm khoa tay múa chân loạn xạ vì muốn người trong phòng điều khiển chú ý, nhưng cơ thể mập mạp của người đàn ông vừa hay có thể che khuất camera.
“Tiểu mỹ nhân, cưng đúng là khó đối phó, ép ông đây phải dùng đồ quý như vậy, tối tay không rót ngập lỗ lòn cưng thì phí thuốc của ông đây quá.”
Hai người đàn ông chia ra hành động, một người đi lừa trực tiếp, một người ở thang máy chờ cá sa lưới.
Lúc người đàn ông chuẩn bị đưa cô đi thì phía sau gã ta truyền đến một trận gió mạnh.
Gã ta lập tức bị đánh ngã lăn ra đất.
Chu Lệ dùng một tay bế cô lên, sau đó hung hăng đạp mặt một cái vào giữa hai chân gã kia, gã đàn ông mập mạp trú lên thảm thiết như lợn bị chọc tiết.
Chu Lệ bế cô vào xe mini của mình, đang giúp cô thắt dây an toàn thì bất ngờ cô lại chồm người dậy.
“Giúp tôi. Địt tôi đi...”
Gương mặt nhỏ của Thẩm Âm Âm đỏ bừng, trên trán và chóp mũi đều là mồ hôi.