Gả Cho Anh Trai Đại Nhân

“Sắp đi làm rồi.”
 
Khoảnh khắc vành tai và tóc mai chạm nhau, Du Linh nằm trên người anh, mặt đỏ bừng, yếu ớt đập lên cánh tay của anh, muốn leo xuống khỏi người anh. 
 
Kỳ Lạc lại không chịu, trở mình qua lại đè cô xuống, cúi đầu hôn cô.
 
Thành phố X nóng nực, máy điều hòa trung tâm của Kỳ gia được mở hoàn toàn, sắc mặt Du Linh đỏ bừng, đang âm thầm chống cự, nghiêng đầu tránh né nụ hôn của anh.
 
Thời gian thực sự không đủ rồi.
 
Anh đưa tay véo cằm cô, cau mày nói:
 
“Đừng động đậy, né cái gì?”
 
Nói xong, môi anh hạ xuống, đầu lưỡi trơn trượt mang theo nước bọt luồn vào trong miệng cô, cô “hưm” một tiếng rồi, đưa tay yếu ớt đánh anh, dùng lưỡi của cô chống lại lưỡi anh, nhưng lại bị anh hút vào, không để cô rút ra. 
 
Sắp trễ rồi, Du Linh bị anh hôn đến mức sắp không thở được nữa. 
 
Cô hơi khó chịu liên tục đẩy anh, anh thở hổn hển, chống người lên, đưa tay nắm lấy tay Du Linh, khàn giọng nói:
 
“Linh Linh, có phải đã lâu không chạm vào anh trai rồi không?"
 
Trên chiếc giường đôi rộng lớn, toàn thân Du Linh đều đỏ, đặc biệt là lỗ tai cô, đỏ như sắp rỉ máu ra vậy, cô khẽ rên lên một tiếng, rũ mắt không dám nhìn anh trai. 
 

Anh liền liếm môi cô, nhẹ nhàng mút lấy cánh môi cô, giọng nói rất thân mật: 
 
“Cho anh trai sờ một chút.”
 
“Em không muốn.”
 
Cô vừa há miệng, lưỡi của anh liền quấn lấy đôi môi đỏ hồng của cô, cuốn lấy lưỡi cô, tay anh lại sờ vào âm hộ của cô, ngón tay xoa xoa âm đế của cô, thịt áp vào thịt anh. 
 
Kỳ Lạc đã động tình rồi, trong đôi mắt hẹp dài của anh đều là dục vọng, môi lại đến Du Linh đã bị chạm đến mức rối loạn mê mang, đe dọa nói:
 
"Sờ không? Linh Linh lại không nghe lời anh rồi, phải không? Lúc nhỏ Linh Linh cũng chạm rồi.”
 
“Đó là, đó là...lúc nhỏ.”
 
Nhắm nghiền mắt lại, cổ của Du Linh ngẩng cao lên, cả người đều đang rung, cô biết phần dưới của mình đã bị anh trai sờ ướt rồi. 
 
Tay cô đã bị anh trai dẫn dắt, luồn vào hầm đất của anh, nắm lấy vũ khí hung hăng của anh.
 
Anh thở dài ra một tiếng thoải mái, để nơi mềm yếu nhất của anh, đều nằm trong tay đối phương. 
 
Sau đó, Kỳ Lạc nhìn lên phần trên của cô, nói một cách rất nghiêm túc:
 
“Linh Linh, làm tình với anh trai nha.”

 
Du Linh nằm trên chiếc giường hơi lộn xộn, thở dốc nhìn Kỳ Lạc, cắn môi, trợn to mắt nhìn anh. 
 
Anh liền cười một cái không chút kiêng nể gì:
 
“Cười cái gì, cũng không phải chưa từng làm.”
 
“Không biết anh đang nói gì…?”
 
Mặt Du Linh đỏ bừng, tim đập loạn xạ, quay đầu sang chỗ khác không nhìn anh. 
 
“Em lại giả vờ.”
 
Kỳ Lạc phía trên, một tay đặt bên má cô, lấy một tay còn lại trong quần lót cô ra,  ngón tay ướt đẫm, véo cằm cô, bắt cô ngẩng đầu nhìn anh. 
 
Chỉ nghe Kỳ Lạc khó chịu nói:
 
“Làm một lần rồi chúng ta đi làm, anh rất nhanh, bốn năm chưa làm anh chắc là nhanh, chúng ta vừa làm hòa, em đừng chọc anh giận nữa.” 
 
Cái gọi là làm hòa của anh, thực ra là ý này sao?
 
Du Linh nghe ra được một chút thất thường, Kỳ Lạc luôn nói anh với cô “làm hòa” rồi, cô cũng luôn nói, anh và cô “làm hòa” rồi. 
 
Nhưng cho đến nay, Du Linh mới chợt hiểu ra, cái gọi là “làm hòa” của Kỳ Lạc, thực ra ẩn giấu mang theo ý làm hoà giữa người yêu, anh và cô vẫn luôn là mối quan hệ yêu đương???

 
A???!!!
 

Cái quái gì vậy? Kỳ Lạc đang chơi trò nuôi dưỡng??

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận