Gả Cho Anh Trai Đại Nhân

Chiếc xe buýt đang lắc lư trên đường nhựa rộng rãi, điều hòa trong xe được mở đầy đủ, phía dưới của Du Linh đau nhức, ngồi trên ghế nhựa, cảm giác phần dưới còn có tinh dịch của anh trai chảy xuống.
 
Cả đoạn đường cô kinh hồn bạt vía, chỉ sợ những tinh dịch này sẽ làm ướt ghế xe buýt, ôm cặp của mình không dám cử động. 
 
Trong chiếc túi bên hông balo, điện thoại của cô vang lên, có người gọi cho cô. 
 
Du Linh lấy điện thoại trong túi bên hông balo lên vừa nhìn, người gọi đến: [Anh Lạc]
 
Anh tỉnh rồi sao? Liệu anh có sốc khi nhìn thấy vết máu trên ga giường của mình? Nghĩ rằng không biết mình đã ngủ với ai.
 
Dù sao Du Linh sẽ không nhận, đánh chết cô, cô cũng sẽ không thừa nhận người ngủ với anh trai tối qua là cô. 
 

Cô vẫn không muốn phá hủy mối quan hệ tình cảm anh em giữa Kỳ Lạc và cô. 
 
Nhưng bây giờ cô càng không biết làm sao đối mặt với Kỳ Lạc, vì vậy chỉ có thể cầm điện thoại, ngây ngốc nhìn màn hình hiển thị cuộc gọi đến, mặc cho điện thoại cứ đổ chuông liên tục, không dám nghe máy.
 
Cũng không muốn nghe máy. 
 
Điện thoại cứ reo lên, Kỳ Lạc cũng điên lên như vậy, không ngừng điện thoại cho Du Linh, cô không trả lời, anh cứ gọi hết cuộc này đến cuộc khác, cả đoạn đường Du Linh ngồi trên xe buýt, anh cứ gọi điện thoại cho cô suốt cả đoạn đường. 
 
Đợi đến lúc Du Linh cùng với chiếc điện thoại đang reo, đến hiệu thuốc mua thuốc xong, sau đó trở về nhà mình, thời gian gần như đã qua hai tiếng rồi. 
 
Kỳ Lạc gọi cho cô hai tiếng đồng hồ, cứ gọi liên tục khiến cho điện thoại cô hết pin tắt máy.
 
Nhà Du Linh ở trong một phòng đơn vị kiểu cũ của trường học, ba cô là giáo viên trung học, vốn dĩ mẹ cũng dạy học, sau này chê mức lương dạy học quá thấp, nên đã xin chị cả Chu Khai Khai, làm ở công ty của Kỳ gia. 
 
Ngày thường tình cảm của ba mẹ không tốt lắm, mẹ Du có thể không về Du gia, trên căn bản chính là ở lại nhà chị cả Kỳ gia.
 
Đến lúc Du Linh về nhà, ba Du đã đi dạy rồi, nhà Du Linh cũng không có ai. 
 
Cô xoay một vòng trong căn nhà chín mươi mấy mét vuông của mình, căn nhà này trang trí kiểu lỗi thời, khắp nơi đều là sách, do vậy càng lộ rõ không gian chật hẹp. 
 

Du Linh vào bếp lấy ly nước, rồi trở lại phòng ngủ nhỏ của mình, lấy viên thuốc tránh thai khẩn cấp ra uống, sau đó nằm trên giường khóc, đứa trẻ mới mười sáu tuổi, đã gặp loại chuyện này, ngoài cư dân mạng xa lạ giúp đỡ cho cô lời khuyên, dường như chỉ còn lại tiếng khóc hoảng loạn.
 
Một lúc sau, Du Linh nghe thấy phòng khách có tiếng mở cửa vang lên, có người đập cửa vào nhà. 
 
Tim cô nhảy nhót, vội vã xoay người lại, quay lưng lại với cửa phòng giả vờ ngủ.
 
Chưa tới hai giây, cô nghe thấy sau lưng, có người mở cửa phòng ngủ của cô đi vào, đi thẳng đến bên giường cô. 
 
Là anh trai Kỳ Lạc. 
 
Anh có chìa khóa nhà cô. 
 
Lúc nhỏ, Chu Khoái Khoái đã định bỏ việc ở trường trung học để kinh doanh, khoảng thời gian quyết định đến công ty Kỳ gia làm, bởi vì quan niệm sống và công việc trái ngược, mà ba mẹ thường cãi nhau ở nhà. 
 
Mỗi lần cãi nhau Chu Khoái Khoái trực tiếp mang Du Linh đến Kỳ gia ở tạm.

 
Thời gian chỉ mấy năm như vậy, mà thời gian Chu Khoái Khoái ở Kỳ gia rất nhiều.

 
Thực ra Du Linh cứ không thích ở nhà người khác, cô thích ở nhà mình và ba mẹ, mặc dù Kỳ gia tốt, Kỳ Lạc đối với cô cũng rất tốt, nhưng dù gì cũng là nhà người khác, khiến cô không có cảm giác thân thuộc. 
 
Vì vậy lúc nhỏ vừa tan học Du Linh liền chạy về nhà mình, Kỳ Lạc có trách nhiệm đưa đón cô, kết quả mỗi lần đều phải đến nhà cô tìm cô, bắt cô trở về Kỳ gia, thời gian lâu dần, Kỳ Lạc cũng có chìa khóa nhà của nhà Du Linh. 
 
Bây giờ, trong căn phòng chật chội này của Du Linh, cô nằm nghiêng trên giường quay lưng với Kỳ Lạc, không dám quay đầu, sợ bị anh trai nhìn ra cái gì đó.

 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận