Gả cho anh trai nam chính giàu ngầm

Edit: Tiểu Ry

Liễu Vân vui vẻ nghĩ, xuyên sách, cô xuyên sách?

Cô rất nhanh liền lý giải cô xuyên đến quyển sách gọi là "Ảnh hậu thế thân của tổng tài", trong sách nam chính Nghiêm Diệp là tổng tài của một công ty giải trí. Bởi vì đối với bạch nguyệt quang thanh mai trúc mã muốn mà không được nên tìm thế thân, cuối tìm tìm được chân ái của mình.

Nữ chủ Đan Linh Đồng là con gái của một gia đình bình thường, một mình xâm nhập giới giải trí cặm bẫy, ngã đến đầu rơi máu chảy.

Cuối cùng, cô lựa chọn làm thế thân bạch nguyệt quang của nam chính Nghiêm Diệp, cảm tình cũng đầu rơi máu chảy.

Sau này, cô rốt cuộc buông tay nam chính, nhưng nam chính từ lúc nữ chính rời đi, nhận ra nữ chính quan trọng với hắn như thế nào, cho nên, hắn lại đau khổ theo đuổi nữ chính.

Liễu Vân bĩu môi, cô không thích thể loại thế thân. Nếu quả thật thế thân có thể thượng vị thành công, trên thế giới làm sao có nhiều câu chuyện thương tâm muốn chết như vậy?

Nếu chân ái có thể bị thế thân thay thế mối tình đầu, kỳ thật chỉ là nam nhân không đủ yêu mà thôi.

Liễu Vân trào phúng xong, rất nhanh tiếp thu kí ức của khối thân thể này, thân thể này gọi là Thượng Ỷ Văn. Cùng người đứng đầu giới giải trí nhị công tử Nghiêm Diệp là thanh mai trúc mã, cùng nhau lớn lên từ nhỏ.

Đúng vậy, khối thân thể này chính là bạch nguyệt quang cầu mà không được của nam chính - Thượng Ỷ Văn.

Thượng Ỷ Văn có thể làm thanh mai trúc mã của nam chính trong sách, tự nhiên cũng là đại tiểu thư của gia đình giàu có.

Làm đại tiểu thư, ánh mắt của cô cũng sẽ không thấp. Công ty giải trí Ngự Dao cũng là một trong hai xí nghiệp truyền thông đứng đầu trong nước nhưng khi đó Nghiêm Diệp hắn không có thực quyền!

Công ty giải trí Ngự Dao lúc đầu trên tay của anh trai Nghiêm Úy của Nghiêm Diệp, tuy rằng giải trí Ngự Dao trên tay Nghiêm Úy rất nhanh phát triển, nhưng Nghiêm Diệp bất quả chỉ là thủ hạ của Nghiêm Úy, mắt cao hơn đầu của Thượng Ỷ Văn sao có thể nhìn đến. Làm sao có thể gả cho Nghiêm Diệp làm công cho Nghiêm Úy đây?

Cho nên, rất nhanh Thượng Ỷ Văn liền lựa chọn gả cho tổng tài một công ty xây dựng. Cô lựa chọn làm tổng tài phu nhân công ty xây dựng, muốn tiền có tiền, muốn diện mạo có diện mạo, cuộc sống hạnh phúc.

Mà Thượng Ỷ Văn gả cho Hạng Lực còn chưa đến hai tháng, giải trí Ngự Dao một đêm liền đổi tổng tài. Nghiêm Diệp cô ghét bỏ lại đăng cơ bằng giá trị của mất lão tổng. Thượng Ỷ Văn lúc ấy kém chút là tức giận hộc máu, nhưng gả đều đã gả, cô chỉ có thể làm phú bà Hạng phu nhân hàng ngày, bên kia ngẫu nhiên ngoắc ngoắc tâm của Nghiêm Diệp.

Tuy rằng Thượng Ỷ Văn không thể chính mình gả cho Nghiêm Diệp, nhưng lại không là trở ngại mỗi khi cô tìm thế thân của Nghiêm Diệp gây phiền toái.

Lúc này, Thượng Ỷ Văn còn không biết tài chính của công trình rất nhanh sẽ cạn, sau đó liền đeo trên lưng khoản nợ này. Lúc này Liễu Vân lại biết.

Liễn Văn căn cứ vào ký ức của Thượng Ỷ Văn và sự tình trong sách, rất nhanh liền quyết định vứt bỏ Hạng Lực đi tìm người khác.

Chung quy, Hạng Lực ở bên ngoài cũng không có ít nữ nhân, Liễu Vân cũng ghê tởm loại nam nhân này. Vì thế, cô lấy điện thoại di động phát tin nhắn cho Hạng Lực.

***

Bên này, Chu Kiều Kiều tỉnh lại, bên cạnh cô là đại ca kính đen cảm động chảy nước mắt.

Hắn nhìn Chu Kiều Kiều nói: "Tiểu thư, cô không sao chứ?"

Chu Kiều Kiều lộ ra nụ cười đắc ý nói: " Tôi không sao". Tôi vừa đem một linh hồn muốn cướp thân thể tôi đuổi đi, thân thể này vẫn là của tôi. Nghĩ đến cái này, Chu Kiều Kiều lại được ý cười: "Hừ hừ".

Anh trai kính đen sửng sốt, không hiểu cô cười vì cái gì: "???". Vì cái gì mà cô cảm thấy cao hứng?

Chu Kiều Kiều đắc ý xong, lại quay đầu nhìn về anh trai kính đen hỏi: "Anh là ai?"

Anh trai kính đen sửng sốt, hoảng sợ quay đầu ra ngoài hô lớn: "Bác sĩ mau tới!!! Người này bị mất trí nhớ!!!"

Rất nhanh, bên ngoài liền truyền đến tiếng bác sĩ nói chuyện: "Gọi cái gì? Gọi cái gì? Ở bệnh viện thì an tĩnh một chút, không phải đầu giường có chuông rung sao?".

Chu Kiều Kiều nháy mắt mấy cái, ngẩng đầu nhìn chuông rung đầu giường, một viên màu đỏ có gắn dây điện đặt ở đầu giường. Cô bĩu môi, tôi không sao tại sao phải ấn chuông?

Cô quay đầu, nhìn thấy bên giường cách vách có một nam nhân chân đeo thạch cao nhìn cô cười cười.

"Hắc hắc, cô tốt!" nam nhân hỏi thăm Chu Kiều Kiều, hắn mặc đồ bệnh nhân của bệnh viện, trên bàn ở đầu giường để đầy đồ. Hắn nhìn chằm chằm Chu Kiều Kiều, trong lòng còn rất cao hứng: "Cô tỉnh rồi? Cô đã ngủ cả đêm."

Nam nhân vừa nói xong, bác sĩ mang theo ống nghe đẩy cửa tiến vào. Chu Kiều Kiều không kịp trả lời nam nhân, cô quay đầu nhìn về cửa, chỉ thấy bác sĩ nam hơn 40 tuổi, hắn mang theo mắt kính lạnh giọng hỏi trong phòng bệnh: "Ai vừa kêu?"

Anh trai kính đen nhanh chóng nhấc tay nói: "Bên này bên này, bác sĩ, cô ý mất trí nhớ."

Bác sĩ kia lườm hắn một cái nói: "Có phải xem phim truyền hình nhiều không?" Nói xong liền đi đến trước mặt Chu Kiều Kiều, cầm một cái bút đèn từ trong túi áo ra nói với Chu Kiều Kiều: "Có chút khó chịu, kiên nhẫn một chút."

Chu Kiều Kiều bị vạch rồi hạ mí kiểm tra hai mắt, sau đó bác sĩ hỏi Chu Kiều Kiều: "Không nhớ rõ tại sao mình đến bệnh viện sao?"

Chu Kiều Kiều gật đầu nói: "Nhớ."

Bác sĩ nháy mắt nhìn anh trai kính đen, anh trai kính đen lúng túng cười ha ha nói: "Hiểu lầm! Hiểu lầm!"

Bác sĩ đang muốn giáo dục anh trai kính đen hai câu, liền thấy ngoài cửa có một nam một nữa đi tới.

Người đàn ông tóc nhuộm nâu, làm tóc xõa tung phiêu dật. Hắn mặc áo T-shirt ngắn tay màu xám, cổ áo và tay áo đều có trang sức màu hồng đen. Tay trái mang đồng hồ, màu sắc dậm nhạt phối hợp đẹp mắt, cả người vô cùng tuấn lãng.

Khi không nói, hắn híp hai mắt lại, làm cho sống mũi hắn cao thẳng lên không ít.

Phía sau hắn là người phụ nữ mặc trang phục cao bồi mỏng ngắn tay cùng váy nhũ trắng chấm bi. Lộ xương quai xanh khiến cô vô cùng hoạt bát. Lúc này, cô đưa hai mắt mang theo tình ý, môi khéo léo mím lại, cô nháy mắt về phía Chu Kiều Kiều.

Người đàn ông kéo cô ra phía sau, sau đó thản nhiên nhìn về phía Chu Kiều Kiều hỏi: "Cô chính là Chu Kiều Kiều?"

Chu Kiều Kiều gật đầu, người đàn ông cười nhạo một tiếng nói: "Hừ, nghe nói chậu hoa của tôi đập vào cô?"

Chu Kiều Kiều sửng sốt, sau đó chặt chẽ nhìn nhằm chằm người đàn ông, người đàn ông cho rằng Chu Kiều Kiều không phục nên hỏi cô: "Cô muốn bao nhiêu tiền để giải quyết riêng?"

Nghe được lời này, bác sĩ liền nhíu mày.

Nhưng mà nằm trên giường Chu Kiều KIều lại cảm giác "Đinh" một tiếng, trong đầu tựa hồ vang lên An die Freude, tiền? Hắn cùng cô nói chuyện tiền?

Dùng tiền có thể giải quyết sao?

Chu Kiều Kiều tự hỏi mình như vậy, sau đó cô xác định được câu trả lời!

Đúng vậy, dùng tiền liền có thể giải quyết, Đầu đã bị đập, bệnh viện cũng đã ở, chẳng lẽ không muốn bồi thường mà đến chết vẫn muốn kiện? Vấn đề là, kiện cũng vì bồi thường!

Vì thế, Chu Kiều Kiều hết sức cao hứng hỏi: "Nói, anh mang chậu hoa đến câu lạc bộ đêm làm gì?"

Nghiêm Diệp: "..." Liên quan gì đến ngươi hả con ngốc.

Anh trai kính đen: "..." Sát, dọa lão tử nhảy dựng, còn tưởng rằng ngươi muốn hỏi cho bao nhiêu tiền!-----

Tác giả có lời muốn nói: Chương này tiểu hạ nhắn lại, có mưa hồng bao a!

Thích các bạn, không nên quên thu thập một cái, moah moah! Cảm tạ vì ta bầu bá vương phiếu hoặc rót chất lỏng dinh dưỡng nhé tiểu thiên sứ

Cảm tạ tiểu thiên sứ rót [chất lỏng dinh dưỡng]

Nhẹ ấm như một bình tinh khiết

Phi thường cảm tạ đại gia duy trì đối với ta, ta sẽ tiếp tục cố gắng!

Lời edit: Mỏi mắt edit cho các tiểu thiên sứ mau tặng ry một vote nèo


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui