Cụm từ "sợ vợ" một lần nữa được định nghĩa lại, Ninh Thu Thu trong lòng đau khổ.
Nhưng cô lại không thể nói.
Trước mặt người ngoài Triển Thanh Việt rất kiệm lời, Quý Vi Lương ngồi nửa ngày hắn cũng không nói nhiều quá hai câu, không khí có điểm xấu hổ, buổi chiều cô nàng lại có buổi diễn cho nên ngồi một chút rồi bọn họ liền đứng dậy cáo từ.
"Chị dâu buổi chiều cũng có việc sao, vừa vặn tôi cũng đưa Vi Lương đi, cùng đi không?" Triển Thanh Viễn lúc gần đi hỏi Ninh Thu Thu.
Trước mặt huynh trưởng, vẫn cần "hòa thuận ở chung" một chút.
Ninh Thu Thu không ngờ Triển Thanh Viễn đột nhiên thể hiện hòa thuận. Hắn cố ý mời cô đi cùng, là muốn uy hiếp cô hay là có dụng ý gì khác đây, bất quá nếu đối phương đã dám ngỏ lời mời mà cô không đồng ý thì cũng thật không hiếu khách, nói: "Được thôi, cảm ơn."
Tạm biệt Triển Thanh Việt, ba người cùng nhau đi khỏi bệnh viện, ngồi xe Triển Thanh Viễn.
Vẫn lệ cũ, Triển Thanh Viễn lái xe, Quý Vi Lương phó lái, Ninh Thu Thu hậu cần.
"Sao tình cảnh này lại quen vậy nhỉ," Ninh Thu Thu lên tiếng trước Triển Thanh Viễn, cố ý chơi xấu, nói, "Thời gian thấm thoát trôi a, giờ này ngày trước tôi còn ngồi đây làm bóng đèn, chúng ta còn chưa diễn cùng một đoàn phim, vậy mà bây giờ 《 Phiêu Diêu 》 cũng sắp đóng máy rồi."
Triển Thanh Viễn cùng Quý Vi Lương nghe vậy, sắc mặt đều khó coi lên, không hẹn mà cùng nghĩ tới sự việc đầu tư đã xảy ra, việc này đã tạo ra một bức tường lớn giữa mối quan hệ bọn hắn. Lần trước hai người nháo chia tay, chuyện này đã được lôi ra nói, hiện giờ tuy hòa hảo, nhưng trong lòng hai người đều hiểu rõ mà không nói ra, coi như chưa phát sinh quá.
Nhưng có người lại không có mắt như vậy a, không đúng, không phải không có mắt, mà cô chính là cố ý.
Triển Thanh Viễn thật hối hận mình đã "tình thương mến thương", chủ động mời Ninh Thu Thu lên xe, mặt hắn đầy hắc tuyến: "Cô không nói lời nào cũng không ai bảo cô bị câm đâu."
"Nhưng tôi sẽ không có cảm giác tồn tại a," Ninh Thu Thu láo nháo không sợ chết, nói, "Tôi muốn gây ấn tượng trước mặt Triển tổng nhiều hơn để về sau có bộ phim gì tốt mà anh làm nhà đầu tư thì vẫn nhớ tới tôi chứ. Tôi cũng không ngại bị người ta nói đi cửa sau dựa quan hệ đâu."
Advertisement / Quảng cáo
"......" Triển Thanh Viễn bị lời này chọc cho tức cười, "Ninh Thu Thu, trước kia tôi không phát hiện cô là người tâm cơ rất thâm đấy."
"Tâm cơ âm trầm nghĩa là thông minh mới có, đây là anh đang khích lệ tôi thông minh sao, ai dà, tôi đành không khách khí mà nhận lấy vậy." Ninh Thu Thu không biết xấu hổ mà nói.
"......" Triển Thanh Viễn nhìn Ninh Thu Thu diễn vai nàng dâu nhỏ trước mặt anh trai mình, vậy mà vừa mới rời khỏi tầm mắt anh trai, cô liền nguyên hình tất lộ, nói, "Anh tôi là người hận nhất những kẻ dám đem tâm cơ dùng trên người hắn, cô tốt nhất nên cẩn thận một chút."
Nha, đây là uy hiếp sao, Ninh Thu Thu cười nói: "Đây là kịch xưa người người đều thích sao, tình yêu thuần túy cũng không diễn cho người khác tin tưởng đâu, phải không, Quý tiểu thư?"
"......" Quý Vi Lương sửng sốt một chút, mới phản ứng lại đối phương đang ám chỉ sự tình xảy ra thời điểm Ninh Thu Thu mới vừa gả đến Triển gia, cô ta nói Ninh Thu Thu nhất định phải yêu Triển đại ca đến nỗi thiên trường địa cửu, mới có thể khiến bọn họ - những người không tin vào tình yêu thuần túy, càng thêm tin tưởng tình yêu.
Hiện giờ, người ta thật sự chờ được Triển Thanh Việt tỉnh lại, hơn nữa lại không tách ra, cũng không phải vì gần quan được ban lộc, này như một phát tát đánh lại đây, cũng thật khiến mặt người đau rát.
Lúc này chỉ có thể giả vờ không hiểu, Quý Vi Lương đạm mạc mà nói: "Tôi không hiểu cô đang nói cái gì."
Ninh Thu Thu cười cười, không tiếp lời.
Hiểu hay không tự nhiên cô ta biết.
Ninh Thu Thu cảm thấy mình rất có tiềm chất làm nữ phụ ác độc a, Quý Vi Lương phỏng chừng đã tức giận đến mức hận không thể tự tay cào cô mất.
Triển Thanh Viễn không biết sự tình giữa các cô, cười lạnh một tiếng nói: "Vậy chúc cô dùng tốt kịch bản để giữ được tâm anh trai tôi."
"Nga, cảm ơn a, tôi sẽ nỗ lực." Ninh Thu Thu nói, trong lòng lại nghĩ, đại ca anh kịch bản tôi hai lần rồi đấy, nếu tôi muốn lừa đảo lại hắn thì tôi phải có cái năng lực cùng chỉ số thông minh kia đã!
Bầu không khí trong xe nhất thời an tĩnh lại, vừa vặn điện thoại Ninh Thu Thu vang lên, nhắc nhở có tin tức WeChat gửi đến, Ninh Thu Thu lấy di động ra nhìn, là người đại diện Cù Hoa nhắn tới.
【 Cù Hoa: Ai nha, tiểu Thu Thu, Weibo em đã lâu không đăng gì mới rồi đó, sắp mốc meo đến nơi rồi, mau đăng cái ảnh selfie gì đó tương tác đi, nghe được nhớ trả lời ~】
【 Ninh Thu Thu: Đã biết. 】
Ninh Thu Thu mở Weibo, đập vào mắt là tin tức cô ký hợp đồng với nhãn hiệu mỹ phẩm kia, đối phương đã đăng thông tin xác nhận lên Weibo, cô đăng lại bài viết, đều qua đi đã lâu.
Xác thật nên đăng gì đó.
Ninh Thu Thu biết Weibo cũng là một công cụ giúp fans nhớ đến mình, xác thật rất quan trọng, cô gần đây đã quá trầm mê với nam sắc, cũng cần phải tỉnh lại thôi, ngay cả sự nghiệp cũng cư nhiên dám vứt qua một bên. Nhưng nếu bỏ qua chuyện này, cô vẫn tương đối chăm chỉ mà.
Cô rốt cuộc cũng lý giải được loại tâm tình "Từ đây quân vương bất tảo triều" của cố nhân.
Khụ khụ.
Ninh Thu Thu mở ra khung đăng bài trên Weibo, chọn phần đăng ảnh, nhìn trong album xem có cái nào có thể trực tiếp đăng lên không, cô không tự luyến đến mức làm bức selfie trong lúc vẫn ngồi trên xe Triển Thanh Viễn, làm thế có vẻ rất ấu trĩ a.
Album vừa mới mở ra, đập vào mắt là tấm ảnh mới nhất chụp tờ giấy Triển Thanh Việt viết 《 Tĩnh dạ tứ 》. Ninh Thu Thu ngoài miệng ra vẻ ghét bỏ người ta, kỳ thật sau lưng lại lén lén lút lút chụp lại, dù sao cũng nên có người bảo tồn nét chữ đầu tiên của Triển Thanh Việt sau khi tỉnh lại chứ.
Liền đăng nó đi!
Ninh Thu Thu chọn bức ảnh, gõ dòng chữ: Tĩnh dạ tứ ( cho mọi người chiêm ngưỡng chút)
Chờ khi đến phim trường, Ninh Thu Thu mở Weibo nhìn thoáng qua, khu bình luận đã vững chắc nhảy ra hơn hai vạn bình luận, cô từ khi nào có ảnh hưởng lớn trên Weibo vậy?!
Thừa dịp chuyên viên trang điểm làm tóc cho cô, Ninh Thu Thu lướt khu bình luận một chút.
【 Trái tim xa cách: yêu chị nhiều nga ~ ( bắn tim) (bắn tim) 】
【 Người nấu cơm (chính chủ): Đây là chữ Ninh Thu Thu sao? Xấu mù ha ha ha ha, tôi có thể cười một năm, dùng chân tôi cũng viết đẹp hơn cái trình độ này 】
【 Đây là bông cát cánh nhỏ: Chữ này không phải của Thu Thu nha, chữ Thu Thu thanh tú hơn nhiều, đây rõ ràng là chữ của fans nào đấy đưa cho Thu Thu, có những người cũng thật là nhiệt tình bôi đen người khác đi. Thuận tiện đăng luôn thư pháp bằng chân của ngươi lên đi, so xem đẹp hơn được bao nhiêu? 】
【 Thanh niên làm theo lời Đảng: Nhìn nét bút tôi nghĩ đây là chữ của nam nhân a, mạnh dạn đoán đây là của Phương lão sư, trong đêm yên tĩnh bỗng nhớ nhung chị yêu, ô ô, ngọt quá đi! 】
Ninh Thu Thu vừa nhìn thấy bình luận não tàn này mí mắt liền giật giật một chút, quả nhiên, nhìn xuống phần trả lời cùng lượt thích của bình luận vừa rồi, phía dưới đã hơn một vạn lượt thích.....
Cô ấn xem một chút, đều là fans của Phương Cẩn Nhiên.
【 Vợ chồng chanh nhỏ: nmsl*】
【 Ta là Phương phu nhân: Ngươi có bệnh à, chữ Phương lão sư ngươi thấy qua bao giờ chưa? 】
【 Tiểu Phương bé nhỏ: Nhiên Nhiên yêu đi, chúng em không ý kiến đâu 】
【 Giới kéo CP tự nổ đi: Tà giáo CP kia về địa bàn của ngươi mà chơi, sao một hai phải ghép với người ghê tởm này, chúc ngươi ra cửa tốt lành 】
Advertisement / Quảng cáo
【 Đến chết cũng chỉ yêu Nhiên Nhiên: Mọi người đừng cãi nhau, đây khẳng định là thủ đoạn lăng xê của người ta thôi, càng gấp càng dễ trúng bẫy tiểu nhân đó, Tiểu Phương bây giờ đang ở nước ngoài đi, đừng giúp người ta tăng nhiệt nữa. 】
(*)NMSL ( never mind the scandal and libel): không quan tâm scandal và những lời linh tinh.
.....
Phía dưới đều xoay quanh việc này, rất khí thế là khác, Ninh Thu Thu đọc xong không nhịn được mà bật cười, Phương Cẩn Nhiên đột nhiên lại nổi nha, fans hắn nhiều, kiểu yêu ma quỷ quái gì cũng có, sau này nếu cùng với bạn gái hồng phấn ( nổi tiếng) thành đôi, fans nhà hắn chỉ sợ sẽ nháo ra vài gia sản lưu lượng, nhiều không khác gì đàn châu chấu, thập phần đáng sợ.
Vấn đề là Phương Cẩn Nhiên nhìn thì thanh lãnh nhưng thực tế hắn lại là người rất thích giao lưu kết bằng hữu, nếu fans hắn cứ làm như vậy, về sau gặp mặt những người đó cũng thực xấu hổ chết mất.
Fans làm, thần tượng chịu.
Nếu không phải cô với Triển Thanh Việt đang ở cùng nhau, nói không chừng cô đã trực
tiếp nhận cái show tình cảm thực tế kia để giúp Phương Cẩn Nhiêm hung hăng đánh tỉnh đám fans đang đắm chìm trong thế giới ai cũng muốn hại idol tôi, cọ nhiệt idol tôi, lôi kéo idol tôi xào CP, chỉ có tôi là thiệt tình yêu hắn.
Nếu làm được thế thì nhất định rất sảng khoái mà.
Bất quá Ninh Thu Thu cũng chỉ là nghĩ thôi, loại chuyện này cô là thương mà không giúp gì được. Chỉ còn mấy ngày nữa là cô đã đóng máy, Phương Cẩn Nhiên cuối cùng cũng chỉ là bằng hữu chúc tết bình thường, diễn viên nhiều như vậy, hắn rất nhanh sẽ quen nhiều "bằng hữu" khác thôi.
Nhưng mà, có một chuyện cô không đoán được, lần đăng Weibo này, lại nhấc lên một hồi "Huyết vũ tinh phong*".
(*) Gió tanh mưa máu.
Ninh Thu Thu cũng có một lượng fans cứng nhất định, tuy rằng không đông vui như Phương Cẩn Nhiên, nhưng fans bọn họ dám ngang nhiên nói cô trên Weibo như vậy, fans cô khẳng định sẽ không phục, vốn dĩ đã chung sống hoà bình một đoạn thời gian, bây giờ hai nhà một lần nữa lại nổi chiến tranh, còn khiến #fans Phương Cẩn Nhiên vs fans Ninh Thu Thu fans lên hot search.
Triển Thanh Việt ngày thường không chú ý đến bát quái trong giới giải trí, cũng không dùng các loại mạng xã hội như Weibo Tieba, bất quá điện thoại hắn cũng sẽ thường xuyên đề cử cho hắn một ít tin tức bát quái đang hot.
Tỷ như hiện tại, Triển Thanh Việt mới vừa mở di động, màn hình máy hắn đã nhảy ra một tin tức: Fans Phương Cẩn Nhiên cùng fans Ninh Thu Thu đại chiến Weibo.
Vốn dĩ Triển Thanh Việt muốn trực tiếp làm lơ, nhưng ngón tay hắn lại nhấn chệch, trực tiếp mở bài viết ra xem xét.
Tin tức này đại khái trình bày việc fans minh tinh nổi tiếng Phương Cẩn Nhiên bất bình vì lời gán ghép CP với Ninh Thu Thu, fans Ninh Thu Thu cũng không để idol nhà mình bị mắng, khiến trên mạng ồn ào mắng nhau, Triển Thanh Việt hôn mê lâu ngày, vốn dĩ không chú ý tới vài thứ trong giới giải trí kia. Hiện tại xem tin tức cái gì mà ghép CP, độc duy, chưng nấu (chính chủ),.. hắn cũng cái biết cái không, bất quá qua tin bát quái kia hắn cũng đoán được đại khái.
Bài viết còn đăng ảnh chiến đồ fans hai bên mắng nhau, từ ảnh chụp bình luận xem ra, fans Phương Cẩn Nhiên rõ ràng đang chiếm ưu thế áp đảo, giành được thắng lợi trận chiến này.
Lời cuối cùng còn viết: Như vậy vấn đề ở đây, vấn đề mà biên tập cũng phi thường tò mò, là chữ viết xiêu xiêu vẹo vẹo như kiến bò đã khơi mào trận xung đột này, đến tột cùng xuất phát từ ai tay đây?
Phía dưới câu đấy còn đăng kèm một tấm ảnh, chính là tờ giấy hắn tặng cho Ninh Thu Thu.
Triển Thanh Việt: "....."
Chữ viết xiêu xiêu vẹo vẹo như kiến bò...... Được lắm, Ninh Thu Thu.
Khi Ninh Thu Thu đến bệnh viện, Tinh Tinh đang bồi Triển lão gia đọc sách ở gian bên ngoài, thừa dịp Triển lão gia không chú ý, cô nàng liền làm động tác cắt cổ trợn mắt với cô, biểu tình cực kỳ khoa trương, ý bảo cô sắp gặp hoạ.
Bất quá cô nàng chỉ dám cảnh cáo chứ không dám nói rõ —— khuỷu tay không thể duỗi ra bên ngoài quá nhiều, bằng không sẽ chết rất thảm a.
"......" Ninh Thu Thu lập tức hồi tưởng lại một chút "hành vi phạm tội" của mình hai ngày nay. Bởi vì phải đóng máy cho nên cô rất bận, cũng không có thời gian làm việc khác, trừ bỏ hai ngày không tới bệnh viện, hình như cô cũng không có làm chuyện gì tội ác ngập trời.
Còn sự việc Weibo ấy à, Triển Thanh Việt cũng không dùng Weibo, hẳn sẽ không phát hiện, hơn nữa việc này cũng không tính là cô sai, cô còn là nạn nhân nữa mà. Tuy chữ hơi xấu một chút nhưng cô cũng không chỉ tên nói họ, Triển Thanh Việt hẳn không nhỏ mọn như vậy đâu.
Rất đứng đắn mới đúng.
Chẳng lẽ hai ngày nay cô không qua đây, Triển Thanh Việt quá nhớ mong mà trở nên khó chịu.
...... Cô đương nhiên không tin lý do quái quỷ này.
Ninh Thu Thu chào hỏi Triển lão gia trong chốc lát rồi mới đi vào phòng bệnh bên trong, ngoài ý muốn phát hiện trong phòng bệnh còn có một nam nhân xa lạ, tây trang giày da, tóc tai chải chuốt không chút cẩu thả, rất có phong phạm giới tinh anh.
"Ninh tiểu thư." Chu Dương đã gặp qua Ninh Thu Thu một lần, biết cô.
"A." Ninh Thu Thu nhìn hắn một cái, không quen biết.
"Vậy tôi đi trước, Triển tiên sinh, có chuyện gì thì anh gọi điện hoặc gửi mail liên lạc với tôi." Chu Dương rất đúng mực mà nói, hắn không bao giờ đi chọc mạch sinh hoạt cá nhân của cấp trên, trừ phi cần thiết.
Triển Thanh Việt gật gật đầu, Chu Dương đi ra ngoài.
"Trợ lý tộ, Chu Dương." Triển Thanh Việt thấy Ninh Thu Thu vẻ mặt mê hoặc, giới thiệu cho cô.
"Nga, anh chuẩn bị......" Ninh Thu Thu còn chưa nói xong thì được trên tủ đầu giường đặt một chồng văn kiện, ngoài bìa viết rõ ràng mấy chữ "Tình hình gần đây của công ty hữu hạn Ninh Hoà".
Advertisement / Quảng cáo
Ninh Thu Thu sắc mặt biến đổi: "Triển tiên sinh đây là có ý tứ gì?"
Hắn vô duyên vô cớ đi điều tra Ninh Hòa, là hoài nghi trước đây cô nói dối, hay là có dụng ý gì khác.
Triển Thanh Việt chậm rãi duỗi tay với tập văn kiện Chu Dương mới vừa đưa qua đây, hắn còn chưa kịp đọc văn kiện đã nói: "Làm con rể, lý tưởng."
Con rể lý tưởng?!
Ninh Thu Thu phải mất một lúc mới phản ứng lại, đối phương là đang ám chỉ lời nói trước đây cô cùng Giả Tình nói a, cô tỏ vẻ bản thân không được bố trông cậy vào, ông chỉ trông cậy vào thiên tài thương nghiệp mà cô gả tới để hỗ trợ ông quản lý gia nghiệp đâu.
"Anh đây là...... muốn giúp nhà tôi sao?" Ninh Thu Thu bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn hắn.
"Chỉ cần nhà cô, không chê." Triển Thanh Việt vân đạm phong khinh.
"Không ngại!" Ninh Thu Thu lập tức nói, Triển Thanh Việt đang nằm trên giường bệnh còn nghĩ muốn giúp cô, đối mặt với tấm chân tình như vậy, trong lòng Ninh Thu Thu nói không nên lời cảm động, cảm thấy toàn thân đều nổi lên một thân nổi da gà, cô đứng một bên nắm chặt tay, "Cảm ơn a, lúc nãy tôi......"
"Không sao," Triển Thanh Việt hào phóng tỏ vẻ không so đo, "Người không biết, vô tội."
"Vậy, quay đầu lại tôi sẽ nói nói với bố tôi a, ông ấy khẳng định rất cao hứng vì anh giúp ông đi!" Ninh Thu Thu vui vẻ nói.
Ba cô tiếp nhận sản nghiệp từ tay ông nội, cũng không am hiểu kinh doanh, hơn nữa xã hội hiện nay biến chuyển từng ngày, khiến cho các phương pháp dùng ở chế độ cũ vô pháp thích ứng với chế độ mới, cho nên ông mới đi đến bước đường ngày hôm nay. Hy vọng Triển Thanh Việt - người có thiên phú trong phương diện thương nghiệp sẽ có đủ năng lực giúp bọn họ cải tử hoàn sinh.
"Trước đừng, nói," Triển Thanh Việt rút từ trong chồng văn kiện kia ra một tờ giấy, "Trước đó, xem cái này, đi."
Ninh Thu Thu: "???"